Giờ phút này sắc trời đã hơi ảm đạm, đây là thời gian khách làng chơi tìm mua vui tấp nập ở Bách Hoa Lâu, bên trong là tiếng đàn hát dễ nghe, bên ngoài người xe nhộn nhịp.
Ở một nơi phồn hoa náo nhiệt như vậy nhưng trong mắt Tịch Nhan lại chỉ có bốn chữ có thể hình dung "Chướng khí mù mịt".
Nàng đứng ở cửa một lúc lâu, có cô nương bước ra tiếp đón, nói những lời lẽ rất khó nghe làm Tịch Nhan rất khó chịu.
Cũng may nàng có thói quen kiểm chế cảm xúc bản thân, cũng thoải mái tùy ý cô nương đó muốn nói gì thì nói, nàng chỉ nói thẳng mình muốn tìm Nam Cung Ngự công tử.
Cô nương kia vừa nghe đến tên Nam Cung Ngự, đôi mắt nhất thời thời lóe sáng, nhanh chóng kéo Tịch Nhan lại: "Nguyên lai là bằng hữu của Nam Cung công tử, công tử đi theo ta."
Tịch Nhan lần đầu tiên rơi vào trường hợp này, bị nàng lôi kéo, nhịn không được âm thầm than thở.
Bước lên lầu, vừa xoay người đã đối diện một công tử trong trang phục xa hoa. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Nhưng thấy ánh mắt nam tử kia nguy hiểm lại lạnh lùng như băng, nhìn thẳng vào nàng, Tịch Nhan chỉ nở nụ cười đạm mạc, ánh mắt cũng lạnh lẽo không kém.
Nàng nghe kia cô nương nhiệt tình tiếp đón: "A, Cửu gia, vừa mới đến sao lại đi rồi?"
Tịch Nhan nghe được xưng hô kia, trong lòng không khỏi động, bất động thanh sắc đánh giá nam tử tuấn mỹ kia, trong đầu nhanh chóng tính toán .
Nhưng thấy nam tử kia hờ hững bước qua, nét mặt vẫn bình tĩnh như trước, vội vàng đi xuống lầu.
Cô gái thanh lâu kia vẫn nhìn theo bóng dáng hắn đi ra cửa, mới lưu luyến quay đầu đi, trong mắt rõ ràng còn vương vấn sự ái mộ không giấu diếm
Đến phòng Nam Cung Ngự đang ở, vừa vào cửa đã tràn ngập mùi son phấn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!