Trong đại sảnh một khách sạn xa hoa, đèn thủy tinh cao nhã tỏa ra ánh sáng lãng mạng mờ ảo, tạo thành những vòng sáng đẹp trên sàn đá cẩm thạch trơn bóng.
Một cô gái mỹ lệ ưu nhã ngồi ở trong sảnh uống cà phê, gương mặt con lai thổi thổi ly cà phê trước mặt.
Không lâu sau đó, trong đại sảnh khách sạn liền vang đến từng tiếng cười to của người đàn ông. Ngay sau đó, một người đàn ông người Mỹ ôm một cô gái xinh đẹp trong ngực xuất hiện trong đại sảnh.
Mặt đá cẩm thạch trơn bóng phản chiếu ánh mắt màu xanh dương, sâu thẳm tựa hồ không đáy tràn đầy lạnh lẽo và gương mặt thoáng chút lay động.
Ở phía sau người đàn ông là mấy người hộ vệ lạnh lùng.
Trong lúc cô gái từ từ nâng lên cốc cà phê và nở nụ cười lúm đồng tiền xinh đẹp, con mắt màu xanh dương ẩn giấu dưới kính mát lóe ra ánh sáng khác thường. Chỉ thấy cô nhẹ nhàng đứng lên, bước đi ưu nhã đến đại sảnh.
Lúc sắp đến gần người đàn ông có mắt màu xanh dương thì cô gái không đứng vững, chỉ nghe cô kinh hô một tiếng. Cơ thể cô nghiên một cái, một khắc sau liền ngã nhào “vừa đúng” vào trong ngực người đàn ông.
“A—” Cô gái còn lại trong ngực người đàn ông kia bị sợ đến hét ầm lên.
Mấy hộ vệ sau lưng cả kinh, tiến lên mấy bước —
“Khoan đã —” Người đàn ông mở miệng nói, cô gái vừa mới ngã trong ngực hắn có chút quen thuộc, hắn lập tức đỡ lấy cơ thể của cô.
Cô gái ngẩng đầu lên, khi cô thấy rõ người đàn ông kia thì trên gương mặt xinh đẹp dần dần nở một nụ cười làm người ta hoa mắt. Ngay sau đó, một đôi tay trắng mềm vòng qua cổ của người đàn ông.
“Crow, là anh sao!” Giọng nói ngọt như đường mật.
“Phỉ Tô? Phỉ Tô tiểu thư?” Crow không thể tin được mà nhìn cô gái trước mắt, kích động đến lồng ngực phập phồng
“Anh yêu, cô ấy là ai!” Cô gái bên cạnh Crow thấy tình huống như thế, lập tức ghen lên.
“Phỉ Tô” vô tội nhìn cô gái kia, giọng lẩm bẩm nói :”Crow, anh — bây giờ rất bận sao?”
Crow vừa thấy Phỉ Tô biểu lộ như vậy, tâm cũng “tô*” rồi, hắn lập tức cất giọng nói :” Không bận, dĩ nhiên không bận, Phỉ Tô tiểu thư tìm tôi lúc nào cũng được!”
(Tô : chơi chữ, cũng tô lắm rồi nghĩa là rung động)
Ngay sau đó, hắn nhìn cô gái bên cạnh, nhíu nhíu mày nói :”Cô trở về trước đi, có thời gian tôi sẽ gọi điện thoại cho cô!”
“Crow—” Cô gái làm nhũng, ngay khắc sau liền bị Crow lạnh giọng cắt đứt.
“Còn không đi nhanh?”
Cô gái phẫn hận liếc mắt nhìn cô gái lạ mặt kia, thở phì phò đi ra ngoài.
Đợi cô gái kia đi khuất, Crow khẩn trương kéo cánh tay nhỏ bé của “Phỉ Tô”, tham lam vuốt ve. Trong ánh mắt hắn mang theo tình yêu và dục vọng :”Phỉ Tô tiểu thư, em, hôm nay em đặc biệt tới tìm tôi sao?”
