CHƯƠNG 772: TUYỆT ĐỐI KHÔNG THỂ ĐỂ ANH BIẾT
Điều cô có thể làm chỉ là ở bên cạnh anh, nếu như ngay cả chút chuyện này cũng không kiên định được, ngược lại không bằng buông tay lúc còn sớm.
“Từ nhỏ đến lớn trừ chuyện đọc sách ra, hình như trước giờ em cũng chưa từng kiên trì vì những chuyện khác, nhưng lần này em muốn tiếp tục kiên trì.”
Bùi Dục đau lòng vô cùng: “Sẽ rất mệt.”
“Em biết, em không sợ.” Tịch Giai Giai không chút do dự, giống như đang nói một chuyện vô cùng đương nhiên.
“Cũng may anh gặp em.” Bùi Dục không phải một người thích nói những lời tình cảm, nhưng lúc này đây xúc động từ tận đáy lòng: “Nếu như không phải là em, anh có lẽ cũng đã buông bỏ rồi.”
Ông cụ chèn ép cũng thế, nhà họ Bùi nhìn cái vị trí giám đốc như hổ đói cũng thế, tất cả những thứ này sớm muộn cũng sẽ rơi vào trên đầu anh, có điều là vấn đề thời gian mà thôi.
Cho nên Bùi Dục cho tới bây giờ không hề trách Tịch Giai Giai, cho dù không có cô, anh cũng chạy không khỏi số phận như vậy, muốn trách chỉ có thể trách anh là người của nhà họ Bùi.
Hai người ngồi trên xích đu trong sân, đắp một cái chăn mỏng giống như là lớp bảo vệ không ai có thể tổn thương, Tịch Giai Giai giao phó tất cả cho Bùi Dục, nhưng anh không thả lỏng được.
Anh không còn là một người, cho nên bất kể khó khăn thế nào đều phải vượt qua, cho cô một tương lai như mong muốn, một tương lai hoàn mỹ.
Lúc hai người đang anh anh em em, tại nhà họ Bùi, ông cụ nhận được tin tức về Đào Tuyết Y .
“Ông Bùi, scandal vẫn đang lan truyền, Đào Tuyết Y đã đưa về công ty rồi.” Quản gia vô cùng cung kính báo cáo, hơi lo lắng bất an, rất sợ ông cụ sẽ đột nhiên giận dữ, vạ lây đến mình.
Ông cụ nghe xong, sắc mặt trầm xuống: “Bùi Dục đâu?”
“Ở biệt thự.”
“Ở cùng nha đầu kia?”
Quản gia nghe thấy khí lạnh ở đây bốc lên, nheo mắt: “Dạ.”
Ông cụ hừ lạnh một câu: “ Được lắm, nó đây là quyết tâm muốn bên cạnh cô gái kia mà.”
Quản gia không dám tiếp lời, biết tất cả chuyện xảy ra gần đây, ông cụ thật ra cũng có hạ thủ lưu tình, nếu như không phải là có chỗ cố kỵ, chắc chắn sẽ không cảnh cáo ngoài sáng trong tối như vậy.
Cậu Bùi không thể nào không cảm nhận được dụng ý thực sự của ông cụ, nhưng cậu ấy vẫn làm bộ như cái gì cũng chưa xảy ra, không hề để vào trong mắt, đừng nói là ông cụ, ngay cả ông ta cũng bị vắt kiệt mồ hôi.
Trầm ngâm chốc lát, ông cụ mở miệng lần nữa hỏi: “Tình hình bên nhà Tịch Giai Giai thế nào?”
“Mẹ của Tịch Giai Giai Đường Lệ Quyên vẫn luôn rất phản đối cô ta và cậu Bùi ở bên nhau, nhưng bên phía Tịch Giai Giai hình như cũng một mực không chịu nghe.”
Cho nên tình hình bây giờ là, hai bên đều không đồng ý hai người ở bên nhau, nhưng người trong cuộc lại không thèm để ý.
