Chương 1366
Cách duy nhất cũng là cách anh ta nhiều lần thử qua và luôn hiệu quả, đó là thay quần áo để đánh lừa tầm mắt.
Tên sát thủ đặt súng ở phía trên, cởi quần áo và thay một bộ khác, tháo mũ ra, sửa lại đầu tóc, rồi đi xuống từ thang máy.
Tên sát thủ ăn mặc bao bọc kín kẽ, bỗng chốc trở thành trang phục vô cùng bình thường.
Bấm thang máy đi xuống tầng một.
Còn chưa đến tầng một, cửa thang máy đã mở ra. Cảnh sát mặc thường phục yêu cầu một số nam, nữ đi vào thang máy xuống tầng một.
Vừa hay, tên sát thủ cũng trà trộn vào trong, cùng xuống tầng một.
Người trong tòa nhà tập trung ở tầng một, không để thả lột người khả nghi nào đi ra ngoài.
Đến lượt tên sát thủ trả lời một số câu hỏi như: tới đây để làm gì. Tên sát thủ đã sớm suy nghĩ xong. Anh ta trả lời tự nhiên, sau đó được cho đi.
Tên sát thủ đi về phía cửa với vẻ tự mãn, vẻ mặt vẫn giữ bình tĩnh. Vừa định đi ra ngoài thì sau lưng có tiếng hét”Đứng lại!”
Tên sát thủ dừng lại, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, rất muốn chạy thẳng đi. Bên ngoài bị bao vây tầng tầng lớp lớp. Anh ta suy nghĩ, một mình thoát ra được chỉ nắm chắc được mấy phần…
“Xoay người lại” Những người phía sau áp sát tới gần. Tên sát thủ không nắm chắc có thể toàn mạng mà chạy thoát thân. Anh ta xoay người lại. Vệ sĩ cầm đầu quan sát kỹ anh ta: “Thẻ căn cước” “Ở nhà”. “Tới nơi này làm gì?” Vệ sĩ lại hỏi. “Xem tòa nhà văn phòng Tên sát thủ trả lời y hệt ban nãy. Vệ sĩ nói: “Anh có thể đi” Tên sát thủ gật đầu và xoay người.
Nhưng khi anh ta xoay người, vừa mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt của vệ sĩ đột nhiên trở nên dữ tợn, đập mạnh một gậy vào sau gáy anh ta.
Tên sát thủ không ngờ còn có thủ đoạn này, còn chưa kịp phản ứng đã té ngã xuống đất.
Vệ sĩ lấy điện thoại di động ra gọi: “Anh Minh Hải, đã tìm thấy người rồi.”
Tư Hải Minh căn dặn xong cúp điện thoại, bước vào quán cà phê: “Anh đưa mọi người về.”
“Đã tìm thấy người rồi?” Để Anh Thy hỏi. “Ừm”. Để Anh Thy không nói gì thêm, đưa bọn trẻ cùng lên xe. Xe trở về Biệt thự Minh Uyển.
Sắc mặt Để Anh Thy không tốt lắm: “Không phải tìm thấy người rồi sao? Sao còn phải ở nơi này?”.
“Tạm thời không biết đó có phải là hoạt động đơn lẻ hay không, ngộ nhỡ vẫn còn có kẻ khác chưa bắt được, em và bọn trẻ sẽ không an toàn” Tư Hải Minh nói.
Để Anh Thy nhìn bảy đứa trẻ, cũng không biết chúng có bị dọa sợ không, tôi về có gặp ác mộng không. Nếu cô bỏ đi một mình, trong lòng cũng không yên về đứa trẻ…
“Mẹ không muốn sống ở đây sao?” Bảo Vỹ tủi thân. “Đâu có, không phải” Để Anh Thy liên tục chổi gạt. “Anh đi xem qua” Tư Hải Minh nói. “Ừ” Để Anh Thy không nói gì. Tư Hải Minh nhìn cô chằm chằm bằng đôi mắt đen láy, như muốn nói gì đó, cuối cùng kìm nén xuống, quay người trở lại xe.
Để Anh Thy xoay người sang chỗ khác, nhìn chiếc Rolls Royce càng lúc càng đi xa, cho đến khi khuất dạng.
Viên đạn đó nhằm vào Tư Hải Minh, tại sao lại muốn giết anh ta?
Là ai muốn giết anh ta? Để Anh Thy nghĩ đến người duy nhất có khả năng đó là Cố Mạnh. Đây chính là lá bài tẩy của Cố Mạnh?
Nhưng Cố Mạnh không phải là một doanh nhân mà? Rốt cuộc anh ta thuê ở đâu ra một người như vậy?
Nơi này cũng không phải là khu vực Đông Nam Á, không thể tùy ý tìm ra được một tay súng bắn tỉa…
“Me…” Để Anh Thy định thần lại, nhìn bảy đứa trẻ. Bào Điển nói: “Cô Đế, vào trong thôi?”
“Ừm” Đế Anh Thy dắt bọn trẻ vào phòng khách. Cô nói với Tư Thái Lâm: “Bây giờ đưa em về nhà nhé?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!