*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: @nynuvola(wp)
Ngôn Dật hít sâu một hơi, cưỡng ép bản thân đứng dậy, cầm lấy một cây gậy sắt đánh bóng kéo lê, từng bước bước xuống cầu thang gỗ.
Đập vào mắt cậu đầu tiên chính là Cố Vị ở dưới lầu, chân đạp lên ghế tròn, tay phải cầm một nửa chai bia sắc nhọn đã đập nát, phần mảnh nhọn chỉa ra phía ngoài cửa, thở hồng hộc, đanh mặt mắng: "Tháng nào cũng đến đây náo loạn một lần, làm sao chúng tao buôn bán?"
Trong cửa hàng còn vài ba khách đang tụm năm tụm ba, trốn sau chiếc bàn tròn ngả nghiêng, run run rẩy rẩy, bị mấy Alpha mặc áo khoác da xách ra ngoài tra khảo.
Cầm đầu là một Alpha châu chấu phân hóa J1, quả đầu nhuộm vàng óng như một con gà trống Mexico.
Alpha châu chấu lấy kim đo lường lần lượt từng khách hàng đang trốn, quét lên tuyến thể của mỗi người, rồi ném sang một bên như ném rác thải.
"Đi, lên lầu kiểm một vòng." Alpha châu chấu phất tay, theo sau là năm Alpha phân hóa bậc một tiến về phía cầu thang gỗ.
"Này, đừng có chạy lung tung." Cố Vị sợ Ngôn Dật một thân một mình sẽ gặp nguy hiểm, vươn tay kéo lấy cánh tay của Alpha châu chấu, lập tức thả ra tin tức tố áp chế, đồng thời phóng thích năng lực phân hóa J1.
Alpha Husky phân hóa năng lực J1, một khi phóng thích, ngay lúc ngón tay tiếp xúc với đồ vật sẽ tan tành thành từng mảnh.
Tay áo của Alpha châu chấu phát ra tiếng da dẻ nứt vỡ, gã hung hăng quay đầu liếc Cố Vị, kịp thời rụt tay lại, ác liệt quét chân về phía Cố Vị.
Cố Vị chống cự theo bản năng, đặc tính sinh học tế bào tuyến thể thức tỉnh của châu chấu là năng lực chân sau phát triển, bàn chân quét ngang không ai cản nỗi, Cố Vị va vào vách tường, tay bám lấy chiếc ghế chân cao, cái ghế ngay lập tức vỡ vụn.
Alpha châu chấu nghiêng đầu quan sát Cố Vị tỉ mỉ, cười nhạo nói: "Chỉ là một con cún con phân hóa J1, cũng dám đối đầu với bọn tao?"
Cố Vị ôm bụng, người bình thường như anh ta, bàn chân kia vừa quẹt tới giống như thép quật vào bụng, phổi đau quặn từng cơn, suy yếu cắn răng nhìn gã chằm chằm: "Bọn mày muốn làm gì?"
Con châu chấu alpha cười lạnh: "Trêи lầu có tuyến thể cấp cao phải không?"
Bọn đến gây sự này không phải côn đồ bình thường.
Ngôn Dật yên lặng quan sát từ lầu hai, thối lui hai bước, nghiêng người nép trong chiếc gương toàn thân, nhịn xuống xao động kịch liệt trong lòng, hô hấp chậm lại.
"Thợ săn tuyến thể..." Ngôn Dật nắm chặt cây gậy đánh bóng, nhẹ nhàng đặt nó sang bên, mở khuy măng sét, gấp tay áo lên đến khuỷu tay, lần lượt xé hai tấm vải trắng từ ga trải giường, quấn quanh tay trái và tay phải để bảo vệ xương cổ tay.
"Ưm." Máu nóng toàn thân chập chùng, Ngôn Dật đau đớn ngồi bệt xuống ôm ngực, quỳ rạp trêи mặt đất mồ hôi nhễ nhại. Tuyến thể của cậu hiện vẫn đang ở trạng thái bán hoạt động, nhiều lắm là khôi phục đến cấp độ J1 mà thôi.