Thật ra thì khi hắn nhìn thấy Phỉ Tô xuất hiện tại khách sạn của tập đoàn mình thì dĩ nhiên không khỏi vui mừng trong lòng. Thứ nhất cô gái này tự mình đến. Thứ hai, cô gái này luôn luôn lạnh nhạt với mình. Nhưng cho dù như vậy, hắn cũng không giảm đi một chút ước muốn lấy được lòng của cô. Vì vậy, khi hắn biết ngày mai là sinh nhật cô thì bất chấp tất cả mà chạy tới Ý.
Vậy mà, hôm nay nhìn thấy cô đang ở nơi này, làm hắn càng thêm kích động. Người luôn luôn thông minh như hắn lại không chút nào hoài nghi những thứ mình thấy, chẳng lẽ Phỉ Tô tiểu thư bị rung động bởi thành ý của mình rồi sao?
Hắn càng nghĩ càng kích động.
“Phỉ Tô” vừa nghe Crow hỏi như vậy, môi anh đào khẽ muốn mở, nhưng con ngươi nhìn hắn rồi lại nhìn mấy hộ vệ sau lưng một chút, trên mặt có vẻ mất tự nhiên.
Crow chỉ thấy Phỉ Tô không được tự nhiên, hắn lập tức nói với mấy hộ vệ sau lưng :”Được rồi, hôm nay công việc của các người kết thúc!”
Mấy hộ vệ nhìn mặt nhau. Sau đó, một người trong đám hộ vệ đi lên trước nói :”Crow tiên sinh, lão đại cố ý phân phó mấy người chúng tôi phải bảo vệ an toàn của ngài —”
“Câm miệng!”
Crow thô lỗ cắt đứt lời nói của hộ vệ. Sau đó, hắn cảm thấy như vậy sẽ đắc tội Lãnh Thiên Dục, vì vậy cười làm lành nói :
“Hôm nay các anh đã bảo đảm an toàn của tôi rồi, thay tôi cảm ơn đến Lãnh tiên sinh, ngày mai tôi sẽ đặc biệt nói lời cảm ơn với anh ấy! Nhưng mà, mấy anh cũng nhìn thấy, Phỉ Tô tiểu thư tìm tôi có việc, hơn nữa nơi này cũng rất an toàn, cho nên các anh cũng không cần phải lo lắng!”
Crow kiên nhẫn thuyết phục mấy người hộ vệ, dù sao bọn họ là người của cơ cấu Thẩm phán, hắn có nhiều đầu đi chăng nữa cũng không dám đắc tội. Lại nói, Lãnh Thiên Dục có thể sắp xếp hộ vệ bảo vệ mình cũng là có tình nghĩa với gia tộc mình lắm rồi.
Mấy hộ vệ vừa nghe, biết miễn cưỡng cũng không được, chỉ có thể gật đầu một cái.
Crow cười cười, sau đó chuyện sang Phỉ Tô, một tay ôm cô vào trong ngực, tâm tình kích động nói :”Bảo bối, rốt cuộc thì em cũng để anh vào mắt rồi, em có biết để đợi được tới ngày hôm nay thì tim anh tan nát rồi không.”
Nói xong, hắn không kịp chờ đợi mà vòng tay qua eo cô.
“Phỉ Tô” nhìn xung quanh, ngay sau đó, cô liền đưa gương mặt điềm đạm đáng yêu lên, nói với Crow :”Nếu anh thật lòng thích em, thì phải làm chủ cho em đó. Trong buổi tiệc sinh nhật ngày mai, cha muốn em đính hôn với người mà em không thích!”
Nói xong, nước mắt của cô chảy xuống.
Crow vừa thấy lập tức luống cuống tay chân :”Em yêu, đừng khóc, tại sao lại có thể có chuyện như vậy?”
“Phỉ Tô” nghẹn ngào, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn dí sát vào trong ngực Crow, nói:
“Anh biết không, thật ra thì người ta đã sớm thích anh rồi, nhưng mà tại người ta ngượng ngùng nên không nói thôi. Hôm nay người ta không nhịn được rồi mới tìm đến anh, anh phải giúp người ta đó!”
Crow vừa nghe thì hưng đến mức muốn huơ tay múa chân rồi, tay hắn run run không ngừng vuốt ve phần lưng khêu gợi của “Phỉ Tô”, nhẹ giọng nói :”Bảo bối ơi, đừng khóc, có anh ở đây bên cạnh em rồi, có chuyện gì anh nhất định sẽ giúp em giải quyết!”
