…Ngồi nhớ lại chuyện cũ, bất giác tôi thở dài, nhưng cũng may mắn một phần là nhờ sau cái lần bị đuổi ra khỏi quán bar, tôi liền gọi vào số điện thoại trên chiếc card visit và may mắn thay đã được chủ tịch thu nhận tôi vào trong công ty thời trang này, hoá ra ngày hôm ấy ông ta đứng ra giúp đỡ tôi là ông ta đã chú ý đến khả năng của tôi rồi, nên mới dễ dàng nhận tôi vào công ty này.
Một tuần tôi ở công ty ba ngày,nhiệm vụ chuyên về bên thiết kế những mẫu thời trang nam theo xu hướng thời trang theo mùa của giới trẻ,lên ý tưởng thiết kế và mô phỏng bản vẽ 3D trên máy tính sau đó sẽ gửi mẫu lên cấp trên cho họ xem xét và duyệt..
Ba ngày còn lại trong tuần tôi được chủ tịch cho tôi theo học để nâng cao tay nghề và có bằng cấp đàng hoàng. Cũng tại ngôi trường này định mệnh tôi gặp được Hoàng Thịnh.
Ấn tượng của tôi đầu tiên khi gặp anh đó là ngày thứ năm, cô Selina(là giáo viên hướng dẫn tôi trong trường) Cô cho tôi thực hành trên máy tính và làm đồ họa như Photoshop, vv… Về khoản này,cô bảo tôi không nhất thiết phải giỏi nhưng ít ra tôi phải biết đến chúng và các thao tác căn bản.
Cô hướng dẫn thêm vài chi tiết nữa sau khi thấy tôi đã thành thạo sử dụng và làm quen máy tính cô mới chỉ tôi thêm kỹ năng may, và làm rập: Đây là những kỹ năng quan trọng sau kỹ năng vẽ. Tôi phải học cách làm rập 2D,và may để hiện thực hóa các mẫu thiết kế. Có rất nhiều kỹ thuật ở những khâu này mà tôi cần phải biết.Sau khi căn dặn tôi những điều cơ bản, cô có việc bận nên ra ngoài, căn dặn tôi trong phòng phải thực hành nghiêm túc, đến khi cô quay lại tôi chắc chắn phải làm cho cô một cái rập 2D theo chuẩn mẫu mà cô đã đưa ra.
Loay hoay một lúc trên chiếc máy tính, tự dưng tôi có cảm giác bị rối não, vì thật sự từ trước đến nay tôi chưa từng sử dụng máy tính lần nào,chỉ mới thao tác vài tháng nay từ khi về công ty làm việc.Nên bây giờ ngay lúc này,nhiệm vụ cô Selina giao cho tôi thật sự rất khó khăn.
Khi thấy tình thế bị bí chẵn còn cách nào có thể tiếp tục tôi liền dừng mấy ngón tay bên bàn phím lại, ngó sang bên cạnh, trong phòng còn một bạn gái nữa, bạn này hình như mới vào lúc sáng, nên tôi chưa kịp chào hỏi, chỉ nghe sơ sơ lúc sáng bạn ấy giới thiệu là tên Trang..Trịnh Hà Trang
Quan sát thao tác của cô ấy tôi thầm đánh giá trong lòng kiến thức của Trang chắc chắn chuyên nghiệp hơn tôi, dù rằng cô ấy là học viên mới.Đắn đo một lúc, tôi mới mạnh dạn gọi nhỏ
“Bạn ơi…
Trang ngồi phía bên kia, nghe tiếng tôi gọi, cô ấy liền quay mặt lại, đôi môi nhỏ xinh nhanh chóng mở lời niềm nở với tôi
” Bạn gọi mình à? Có việc chi không bạn.
Tôi đưa tay lên gãi gãi đầu ngại ngùng, đỏ mặt trả lời
“Mình bị bí ý tưởng về mẫu rập 2D này, lúc nảy cô Selina đưa mẫu cho mình, nhưng mình làm mãi không được. Bạn… biết không?hướng dẫn dùm mình với nhé?