Nhưng dư sức đối phó với mấy thứ côn trùng sâu bọ này.
Alpha châu chấu dẫn theo năm Alpha khác lên lầu tìm kiếm, mới bước được bảy tám bậc cầu thang, một bóng đen thình lình xuất hiện.
Quần áo đồng phục pha chế trêи người Ngôn Dật chưa kịp thay, đôi tay quấn băng vải bám lấy lan can bằng gỗ nhảy xuống, cậu giẫm lên vách tường, mượn lực nhảy cao rồi lao xuống đá mạnh, vụn gỗ từ thanh chắn gỗ nứt nẻ bay tứ tung, vài Alpha bị ép lùi xuống lầu một.
Ngôn Dật đồng thời phóng thích tín tức tố áp chế, mùi hương kẹo sữa mềm mại thoáng chốc lan tràn, giây phút Ngôn Dật đáp đất liền kϊƈɦ hoạt năng lực phân hóa J1 "Bật nhảy tốc độ cao ".
"Omega?" Alpha châu chấu đầu tiên sững sờ, nhưng lập tức cúi đầu nhìn kim đo lường trong tay, tin tức tố trong không khí biểu hiện cho mức phân hóa J1.
"Nhanh! Mau bắt nó! Là một Omega J1! Mau lên!" Alpha châu chấu bởi vì kϊƈɦ động mà mặt mũi cũng đỏ bừng, nhìn chằm chằm Ngôn Dật như con châu chấu đói bụng nhìn thấy hạt lúa, chờ đợi cơ hội, trói chặt Omega này lại cắn nuốt không để sót một mảnh xương.
Omega phân hóa J1 quý hiếm hơn nhiều so với Alpha có cùng bậc đẳng cấp, số lượng Omega có thể tự phân hóa cực nhỏ, loại này ảnh hưởng tới năng lực và mã gien đời sau nên càng thêm giá trị, là con mồi mà thợ săn tuyến thể ưu ái nhất.
Alpha châu chấu ra lệnh, năm khẩu súng lục nhắm thẳng vào Ngôn Dật, cậu biết thừa bọn chúng không dám bắn, lập tức nhảy ra phía sau Alpha châu chấu, dùng một tay khóa cổ gã, đôi chân quấn chặt hông gã.
Đặc điểm hình thể giữa Alpha và Omega rất khác biệt, cho nên mặc dù bằng đẳng cấp nhưng Omega rất khó để khuất phục một Alpha đồng cấp.
Ngôn Dật xoay người ngồi lên cổ gã, cố hết sức vặn mình, tiếng xương cốt kêu vang răng rắc, Alpha châu chấu trật khớp gáy gã nhào trêи đất kêu thảm thiết.
"Nổ súng đi! Bắn nó tàn phế cho tao! Miễn là đừng bắn thương tuyến thể, còn bán lấy tiền được!" Gã điên cuồng gào thét, bị Ngôn Dật một cước giẫm cho câm miệng.
Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Năm viên đạn liên tiếp lao đến nhằm ngay chân Ngôn Dật, muốn khiến cậu mất đi khả năng hoạt động, giá cả sẽ không bị giảm quá nhiều nếu tuyến thể còn nguyên.
Ngôn Dật co mình lấy đà nhảy lên, năm viên đạn sượt qua lưng quần áo đồng phục, cậu dùng tay phải tạo một vòng tròn thuận theo đường đạn, mở rộng tay kẹp năm viên đạn giữa các kẽ hở.
Đúng lúc cơ thể rơi xuống đất, hất tay trả lại toàn bộ.
Máu đổ loang lổ trong quán bar, năm Alpha J1 ôm bàn chân đầy máu lăn lộn trêи đất.
