Người trong góc vội đứng dậy, ánh mắt hai người chạm phải nhau. Mặc dù hiện tại Thiên Bình mang một hình hài mới mẻ, nhưng vừa gặp cả hai đã như quen biết từ rất lâu rồi. Đó là một cậu bé tầm mười tuổi, cậu chạy đến trước mặt Thiên Bình, đưa tay vuốt ve khuôn mặt nó: "Là em sao?"
Thiên Bình bật khóc nắm lấy tay Bảo Bình: "Em đây, em đến tìm anh!"
Cự Giải với Thiên Yết sau đó cũng đến, nhìn thấy khung cảnh trùng phùng của hai đứa trẻ mà lòng bất giác vui thay. Cự Giải ngỏ ý với Viện Trưởng rằng muốn mang cậu bé mang tên Bảo Bình nhận làm con nuôi, với số tài sản kê khai của Thiên Yết thì đủ nhận nuôi cả đám trong đây chứ huống hồ gì một Bảo Bình.
Trong lúc Thiên Yết vỗ Thiên Bình ngủ, con bé nhỏ lại khóc nhiều nên đuối, thủ tục còn lại do Ma Kết làm, vì Bảo Bình sẽ trở thành con nuôi của cô chứ không phải nhà Yết - Giải. Lỡ sau này có cưới hỏi cũng dễ thực hiện hơn. Cự Giải đang phát quà bánh cho mấy bé thì có một cậu nhóc chạy tới kéo lấy áo cô: "Dì xinh đẹp ơi!"
Nghe tiếng gọi Cự Giải cúi đầu nhìn đưa trẻ dẻo miệng đang vịn áo mình, khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn có vẻ quen quen, cô hỏi: "Sao thế cháu?"
Cậu vẫy vẫy tay ngụ ý kêu cô khom người xuống. Cự Giải cười hiền lành khuỵu một gối xuống trước mặt cậu, cậu liền hôn lên môi cô một cái "chụt" thật to. Sau đó còn bảo: "Hôm qua, cháu mơ thấy một anh đẹp trai. Anh ấy bảo muốn gửi đến cô nụ hôn này!"
Bị đứa trẻ hôn Cự Giải thoáng chốc ngây người nhưng rất nhanh lấy lại dáng vẻ nhu hòa hỏi: "Cháu tên gì?"
Cậu bé trả lời ngoan ngoãn: "Cháu tên Tử Hoàng, không có họ. Vì cháu là trẻ mồ côi không có cha mẹ, Tử Hoàng nghĩa là đứa con của trời. Viện Trưởng bảo cháu là đứa trẻ tài giỏi do ông trời ban tặng đấy ạ!"
Cự Giải chăm chăm quan sát Tử Hoàng hồi lâu, đúng thật, cậu bé rất giống... giống với một người mà cô vẫn luôn mong muốn bù đắp những gì đã nợ, vì món nợ ân tình đó quá lớn rồi: "Thế bây giờ dì gọi cháu là Thiên Tử Hoàng nhé? Cháu có muốn gọi dì bằng mẹ không?"
Từ sau lưng Thiên Tử Hoàng, Thiên Yết bước lên trông thấy cậu nhóc, hai đầu chân mày liền nhíu chặt lấy nhau mắng: "Bám dai dữ hen!"
Cự Giải cười tươi tắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Tử Hoàng, cậu bé tầm bảy tám tuổi thôi: "Từ bây giờ về sau đây sẽ là gia đình của con!"
Thiên Yết lườm Cự Giải nhưng không từ chối, cậu nhóc Tử Hoàng vừa nhìn thấy Thiên Yết đã không vừa mắt. Cậu ôm lấy tay Cự Giải gọi một tiếng "mẹ" hai tiếng "mẹ ơi" nhưng còn với Thiên Yết thì...: "Chú hung dữ ơi! Sao chú nhìn cháu cau có thế?"
Nghe vậy Cự Giải liền trừng mắt với Thiên Yết, hắn khổ sở xoa đầu cậu: "Không, tại chú mệt. Nhưng mà sau này con phải gọi chú bằng cha, hiểu chưa?"
Thằng bé gật đầu, Cự Giải đi vào trong làm thêm một tờ giấy xin con nuôi. Lúc cô vừa khuất dạng thì Thiên Yết và Tử Hoàng liền dùng ánh mắt sắc lẻm hình viên đạn nhìn nhau, thẳng bé quẹt mũi, chống nạnh bảo: "Đừng hòng giành mẹ với tôi nhé ông chú xấu xí!"
"Trời đất ơi!" Thiên Yết căng hai mắt ra lườm cậu: "Mới tý tuổi đã bày đặt giành vợ với chú rồi à? Nhóc con, mày hãy đợi đấy, xem chú có đuổi cổ mày ra khỏi nhà được không nhé!"
