Chương 2440:
“Vâng, con đi làm đây.”
Lý Giang Hùng nói xong liền muốn xoay người rời đi.
“Chờ đã!”
Lý Giang Hùng vừa bước tới cửa đã bị Lý Trọng gọi lại.
Lý Trọng híp mắt nói: “Mặc kệ Thượng Quan Hoàng có mục đích gì, nếu cậu ta đã muốn cướp người từ trong tay chúng ta thì chúng ta cứ thả người nhưng không thể giao cho cậu ta dễ dàng như vậy”.
“Bố, ý của bố là?”
Lý Giang Hùng cả kinh, dè dặt hỏi.
Lý Trọng nói: “Con nói với Dương Chấn thế này, không biết Thượng Quan Hoàng nghe ai nói võ công của cậu ta đã bị phế bỏ toàn bộ, cho nên sai người đến nhà họ Lý đòi người, bảo cậu ta đi đến Hoàng tộc Thượng Quan chào hỏi ngay lập tức”.
Lý Giang Hùng lập tức sáng mắt. Rõ ràng Thượng Quan Tử Khiêm nói Thượng Quan Hoàng tỏ ý Dương Chấn là bạn của Hoàng tộc Thượng Quan, nhưng nếu nói với Dương Chấn nguyên văn lời nói của Lý Trọng thì nhất định sẽ khơi dậy thái độ thù địch của Dương Chấn đối với Hoàng tộc Thượng Quan.
Lúc này, Dương Chấn đang ngồi xếp bằng đang kiên trì tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh trong biệt thự của mình.
So với lúc trước cũng không có bất kỳ tiến bộ nào, anh vẫn chỉ có thể duy trì phép hô hấp tầng thứ nhất năm sáu giây, may mà dựa vào vô số lần tích lũy năm sáu giây này mà vết thương trong cơ thể anh đã được cải thiện rõ ràng.
Đúng lúc này có người gõ cửa phòng, Lý Giang Hùng thận trọng bước vào, có vẻ sợ hãi nhìn Dương Chấn đang ngồi xếp bằng nói: “Cậu Chấn, không biết Thượng Quan Hoàng từ đâu biết được võ công của cậu đã bị phế hết nên cố ý sai người tới tìm cậu, nói cậu hãy tới Hoàng tộc Thượng Quan chào hỏi ngay lập tức, nếu tới muộn tự gánh hậu quả!”
Nghe Lý Giang Hùng nói thế, Dương Chấn bỗng mở bừng mắt.
Lý Giang Hùng đón nhận ánh mắt của Dương Chấn, bất chợt run cả người, vội vã cúi đầu xuống.
Dương Chấn hỏi: “Ông chắc chắn là Thượng Quan Hoàng đã truyền lời như vậy đến cho tôi?”
Lúc này, sắc mặt anh lạnh nhạt xa cách, toàn thân tản ra một khí thế uy nghiêm cực kì, khiến tim lão ta run lên, không dám ngẩng đầu, nói cũng không dám dõng dạc: “Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan nói thế, tôi chỉ truyền đạt lại nguyên văn mà thôi”.
“Hừ!”
Dương Chấn cười lạnh: “Nếu đã thế, tôi cũng muốn đi gặp Thượng Quan Hoàng một lần, xem xem rốt cuộc ý ông ta có phải như vậy không”.
Dứt lời, anh đứng phắt dậy, cất bước đi thẳng ra cửa. Tới cửa, Dương Chấn bỗng dừng bước, không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng nói: “Đợi bạn tôi tỉnh lại thì đưa cô ấy về Yến Đô”.
“Vâng!”, Lý Giang Hùng vội vã thưa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!