Trang nghe tôi nhờ vả, cô ấy rất nhiệt tình đi lại phía tôi rồi nhìn vào chiếc máy tính, cứ nghĩ chắc chắn cô ấy sẽ giúp tôi được nhưng rất tiếc là Trang nhìn một lúc cũng đành lắc đầu.
” Xin lỗi bạn nhé, cái này mình không biết luôn, mình là mình chỉ chuyên nghiệp vẽ tạo mẫu theo ý thích của mình thôi…Gia đình mình thấy mình có năng khiếu nên cho mình vào đây học để có thể phát triển hơn nữa.thật mình cảm thấy áy náy khi không giúp được cho bạn
Thấy Trang nói chuyện với tôi mà có chút ngại ngùng, với cảm thấy có lỗi khi không giúp được tôi nên tôi liền cười cười nhìn cô ấy nói cho qua chuyện
“À không có gì đâu, bạn đừng có ngại.. Haiii thôi để mình tìm hiểu thêm.
Chợt Trang như nhớ ra một chuyện gì, cô ấy liền cười tươi nhìn tôi nói
” À mình có quen một anh cũng học ở trường này nè, anh ấy học năm tư rồi, sắp ra trường rồi chắc chắn sẽ biết được vấn đề của ban. Bạn đợi mình tí nha, mình gọi thử xem anh ấy sang đây có tiện không?
Tôi không rõ người mà Trang định gọi đến là ai, có quan hệ với Trang như thế nào, nhưng cảm thấy tự dưng mình là người xa lạ mà làm phiền người ta thì cũng kỳ nên liền ngập ngừng trả lời lại
“Thôi Trang đừng gọi, mình cảm thấy phiền Trang và bạn Trang lắm, thôi để mình mài mò một xíu nữa xem có làm được hay không?
” Có gì đâu mà phiền, Ơ không cần gọi, mình thấy anh Thịnh rồi…
Tôi có hơi bất ngờ trước sự hào hứng của Trang, còn Trang thì liền đưa tay lên vẫy gọi ai đó từ bên ngoài.
“Anh Thịnh…Em Trang nè, anh vào đây với em tý nhé…Em có chuyện muốn nhờ anh đây?.
Tôi giật mình, bối rối quay về hướng cửa theo tiếng gọi của Trang.Từ bên ngoài một thân ảnh chỉn chu xuất hiện.Là một nam nhân, không hẳn là nổi bật, nhưng lại có vẻ ngoài điển trai rất thu hút.Anh ta đi vào, tiến thẳng lại phía của Trang điềm đạm lên tiếng
” Em vào đây học rồi à, sao anh không nghe bác hai nói, anh chúc mừng em , ước mơ sắp trở thành hiện thực rồi .
Trang nghe thế, liền e thẹn gật đầu nhỏ nhẹ
“Dạ em mới vào đây? Em cảm ơn anh Hoàng Thịnh nhé!
Tôi liếc nhìn Trang, cảm thấy cô ấy đứng trước mặt anh ta ý tứ trong đôi mắt màu hạt dẻ ấy, với đôi mi dài và cong là cả một sự si tình . Còn Thịnh,anh ta chỉ đơn giản nhìn Trang khẽ cười, một nụ cười đơn thuần có chút ấm áp
” Em gọi anh vào đây có việc gì à?
Nhớ đến chuyên trọng tâm,Trang mới thôi không nhìn chăm chú anh ta nữa mà chỉ tay về phía tôi cất giọng kẹo ngọt
“Hihi tý nữa là em quên mất chuyện chính rồi, anh này, bạn cùng phòng với em cô ấy chưa thành thạo việc làm rập 2D, anh có thể hướng dẫn được không ạ. Em cũng chưa biết việc này, cũng muốn theo dõi để sau này thực hành cho tốt.