"Ư... Cố Vị... Thuốc ức chế, cho tôi hai ống thuốc ức chế..." Ngôn Dật quỳ rạp, bị tin tức tố tanh hôi của Alpha không ngừng va chạm vào tuyến thể, đau đến mức vùi đầu vào khuỷu tay, bàn tay nắm vào sàn gỗ, phát ra những tiếng răng rắc nho nhỏ.
"Chết, Chết đi, mày chết chưa thằng chó!" Cố Vị đang cầm một cái bàn đập mạnh lên người Alpha châu chấu, nghe thấy giọng nói yếu ớt cầu cứu của Ngôn Dật mới tỉnh táo lại, nhanh chóng lấy ra một hộp thuốc ức chế, vỗ lưng cậu: "Đang trong kỳ phát tình mà cậu còn đánh người được?"
Anh ta dùng toàn lực để phóng thích tin tức tố động viên cho cậu, nhưng độ khớp của hai người quá thấp, có lẽ là dưới 65%, cho nên tin tức tố động viên của Cố Vị đối với Ngôn Dật tác dụng quá mức nhỏ bé không đáng kể.
Thà có còn hơn không.
Sắc mặt Ngôn Dật tốt hơn một chút, bối rối lấy một ống thuốc ức chế, cắn miếng nhựa niêm phong, vừa định đâm kim vào cánh tay, bên ngoài cửa bất chợt có một áp lực mạnh bạo xông tới.
Ngôn Dật sửng sốt một chút, nghiêm mặt đứng lên, lặng lẽ ra dấu tay với Cố Vị: "Mau trốn đi."
Một Alpha cao lớn vạm vỡ bước vào quán bar, đầu trọc lộ ra các dường gân xanh, mặt bên da đầu bị chiếu sáng lộ ra chuỗi kí tự, là ba chữ viết tắt của PBB, bên dưới có một dãy số nhỏ 000084.
PBB – viết tắt của căn cứ phân hóa sinh vật Thái bình dương.
"Là người của PBB..." Ngôn Dật lui về sau hai bước, cánh mũi khẽ run, bên trong vẻ ngoài bình tĩnh của cậu là nhịp tim thoáng chốc tăng vọt.
"Dừng! Dừng tay!" Cố Vị ngăn trở trước người Ngôn Dật, anh ta cũng có thể cảm giác khí tức mạnh mẽ của kẻ vừa mới đến, cứ coi như thỏ nhỏ có thể đánh tay đôi với gã được, nhưng kỳ phát tình tương đối hao phí sức lực, đối đầu cùng đẳng cấp này chỉ có nước chịu chết.
Người đến là một Alpha tê giác, loại hình tuyến thể là tê giác cự sừng (Giant Horned Rhinoceros) phân hóa M2.
Alpha lướt qua Cố Vị nhìn thẳng vào Ngôn Dật, chuẩn xác nắm cổ Cố Vị nhấc lên, giống như đang nhấc một chai nước khoáng, sau đó dùng lực quật ngã anh ta xuống đất.
"... Sặc..." Cố Vị bị quật mạnh xuống sàn, nhổ ra một búng máu, xương cốt cả cơ thể tựa hồ đau đến mất hết tri giác.
Cấp độ phân hóa khác biệt là khoảng cách không thể vượt qua bằng thực lực, phân hóa J1 căn bản khó mà đỡ được một đòn trước tuyến thể phân hoá M2.
Alpha tê giác bước qua người Cố Vị giống như bước qua xác một con cún, đi thẳng về phía thỏ tai cụp đang co người lùi vào góc tường.
Từng mạch máu trong thân thể cậu đều đang sôi trào nóng bỏng, không xác định được sự vật nào cả, khoảnh khắc Alpha tê giác giơ tay hướng về phía cậu, Ngôn Dật chỉ có thể liên tục trốn tránh.
Lần nữa triển khai bật nhảy tốc độ cao, trong nháy mắt, không khí trước mặt đột nhiên đông đặc lại như mứt hoa dính kết mật đường, đánh bật cậu trở về, cổ chân bất ngờ bị siết chặt, một bàn tay cứng rắn nắm bóp khiến mắt cá chân Ngôn Dật như vỡ vụn ra.
