Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

100 Cách Cưng Vợ

CHƯƠNG 395: MÀN BIỂU DIỄN KINH HỈ

Nửa tiếng sau, Lục Hi lái xe đến trước một nhà hàng tiêu chuẩn, Trịnh Tinh Cung nhìn thấy chiếc xe G63 vô cùng khí phách chạy thẳng đến, vội vàng nghênh đón: “Lục tổng, sân bãi cũng đã bố trí xong, anh xem chút xem có chỗ nào không phù hợp, lại điều chỉnh.”

Người đàn ông vuốt cằm, bước nhanh vào, mới vừa vào cửa liền nhìn thấy đèn treo thủy tinh sáng ngời trên đỉnh đầu, dưới chân là mặt đá cẩm thạch màu sáng hoa văn màu trắng, khu vực ăn cơm công cộng và quầy bar đều được trang trí bong bay hai màu hồng trắng đan xen, bóng bay còn buộc thêm ruy băng, bậc thang lên lầu hai phủ kín hoa hồng trắng, hương hoa tươi mát hoàn toàn che phủ mùi thức ăn trong nhà hàng, thấm vào trong ruột gan.

Lục Hi vòng quanh đại sảnh mấy vòng, nhìn chỗ này một chút chỗ kia một chút, mấy phút đồng hồ sau, chỉ chỉ hình ảnh trên tường đầu bậc thang, mày nhăn lại: “Cái này để ở đây làm gì? Chuẩn bị cho Thẩm Dĩnh hội gặp mặt cá nhân sao? Hay là làm cho cô ấy cảm thấy đây là tiệm nhiếp ảnh? Hủy đi, đổi cái khác.”

Trịnh Tinh Cung lau mồ hôi, lần nữa nhìn kỹ bức ảnh treo tường kia, bị anh nói như vậy quả thật vẫn có chút…dáng vẻ quê mùa.

Anh ta vội vàng cho người đến bên cạnh đưa đồ đi, người nọ còn hỏi anh ta để vào đâu, Trịnh Tinh Cung trừng mắt liếc: “Cất lại, ảnh chụp của cô Thẩm có thể tủy tiện treo sao!”

Lục Hi lúc này mới hài lòng cất bước lên tầng hai.

Nhà hàng tầng hai là phòng kết cấu theo dạng mở rộng lộ thiên, trên hành lang đã trải sẵn thảm mềm, màu xám nhạt sạch sẽ, cũng không quá quê mùa, quả nhiên là một màu sắc thanh cao.

Hai bên hành lang treo từng chuỗi đèn nhỏ lóe lên, hiện ra ngọn đèn ấm áp, liếc nhìn qua như là đom đóm, đi đến mấy bước có thể nhìn thấy ảnh chụp treo trên không trung.

Lục Hi đưa tay tùy ý cầm một bức lên xem, người phụ nữ trong bức ảnh cười vô cùng tỏa nắng, có rất nhiều bức selfie, có rất nhiều bức phần lớn là chụp năm năm trước, nhưng mà cũng may năm năm này cô không thay đổi quá nhiều, không có cảm giác không ổn.

Cuối hành lang là cửa ra vào nhìn ra sân bên ngoài, thảm màu xám nhạt chặn lại ở cửa, Lục Hi đi ra ngoài, ghế ở sân khấu ngoài trời đều bị lấy đi, chính giữa dùng nến màu trắng xếp thành một hình trái tim rất lớn, từng vòng chồng lên nhau, mặc dù còn chưa thắp lên, cũng có thể tưởng tượng được sau khi thắp sáng sẽ đẹp mắt thế nào.

Ở bên cạnh đặt một cái bàn dài và hẹp, hai cái ghế dựa bằng mây màu tối, trên mặt ghế đặt nệm ngồi màu trắng, thành ghế dùng tơ lựa buộc mấy cái bóng bay màu trắng, trên bàn để sẵn bộ đồ ăn màu vàng nhạt và bộ đồ ăn có hoa văn sứ trắng, giữa bàn ăn đặt một chai champagne hoa hồng dính sương sớm.

Trịnh Tinh Cung đi theo sau lưng Lục Hi, có chút căng thẳng hỏi: “Lục tổng, sắp xếp ở tầng này được không?”