Tử Hoàng thè cái lưỡi nhỏ ra lêu lêu Thiên Yết rồi nhảy chân sáo theo bước Cự Giải đi vào bên trong để hắn ôm một cục tức đứng chửi phong long cả mấy tiếng đồng hồ như thằng điên. Tử Hoàng khoái chí nhếch môi: "Mười năm nữa coi ai thắng ai nhé ông chú già! Hứ!"
...
Mười năm sau,
Thiên Tử Hoàng lớn lên trổ mã đẹp trai cực kỳ, không những vậy còn chính thức ra mặt thách thức Thiên Yết giành Cự Giải. Cự Giải cũng sắp bốn mươi đến nơi rồi, tối ngày cứ bị hai cha con đè ra chiếm dụng. Thằng nhóc Thiên Tử Hoàng thì đi đâu cũng muốn mẹ theo cùng, ngủ cũng chui vô giữa không cho Thiên Yết ôm cô. Mỗi lần Tử Hoàng bị đuổi lại kiếm cớ sợ ma, lớn rồi nhưng vẫn sợ lắm!
Thiên Bình thì sắp đến tuổi kết hôn, Bảo Bình bắt nó phải học xong mới tính chuyện cưới hỏi, tối ngày bắt con nhỏ ăn uống đến phì nhiêu màu mỡ. Cự Giải lại được một phen đau đầu vì tìm cách giảm cân cho con, mấy năm nữa mặc đầm cưới cho nó đẹp.
Ma Kết năm nay ba mươi lăm thế mà như gái mới lớn, đẹp phơn phỡn đến mức trai nhìn thèm gái thì ganh tỵ. Cự Giải nhiều lần hối thúc Ma Kết lập gia đình đi, dù gì cũng sắp già đến nơi rồi. Ma Kết thè lưỡi, đùa rằng: "Có thằng bé kia bảo em đợi nó mười năm, vài ngày nữa là tròn mười năm rồi mà vẫn chưa thấy xuất hiện này!"
"Ôi trời! Em đợi người ta đến mười năm thật à?"
Ma Kết nhún vai: "Thì hàng trẻ ngon nghẻ mà chị!"
"Tùy cô thôi!" Cự Giải bĩu môi khinh bỉ, sắp thành gái già gái ế thế mà vẫn dùng cái giọng thờ ơ đó cho bằng được.
Ngày Ma Kết, Cự Giải nhận nuôi Bảo Bình với Thiên Tử Hoàng cũng là ngày sinh nhật của hai đứa. Cho nên cô quyết định đãi một buổi tiệc thật lớn nhân kỷ niệm mười năm cùng sống dưới một mái nhà.
Và ngày hôm đó diễn ra vô cùng sôi động, đông đảo người có tiếng tăm máu mặt đến dự. Trong số đó có cậu ấm của tập đoàn Nhân Thị, tập đoàn về nhà hàng khách sạn lớn nhất nước, nổi tiếng trứ danh ra cả thế giới.
Hắn đi đến trước mặt Ma Kết đang đón khách quen chúc mừng sinh nhật con trai thì...
"Em đợi tôi có lâu không?"
Ma Kết trừng trừng mắt nhìn tên mặt búng ra sữa ở trước mặt đầy bất ngờ: "Là nhóc?"
Nhóc mà Ma Kết gọi chính là Nhân Mã, hắn không ngờ bị đầu thai muộn hơn cô đến mười lăm năm. Bất quá cũng không sao, đủ tuổi thì quất thôi. Hắn nắm lấy cổ tay cô kéo thẳng vào lòng, khóe môi cong lên tạo thành hình bán nguyệt: "Vợ à, hôm nay chúng ta động phòng trước rồi cưới sau nhé!?"
Cự Giải đứng ở cạnh há hốc mồm, Nhân Mã quay sang nhìn Cự Giải nháy mắt: "Thiên Sát Lang vẫn ổn chứ?"
Nghe được lời này cổ họng Cự Giải khô khốc, miệng lắp la lắp bắp: "Cốt... Cốt Dạ!?"
Hắn lại nháy mắt với cô: "Bây giờ, tôi phải dùng món chính trước đã!"
Nói rồi Nhân Mã bế xốc Ma Kết lên trong sự ngỡ ngàng của hầu hết khách mời có mặt tại đó, hắn mang cô đi thẳng lên phòng khách sạn trên tầng nhà hàng. Đây là nhà hàng của gia đình hắn, muốn quất hết tháng không cần xuống giường cũng được.
Nhân Mã đóng rầm cửa lại, Ma Kết vẫn không thể tin đây là sự thật đến mãi một lúc sau âm thanh quyết liệt của hai người vang lên cô mới thật sự tin rằng...
Cuối cùng cũng có người hợp ý đến rước cô rồi!!!
~ Hoàn ~