Tôi nghe họ nói chuyện, tự dưng cũng cảm thấy hơi hồi hộp, cảm giác sự nhờ vả một người xa lạ sao mà nó rất tự ti.
Anh ta nghe thế liền bước đến trước bàn làm việc của tôi. Đứng gần anh ta thế này, tôi càng hồi hộp gấp bội, lúng túng như gà mắc thóc khi mà anh gật đầu mỉm cười chào tôi. Ôi sao mà nụ cười nó đẹp và ngọt ngào , khiến cho một người xa lạ như tôi lần đầu đối diện cảm thấy anh rất gần gủi và thiện cảm
Tôi ngượng ngùng cũng cúi đầu chào lại, rồi đứng nép một bên cho anh nhìn vào chiếc máy tính của mình, anh cẩn thận ngồi xuống và link chuột, tỉ mỉ chỉ quan sát từng chi tiết tôi vừa thực hành. Rồi anh dừng lại trước một phần mềm.Giọng anh trầm ấm thốt lên
“Đây em nhìn nhé ,à anh quên hỏi, Em tên gì cho anh tiện xưng hô.
” Dạ em tên Thanh Huyền, anh có thể gọi em là Huyền nhé.
“Thanh Huyền, tên em giống với tên mẹ anh, cả hai đều rất đẹp, nét đẹp dịu dàng như cái tên Thanh Huyền em nhỉ.
” Dạ.
Tôi cảm nhận khi anh nhắc đến mẹ mình, trong đáy mắt anh phảng phất là nỗi buồn sâu thẳm, lúc đó chẳng biết hoàn cảnh gia đình anh thế nào mãi đến sau này khi đã quá đỗi trở thành một nửa thân thuộc tôi mới biết được hoàn cảnh của anh không tốt một chút nào cả, nên vì hoàn cảnh mà vô tình cũng tạo nên cho chàng trai trước mặt tính cách suy nghĩ sâu xa và trầm tính hẳn.
Mãi một lúc sau anh mới trở lại trạng thái bình thường nhất như chưa từng nghĩ chuyện gì,nghiêm túc nhìn tôi chỉ tay vào màn hình nơi con chuột di chuyển và nói tiếp
“Phần mềm thiết kế rập sử dụng phổ biến nhất hiện nay bao gồm: Lectra, Gerber, Optitex, Tuka(những phần mềm chuyên dụng trong việc thiết kế thời trang)…Nói chung thì những loại phần mềm này nó giúp ta thiết kế rập với độ chính xác cao,Có giao diện bắt mắt, dễ lưu hoặc trao đổi dữ liệu dễ dàng, được sử dụng thiết kế rập các mặt hàng như: Áo thun, sơ mi, quần jean, dùng để nhảy size, giác sơ đồ ước lượng công đoạn cắt và chuẩn bị nguyên vật liệu cắt may.Quan trọng là có thể định hình các kích thước rất chuẩn mực. Em quan sát thao tác của anh rồi thực hành nhé.
” Dạ. Em sẽ theo dõi thật cẩn thận ạ. Anh cứ hướng dẫn đi.
Cứ thế tôi hơi cúi người khom đầu vào sát chiếc máy tính để tiện theo dõi cách anh hướng dẫn,dù là chỉ mới quen nhưng anh nhiệt tình lắm, chỉ tôi từ những bước cơ bản nhất đến những thao tác mà lúc nãy tôi cho là khó khăn cũng được anh giải thích và hướng dẫn tôi một cách rất tận tình.
Cũng vì sự gần gũi này, mà vô tình từng hơi thở ấm nóng, mang mùi hương cơ thể đặc biệt của anh, cái mùi nó dịu nhẹ làm sao cứ thế xộc vào mũi tạo cho tôi cảm giác dễ chịu cứ thế mà tiếp thu, cứ thế mà bất chợt say mê và lưu luyến.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!