Tê giác cự sừng phân hóa năng lực J1 "Gia tăng sức mạnh" ;
Tê giác cự sừng phân hóa năng lực M2 "Bức tường không thể hóa giải ".
Trời đất trước mắt đảo lộn, Ngôn Dật chỉ có thể cuộn tròn người thành hình cầu để bảo vệ cục cưng trong bụng, mắt cá chân bị gã túm ném văng ra ngoài.
Cậu linh hoạt giảm bớt sức nặng, lăn trêи đất vài vòng, run rẩy che chở sinh mệnh nhỏ bé, hai má trầy xước da một chút, mũi cũng đang chảy máu.
Ngôn Dật chùi sạch máu mũi, ngay cả tí sức lực cuối cùng cũng đã bị rút hết, cố miễn cưỡng bò dậy mấy lần để chống đỡ cơ thế, nhưng đành bất lực ngã xuống đất.
Alpha tê giác lộ nụ cười thỏa mãn, đến gần Ngôn Dật: "Omega Thỏ tai cụp J1, không uổng công đi chuyến này, thu hoạch khá dồi dào."
"Mày là thành viên PBB..." Ngôn Dật gian nan ngẩng đầu lên, "Phản bội để trở thành thợ săn tuyến thể...?"
Alpha tê giác sờ lên số hiệu trêи mảng da đầu bóng loáng của mình: "Còn biết cả PBB, xem ra kiến thức không tệ."
"Bởi vì tao cũng là..." Ngôn Dật thở hổn hển, chịu đựng cơn đau lan tràn trong xương cốt vì kỳ phát tình.
Bước chân Alpha tê giác bỗng nhiên dừng lại.
Cuối khu phố bar có một hơi thở càng ngàng càng rõ ràng hơn quét đến.
Trêи đường bỗng xuất hiện một bóng người cao lớn rắn rỏi, Alpha tê giác nheo mắt lại, người tới vậy mà là một Alpha phân hóa bậc hai giống gã, hơn nữa chỉ vừa mới đến gần, lập tức bộc phát lực áp chế mạnh mẽ thuộc về Alpha M2.
Đối phương tràn ngập địch ý.
——
Ngôn Dật cảm thấy mình được một đôi tay bế lên ôm siết vào lồng ngực, hương vị mang theo tính chiếm hữu vô cùng cường đại xông vào khoang mũi, là mùi hoa thủy tiên thơm ngát quen thuộc.
Một lượng quá mức tin tức tố động viên rót đầy vào các dây thần kinh dọc theo tuyến thể, không thể nói là dễ chịu nhưng cũng coi như xoa dịu và trấn an mỗi một tế bào trong cơ thể đang chầu trực vỡ tan.
Lục Thượng Cẩm một tay ôm thỏ nhỏ vào trong lòng, tay phải kẹp thuốc lá, nghiêng người để Ngôn Dật dựa vào hõm vai của hắn.
Khói bụi tản mát theo làn gió, tàn thuốc lấp ló ánh lửa rơi xuống chân, bị Lục Thượng Cẩm giẫm tắt, đôi mắt hắn tràn ra một luồng hàn ý bất khả xâm phạm.
Alpha tê giác nhíu mày nhìn đối phương: "Thỏ tai cụp này là con mồi của tao."
Ngôn Dật vô thức túm chặt cổ áo của Lục Thượng Cẩm, sắc mặt tái nhợt khiến người khác đau lòng.
Lục Thượng Cẩm mở bàn tay phải, con dao găm chiến thuật thuận thế trượt xuống, nhanh chóng chuyển sang tư tế cầm trong tay, hắn khẽ nâng mí mắt, hờ hững nhìn Alpha tê giác:
"Mày xứng sao?"
~~~~~~~~~
(Dao găm chiến thuật)
=============
Tra nam cứu mỹ nhơn lải lơ~