Nói xong, một bàn tay thô cứng đặt lên cái mông khêu gợi của cô.
Hắn đã bị bắt làm tù binh cô gái có thân thể tản ra mùi u hương mê người, còn có nước mắt khiến người ta rung động, trong lòng không có nửa điểm đề phòng.
“Phỉ Tô” nhăn nhó đánh bàn tay thô ráp của hắn một cái, nói :”Nơi này đông người quá, hay là chúng ta lên phòng của anh đi!”
“Đến phòng của anh? Được, được!” Crow lập tức hiểu ý lời mời ẩn nấp trong lời nói của cô, tin thần phấn chấn trả lời.
“Phỉ Tô” nhẹ nhàng cười một tiếng, nắm tấy cánh tay Crow cùng nhau đi đến thang máy. Bị sắc tâm chi phối nên Crow cũng không có phát hiện, lúc cửa thang máy sắp đóng lại, trong mắt “Phỉ Tô” lóe lên một tia lạnh lùng.
Chi nhánh của tài phiệt Lãnh Thị tại Ý
Trong đêm đen, phố xá lên đèn, đèn nê ông bao bọc xung quanh hình dáng của những tòa nhà cao vút.
Không khí trong phòng làm việc của tổng giám đốc đều tràn đầy hơi thở lạnh lẽo, cho dù là đang ở đầu hè nóng bức.
Lãnh Thiên Dục vốn muốn ngày mai tham gia sinh nhật của Phỉ Tô, thuận tiện đến kiểm tra tình hình hoạt động của chi nhánh.
Cả chi nhánh tài phiệt Lãnh Thị đều cẩn thận, cho dù là đã đến giờ tan sở, nhân viên tầng cao cũng không dám mất tập trung, chỉ sợ chỉ cần sơ ý một chút cũng bị mất chén cơm của mình.
Cơ hồ không ai không biết, tổng giám đốc Lãnh Thị của bọn họ, Lãnh Thiên Dục đã là một ông hoàng lạnh lẽo, đối với cấp dưới, hắn sẽ chỉ lạnh lùng nói một câu:
“Tôi không cần biết quá trình các người làm việc, bởi vì, tôi chỉ chú trọng kết quả!”
Mặc dù tổng giám đốc lạnh lẽo không có tình người như vậy, nhưng không có một ai không khuất phục hắn, nhất là các nhân viên nữ, càng thêm ái mộ thầm mến người đàn ông cao cao tại thượng này.
Vậy mà, ở trên thương trường, người ta chỉ gọi hắn là “Lãnh tiên sinh”, hoặc “Lãnh tổng”. Trên hắc đạo, người ta mới gọi hắn là “Lão đại”, không phải là không ai biết hai thân phận của hắn, mà là không ai dám rối loạn quy củ.
Điện thoại di động vang lên âm thanh làm chấn động phòng làm việc đang yên tĩnh —
Lãnh Thiên Dục liếc mắt nhìn điện thoại, sau đó, bắt máy :”Có chuyện gì?”
“Lão đại, Crow đã điều mấy hộ vệ đi hết!” Phong ở bên kia điện thoại nói.
Trên gương mặt cương nghị của Lãnh Thiên Dục không biểu lộ gì, chỉ nghe hắn trầm giọng hỏi :”Nguyên nhân là gì?”
Phong lập tức nói :”Nghe nói là bởi vì quan hệ với Phỉ Tô tiểu thư”
Phong nói nhanh cho Lãnh Thiên Dục biết tất cả tin tức báo cáo của hộ vệ gửi về cho mình.
Theo như Phong thuật lại, trên gương mặt lạnh lẽo của Lãnh Thiên Dục càng thêm nặng nè, trong mắt có tia sáng cơ hồ như muốn giết người:
“Hắn và Phỉ Tô đi vào phòng bao lâu rồi?”
“Khoảng chừng năm phút, thưa lão đại!”
Sắc mặt Lãnh Thiên Dục căng thẳng nói :”Phái người đi lên ngay lập tức!”