Ông cụ vốn thấy Bùi Dục chịu quay lại tiếp quản nhà họ Bùi, không muốn làm quá tuyệt tình, biết anh chống đối, bây giờ lại quan tâm cô gái kia như vậy, lỡ như để anh đảo lộn mọi thứ, kết quả có thể sẽ tồi tệ hơn.
Nhưng nhà họ Bùi bất luận như thế nào, cũng tuyệt đối không cho phép cô gái như Tịch Giai Giai gả vào.
Trước kia không thể, bây giờ cũng vậy.
Vì vậy, ông cụ lập tức ra một quyết định, cũng là tấm kim bài cuối cùng của ông ta: “Gửi tin tức của Tịch Giai Giai cho kẻ thù, để người của đối phương giúp chúng ta xử lý.”
Quản gia hơi ngẩn ra, ông ta từng gặp Tịch Giai Giai một lần, nghĩ đến gương mặt tràn đầy thanh xuân kia, mặc dù không qua lại nhiều, nhưng vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối, không khỏi nói thay cô một câu: “Ông Bùi, nếu chuyện này để cậu chủ biết…”
Không đợi ông ta nói xong, tầm mắt của ông cụ đã hung hăng bắn tới: “Từ lúc nào đến phiên ông giáo huấn tôi?”
Quản gia lập tức im miệng, vội vàng khom người: “Xin lỗi, là tôi nhiều lời.”
Ông cụ hít một hơi sâu, bàn tay để trên ghế dựa lặng lẽ nắm chặt, nghĩ đến chuyện xảy ra mười mấy năm trước, ánh mắt sâu thẳm: “Bất kể nó nghĩ như thế nào, tôi đều phải ngăn cản nó ở cùng cô gái kia, thứ tình cảm như vậy đặt trên người nó không tốt chút nào chỉ có thể biến thành điểm yếu và vướng víu.”
Nhân lúc bây giờ còn cơ hội tách hai người ra, ông ta tuyệt đối không thể nương tay.
“Ông Bùi, tin tức kia chúng ta nên truyền cho ai thì thích hợp đây?” Quản gia hết sức cẩn thận hỏi, ông ta biết kẻ thù không đội trời chung với nhà họ Bùi nếu đếm tỉ mỉ cũng không ít.
Ông cụ suy nghĩ một chút, trong đầu vốn đã chọn ra hai đối tượng, một người là nhà họ Lưu ở Thành Nam, một người là nhà họ Chiêm gần đây vừa có chút vị thế, nghĩ tới nghĩ lui, ông ta chọn nhà họ Chiêm.
Thế lực nhà họ Lưu ở thành phố J kiên cố vững chắc, nhiều năm qua, mặc dù không được coi là phát triển như nhà họ Bùi, nhưng cũng không phải là một đối tượng dễ đối phó, nếu so sánh, phong cách hành sự của nhà họ Chiêm nhìn chung cũng tương đối tùy tiện, dễ dàng điều khiển hơn một chút.
Quản gia gật đầu: “Giờ tôi đi dặn dò.”
…
Ngày qua ngày, Đào Tuyết Y vẫn luôn ở trong tầm ngắm của công chúng, gần hai tháng liên tục, dường như với người ngoài giới, cô ta bỗng thành tiêu điểm, nhưng chỉ có chính cô ta biết, tâm điểm này phải trả giá lớn thế nào.
Không thể làm sáng tỏ, cũng không thể thừa nhận, hai câu này khiến cô ta chịu hạn khắp nơi, vừa phải thừa nhận thân phận bạn gái Bùi Dục từ vụ scandal, vừa phải lo lắng an toàn của bản thân.
Không phải cô ta chưa từng nói chuyện với người của bên Bùi Dục, có thể bảo đảm một số an toàn cho cô ta hay không, ví dụ như vệ sĩ, dù là một chút cũng có thể khiến cô ta an tâm hơn chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!