Phải biết rằng hôm qua Lục Hi mới ra lệnh cho anh ta, dùng thời giản nửa tiếng để đến trang trí mọi thứ ở đây, mặc dù có đoàn đội chuyên nghiệp hỗ trợ, nhưng nghĩ đến đây là nơi mà Lục Hi cầu hôn Thẩm Dĩ, trong lòng anh ta cũng không nắm chắc.

Thực ứng với câu nói, hạnh phúc cả đời của Lục Hi bị anh ta nắm giữ trong tay.

Người đàn ông ngắm nhìn bốn phía, muốn nói đẹp rồi, cũng dễ nhìn, nhưng lại cứ cảm giác thiếu gì đó, môi mỏng chậc một tiếng, một tay sờ cằm, một tay cắm vào túi quần, như có điều suy nghĩ đánh giá hiện trường: “Chỗ này có chút trống.”

Trống?

Trịnh Tinh Cung nhìn theo hướng anh chỉ, là một mặt tường, trước nơi này có người biểu diễn Violin của nhà hàng đứng ở đây chơi đàn, bây giờ người bị chuyển đi, nhất định sẽ trống.

“Lục tổng, trước ở bên này có người biểu diễn đứng, vách tưởng không thể thay đổi hay làm hỏng, cho nên không làm gì.”

Không thể thay đổi.

Lục Hi cúi đầu có chút bất an dạo bước xung quanh, nghĩ nửa ngày trong đầu hiện ra tia sáng: “Có máy chiếu hay không?”

Máy chiếu hả?”

Trịnh Tinh Cung lại lần nữa mơ hồ: “Dưới lầu có.”

“Đem lên, mặt tường này xem như là sân khấu, đến lúc đó chiếu ảnh chụp chung giữa tôi và Thẩm Dĩnh.”

Trịnh Tinh Cung nghe xong cũng thấy không tệ, liền sắp xếp người chuẩn bị theo hướng này: “Lục tổng, anh xem còn chỗ nào cần phải thay đổi hay không?”

Lục Hi không hiểu sao có chút căng thẳng, vốn không thèm để ý mấy cái này, hôm nay là cực kỳ mẫn cảm: “Cậu nói, dùng nhiều bóng bay và hoa hồng như vậy có phải có chút quê mùa hay không?”

Người đàn ông thành thục ba mươi bảy tuổi, ăn cơm chưa bao giờ chú ý đến lãng mạn Romantic, phần lớn đều là một số câu lạc bộ thương nhân hoặc là khách sạn thương vụ, đi vào đi ra đều có người đợi sẵn, cũng rất ít khi chú ý xung quanh, duy nhất có thể nhớ tới cũng là một số thảm tĩnh âm cao cấp cùng với mấy thiết bị lắp đặt hào nhoáng, trước mặt từng mảng lớn hoa hồng và bóng bay khiến cho người đàn ông có chút không thể tiếp nhận.

Đến lúc đó đừng để cho Thẩm Dĩnh nhỏ hơn anh tám tuổi cười chê là được.

Trịnh Tinh Cung nghe xong vội vã lắc đầu: “Lục tổng, mặc dù những thứ này thoạt nhìn có chút giống với thiếu niên, nhưng mà có người phụ nữ nào không thích hoa hồng và lãng mạn đâu? Loại màu sắc này có thể khiến anh cảm thấy quá nữ tính, nhưng cô Thẩm nhìn thấy nhất định sẽ thích, mấy thứ càng như thế này càng dễ đánh vào lòng người.”

Chính mắt anh ta nhìn sắp xếp nơi đây, quỳ cũng phải cố chấp khoác lác cho xong, huống hồ anh ta cũng không phải là hoàn toàn khoác lác, quả thật rất không tệ, ít nhất so với Lục Hi để anh ta chiếu hình ảnh tốt hơn rất nhiều.

Lục Hi nghe cũng hiểu được có lý, gật đầu, giơ tay nhìn thoáng qua đồng hồ, đã hơn ba giờ, vốn anh định bảy giờ tối mang Thẩm Dĩnh đến, còn không đến ba tiếng.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận