*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi đến Yến Đô, ngoài việc Dương Thanh suýt giết chết Lưu lão quái ra thì ba vị Vương của Liên minh Vương tộc không biết thêm được gì nữa.
Điều này làm cho bọn họ bàng hoàng sợ hãi.
"Ai nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đi!"
Bạch Vương không kìm được cơn tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Vì sao không có kết quả gì về cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô cả?"
Họ đã ở Yến Đô đến ngày thứ ba rồi mà vẫn không thu hoạch được gì.
Nét mặt của Tiết Vương và Mã Vương cũng sa sầm, hai người nhìn nhau, đều thấy vẻ cay đắng của đối phương.
"Dương Thanh đã bị Hoàng tộc họ Đoàn mang đi, Lưu lão quái thì mất liên lạc, chúng ta chẳng có thông tin gì về những chuyện xảy ra vào hôm đó cả, hay là đi về đi!"
Sau cùng, Tiết Vương đề nghị.
Lão ta hiểu rõ cứ tiếp tục ở lại Yến Đô cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Mấy ngày qua gặp được rất nhiều cao thủ Vương Cảnh, điều này khiến họ nghi ngờ nhiều năm tu luyện của bọn họ có phải đã bị uổng phí rồi hay không.
Hiện nay, bất cứ ai trong Yến Đô cũng đều có thực lực Vương Cảnh, thậm chí còn có không ít cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong và bán bộ Thần Cảnh.
Ba người rất không cam tâm, nhưng cũng không thể làm gì được.
"Có lẽ truyền thuyết của Vương tộc sẽ vĩnh viễn trở thành truyền thuyết thật rồi!"
Rất lâu sau, Bạch Vương thở dài một hơi, cô đơn nói: "Về thôi!"
Dứt lời, lão ta đi trước.
Tiết Vương và Mã Vương cũng theo sau.
Sự xuất hiện của ba vị Vương của Liên minh Vương tộc thế mà không dấy lên một ngọn sóng nào ở Yến Đô, cứ thế mà biến mất.
Vào ba ngày trước khi cuộc đấu võ giành ngôi Vương diễn ra, đông đảo cao thủ đến tham gia đều ở lại Yến Đô.
Nhiều nhân vật lớn thấy cảnh này đều nhận ra Yến Đô đang có sự thay đổi.
Trong một văn phòng ở tập đoàn Nhạn Thành.
Tần Thanh Tâm ngồi trước bàn làm việc, trên tay là một tờ văn kiện nhưng hai mắt thẫn thờ, cô không biết trong văn kiện đang nói gì cả.
"Dương