“Dạ!” Phong cũng cảm thấy có chuyện khác thường, chẳng lẽ —
Sau khi cúp máy, sắc mặt của Lãnh Thiên Dục càng trở nên khó coi, lo lắng dần dần nhuốm lấy con ngươi thâm thúy của hắn. Hắn không phải khó tưởng tượng ra người cùng đi đến phòng khách sạn với Crow không phải là Phỉ Tô, mà là người đã hóa trang thành — Thượng Quan Tuyền !
Thượng Quan Tuyền, cô thật đúng là muốn dấn thân vào nguy hiểm.
Cuồng nộ, không phải là cuồng nộ bình thường, mọi người đều biết Crow là sắc lang (nói nôm na là 35 ấy), cô làm như vậy chỉ vì muốn đạt mục đích sao? Thật là quá đáng chết rồi!
Bên trong phòng tổng thống của khách sạn, đèn thủy tinh chậm rãi tỏa ra thứ ánh sáng tức giận, chiếu lên trên mặt “Phỉ Tô”, làm Crow như được mở cờ trong bụng.
“Phỉ Tô, bảo bối bé nhỏ yêu dấu của anh —” Crow không kịp chờ đợi đưa môi đến gần, muốn hôn môi cô.
Nhưng một khắc sau hắn liền bị “Phỉ Tô” ngăn cản.
“Anh thật đáng ghét, mới vừa ôm chầm cô gái khác, giờ lại đi lấy lòng em!” Cô cố ý làm bộ dáng vẻ trách móc nói.
Crow vừa nghe, lập tức nâng cánh tay của cô nói :”Em yêu, chỉ cần em trở thành người phụ nữ của anh, anh đảm bảo từ nay về sau không hề đụng đến người phụ nữ khác! Thật ra thì, anh chỉ xem cô ấy là thế thân của em mà thôi!”
Đôi mắt hắn nhìn đắm đuối nơi đẫy đà cao vút của cô. Cái áo bằng tơ giúp làm lộ vóc dáng hoàn mỹ của cô.
“Phỉ Tô” cười duyên, đẩy thân thể hắn ra, nói :”Vậy sao anh còn không đi tắm?”
Crow vừa nghe, lập tức mở cờ trong bụng :” Được, được, anh đi ngay lập tức, bảo bối em chờ anh!”
Hắn vội vã đi tới phòng tắm. Ha ha, nói gì đi nữa, thật ra là cô vẫn có ý tứ với mình, rốt cuộc cô cũng biểu đạt!
Khi bóng dáng của hắn từ từ biến mất trong phòng ngủ thì gương mặt đang cười duyên của “Phỉ Tô” từ từ trở nên tỉnh táo và chán ghét, tên Crow này thật sự rất đáng ghét!
“Phỉ Tô”, không, đúng ra mà nói phải là Thượng Quan Tuyền, chỉ thấy cô lưu loát lật người lại, đi tới đồ của Crow mà lấy đi ví da.
Cô phải thừa dịp lúc hắn đang tắm, lấy được một vật. Đó chính là thiệp sinh nhật để ngày mai vào tiệc sinh nhật của Phỉ Tô. Nếu như không có tấm thẻ từ này, cho dù là cô có hao hơi tổn sức cũng không vào được, chứ đừng nói đến việc ám sát Lãnh Thiên Dục!
Có công mài sắt, có ngày nên kim. Thượng Quan Tuyền trải qua một lúc tìm kiếm, cuối cùng cô cũng tìm thấy tấm thẻ mỏng như giấy được để ở trong ví da.
Khi cô vừa bỏ tấm thẻ vào đế giày cao gót thì nghe thấy âm thanh cửa phòng tắm bị mở ra, sắc mặt cô không thay đổi. Trước khi Crow đẩy cửa đi vào, cô bỏ ví da lại chỗ cũ.
“Bảo bối, anh tới đây —”
Crow bị sắc đẹp quyến rũ mà mê nói, ngay sau đó, hắn liền gắt gao đặt cơ thể của cô trên giường.
“Crow, không cần gáp như thế —”
Mặc dù Thượng Quan Tuyền đã chuẩn bị tâm lý rất đầy đủ. Thế nhưng khi thân thể Crow đè lên trên mình, thứ nước chua trong dạ dày cô đang bị đảo lộn.
“Em yêu, em đẹp quá, sao anh có thể không hấp tấp đây?” Mặt Crow sáng lên, bàn tay che tại nơi đẫy đà của Thượng Quan Tuyền. Ngay sau đó, hắn cắn gặm điên cuồng tại cổ trắng noãn mềm mại của cô.
Thượng Quan Tuyền cắn chặt môi, cô biết mấu chốt để làm Crow tỉnh lại, chính là cô giả dạng Phỉ Tô. Cô từ nhỏ tiếp nhận đặc huấn, thời gian ngắn ngủi có thể bắt chước được thần thái thậm chí giọng nói của một người.
Đây chính là nguyên nhân mà một kẻ luôn luôn cảnh giác như Crow không có nghi ngờ về nguyên nhân cô ở đây.
Tay nhỏ bé của Thương Quan Tuyền âm thầm cầm lấy dây chuyền ở cổ, đây chính là dây chuyền kim cương được thiết kế vô cùng đẹp. Vậy mà, trừ chính cô cùng những kẻ bị giết, không ai có thể biết được sợi dây chuyền này chính là ám khí giết người sắc bén — Cỏ may mắn!
Thượng Quan Tuyền muốn nhanh chóng giải quyết con người khiến cô muốn nôn mửa này!
Vậy mà, khi Crow nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của Thượng Quan Tuyền đang đặt trên cổ thì cười tà một tiếng :
“Cô bé xinh đẹp, không cần khẩn trương, anh sẽ dịu dàng một chút!”
Nói xong, hắn liền lập tức kéo tay bé nhỏ của Thượng Quan Tuyền ra, chặt chẽ khóa ở trên.
Thân thể Thượng Quan Tuyền lập tức giật mình. Ngay sau đó, cô cảm thấy lưỡi Crow đưa vào trong miệng của mình, tham lam cắn gặm đôi môi đỏ của mình —
Trừ chán ghét, chính là cực kì chán ghét —
Vì sao không giống như đêm đó, mặc dù nụ hôn của người đàn ông đó tràn đầy bá đạo cùng cuồng nịnh, nhưng mình cũng không cảm thấy chán ghét, tại sao lại như vậy ?
Không được, không chịu nổi, Thượng Quan Tuyền cảm thấy nếu cô cùng người này thêm một giây nữa thôi, cô sẽ phát khùng lên mất.
Đang lúc thời điểm cô muốn mạo hiển ám sát hắn nhất —
“Leng keng —” Tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, một tiếng đập vào cửa, dồn dập và không ngừng.
Không chỉ có Crow hơi sửng sốt một chút, ngay cả Thượng Quan Tuyền cũng hơi ngẩn ra.
“Người nào vậy, đáng ghét quá đi!” Cô cố ý nói.
Crow vốn định không để ý tới chuông cửa, nhưng mà âm thanh này vẫn không ngừng vang lên, cuối cùng biến thành tiếng gõ cửa khổng lồ.
“Crow tiên sinh — Crow tiên sinh, người không sao chứ?” Ngoài cửa vang lên mấy giọng nam.
Là hộ vệ của Lãnh Thiên Dục phái đến!
Bọn họ đi rồi lại quay lại?!!!
Trong lòng Thượng Quan Tuyền lập tức vang lên một hồi chuông báo động, cô cảm thấy hành tung của mình có lẽ đã bị bại lộ.
Crow vô cùng không tình nguyện đứng dậy :”Người đẹp, chờ anh một chút nha, anh đi đuổi mấy tên kia, chúng ta tiếp tục sau!”
Nói xong, hắn liền đi đến cửa chính của phòng ngủ —
“Đến đây đến đây!” Hắn lớn tiếng hét lên.
Thượng Quan Tuyền vừa thấy tình huống không thể kéo dài thêm nữa, chỉ thấy bên môi cô cong lên, bật người đứng dậy, sau đó bước nhanh về phía trước —
“Mỹ nhân, em—”
Crow giật mình, sau lưng có cái gì đó không ổn, lời của hắn vẫn chưa nói hết, liền thấy bàn tay nhỏ bé của cô giật sợi dây chuyền ở cổ ra, ngay sau đó, một tia sáng lạnh lẽo lóe lên —
“Ngươi đi gặp ma đi!”
Một tay Thượng Quan Tuyền hung hăng cầm ám khí đâm vào cơ thể hắn, một tay lưu loát bịt chặt miệng của hắn, làm âm thanh kinh hãi của hắn không kêu ra được
Crow liền trừng lớn đôi mắt, trong mắt hắn hoàn toàn không còn nghi ngờ, cô ta không phải Phỉ Tô — đây là ý thức của cùng của hắn trước khi nhắm mắt
“Crow tiên sinh —”
Bọn cận vệ cũng không kìm nén được nữa rồi, bọn họ đã ý thức được có chuyện gì đó không ổn, vì vậy cứng rắn đạp đổ cánh cửa—
“Crow—”
Một hộ vệ tiến lên phía trước thì thấy Crow đang ngã nằm trong vũng máu. Sau một khắc, hắn còn chưa kịp nói liền bị cô đạp một quyền.
“Bắt cô ta lại!” Hộ vệ bị trúng quyền khổ sở hô, cô gái này ra tay thật độc ác!
Mấy hộ vệ khác lập tức vây quanh Thượng Quan Tuyền —
Thượng Quan Tuyền cười lạnh nói :”Bằng sức lực của các người mà muốn bắt được tôi sao? Kiếp sau đi!”
Chỉ thấy ánh mắt cô thoáng qua một tia lạnh lùng, tiến lên mấy bước, đưa tay lên một cái, liền đánh ngã tên hộ vệ đang tính cô kích mình. Ngay sau đó, cô lưu loát xoay người, đánh ngã một tên hộ vệ khác đang tiến lên.
Cô ra tay vừa nhanh vừa ngoan độc khiến hộ vệ không kịp phản ứng —
Thượng Quan Tuyền thừa cơ hội, lập tức chạy theo hướng đại sảnh của khách sạn.
“Mau, bắt cô ta lại!”
“Crow tiên sinh thế nào ?”
“Hắn đã trúng ám khí không thể cứu sống, cậu —-” Một người trong đám hộ vệ chỉ vào tên khác :”Cậu phụ trách khắc phục hậu quả, những người khác theo tôi!”
Bọn cận vệ lập tức theo sát phía sau.
Còi báo động của khách sạn đã vang lên —
“Mau, cô ta kìa! Đuổi theo!” Hộ vệ vừa đuổi đến đại sảnh thì nhìn Thượng Quan Tuyền đang đứng trên lầu ba.
“Bắt ta? Nực cười —”
Đáy mắt Thượng Quan Tuyền hiện lên một tia khinh thường cười lạnh. Ngay sau đó, cô đột nhiên xoay thân thể nhỏ nhắn, nắm lấy cầu thang xoắn ốc, cơ thể nhảy một cái —
“Đúng rồi, giúp ta đưa cái này cho Lãnh Thiên Dục!”
Cô nói xong, liền giơ tay cái về phía hộ vệ, sau đó chậm rãi chuyển động thay đổi phương hướng của ngón tay, trút ngược xuống dưới.
Sau đó, cô cười nhạt một tiếng, cơ thể Thượng Quan Tuyền tuột xuống cầu thang xoắn ốc, bọn cận vệ đuổi theo không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thượng Quan Tuyền biến mất trong đêm.
Trong phòng đông lạnh —
“Lão đại, Crow chết rồi, không bắt được Thượng Quan Tuyền!”
Phong đứng bên người Lãnh Thiên Dục, khó khăn nói, khóe mắt theo bản năng quét qua màn hình LED, phía trên chính là hình ảnh điều tra từ khách sạn.
Không thể nghi ngờ, đây là nỗi nhục nhã lớn nhất của bọn họ!
Không ngờ một cô gái nhỏ như vậy lại có sức lực rất hung ác! Mấy hộ vệ cũng không đối phó nổi cô ?!!
Lãnh Thiên Dục nhàn nhã ngồi trên ghế salon, thân hình cao lớn ẩn giấu dưới lớp âu phục Ý đắt giá nhưng vẫn phát ra hơi thở nguy hiểm như cũ. Ánh mắt chim ưng lạnh lẽo cùa hắn nhìn chằm chằm bóng dáng của Thượng Quan Tuyền trên màn ảnh, khóe môi mỏng lạnh lùng chẳng có chút tình cảm.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!