Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude
======
Bị Bùi meo meo mắng, trong lòng có hơi tủi thân.
Nhưng nghĩ đến Bùi meo meo mắng hắn dữ như vậy, cũng đồng nghĩa phỏng đoán ban nãy của hắn sai rồi, hơn nữa meo meo cuối cùng cũng chịu mở miệng nói chuyện với hắn!
Thế mà lại cảm thấy vui vui.
Tư Hoài Tây bị mắng còn sáng mắt lên, ho nhẹ hai tiếng nói: "Vậy anh không có ý với nữ dị năng giả kia?"
Nhìn Tư Hoài Tây mi hoan nhãn tiếu, đôi mắt xanh biển trong trẻo như bầu trời cao vút biển đại xanh trong, không hề cảm thấy đau lòng khi bị anh mắng, trông còn rất vui vẻ.
* Mi hoan nhãn tiếu: hình dung vô cùng hưng phấn, cao hứng.
Tươi cười lộng lẫy không hiểu sao khiến Bùi Chiêu Chu nổi da gà run lên, nhíu mày cảnh giác liếc nhìn Tư Hoài Tây, rồi đáp lại.
"Không thì sao? Tại sao tôi phải có hảo cảm với nữ dị năng giả kia, hơn nữa cái cậu đi cùng cô đó là bạn trai cổ đi, tôi không có hứng thú chen chân vào tình cảm của người khác, cậu mắt mù mới cảm thấy tôi sẽ đi thích cô dị năng giả đó."
Tư Hoài Tây lộ vẻ ấm ức, lên án Bùi meo meo vừa nãy lãnh khốc vô tình.
"Vậy thì tại sao dọc đường anh đều chiến tranh lạnh với tôi vì nữ dị năng giả kia, tôi nói chuyện với anh anh còn không thèm để ý."
Nhắc tới chuyện này, ánh mắt Bùi Chiêu Chu lập lòe, cảm thấy chột dạ khó giải thích.
Cũng không thể nói mục đích thật sự ra được, anh không muốn để Tư Hoài Tây bị người có mưu đồ gây rối lừa gạt, cũng không muốn bị Tư Hoài Tây nhìn thấy mặt máu lạnh vô tình của anh.
Qua lặng kính nhiều tầng lọc của Bùi Chiêu Chu, Tư Hoài Tây chính là kẻ ngốc tốt bụng siêu mạnh, kẻ ngốc như vậy chỉ có thể bị anh khi dễ, tuyệt không thể bị người ngoài khi dễ!
Bùi Chiêu Chu tránh tầm mắt ủy khuất của Tư Hoài Tây, nói: "Tôi có chút chuyện cần một dị năng giả hệ mộc, mà vừa hay cô ấy vi phạm quy tắc căn cứ, cũng không thể lãng phí một dị năng giả có năng lực."
Tư Hoài Tây không hài lòng với lời giải thích này, mắt xanh trong trẻo híp lại, lập lòe vẻ nghi ngờ, chua ngoa hỏi: "Dị năng giả hệ mộc ngoài căn cứ này còn rất nhiều, tôi đã đề cập đổi người khác, vậy tại sao anh không chịu đổi?"
"Anh dám nói không để ý cô ta?!"
Tư Hoài Tây ấm ức lên án.
Bùi Chiêu Chu không thể giải thích rõ ràng đành phải thẳng thừng chuyển chủ đề, hỏi vặn lại: "Vậy tôi cũng muốn hỏi cậu nữ dị năng giả kia có gì đặc biệt? Vì sao thả cổ đi dễ vậy?"
Tư Hoài Tây hơi kinh ngạc, không ngờ Bùi Chiêu Chu lại quan tâm đến chuyện này, cứ ngập ngừng mãi vẫn đem chuyện của Vưu Tiểu Lâm giải thích một chút.
"Không phải tôi dễ dàng để cô ta đi, sau này căn cứ sẽ hoàn toàn điều tra thân phận và những người cổ tiếp xúc, nếu cô ta có dị động tôi có thể giết bất cứ lúc nào…"
"Hơn nữa trong lời nói của Vưu Tiểu Lâm ám chỉ một số điều, hình như cô ta có tình báo ẩn tính báo với tôi, cho nên xem xét Vưu Tiểu Lâm vẫn chưa tạo ra tổn thất quá nặng cho căn cứ cộng với lời xin lỗi chân thành, hơn nữa Vưu Tiểu Lâm xem trọng bạn trai người thường của cổ, nếu Vưu Tiểu Lâm dám hành động thiếu suy nghĩ thì người thường kia cũng trốn không thoát đâu…"
Bùi Chiêu Chu rối rắm nhíu mày một chút.
Có thể tưởng tượng nữ dị năng giả kia rất có tình cảm với bạn trai mình, khi bạn trai cô suýt soát bị súng năng lượng bắn tới, nữ dị năng giả cực kỳ bi thương gào thét, anh vẫn còn ấn tượng.
Anh chấp nhận lời giải thích của Tư Hoài Tây, nhưng nữ dị năng giả kia ám chỉ có tình báo từ lúc nào, tại sao anh không có tin tức gì, chẳng lẽ giữa dị năng giả còn có phương thức liên lạc đặc biệt gì sao?
Bùi Chiêu Chu hỏi: "Tình báo gì, nói khi nào?"
Chợt nhận ra mình cũng là người mới đến căn cứ không lâu, nếu liên quan đến chuyện cơ mật của căn cứ, Tư Hoài Tây với tư cách là lãnh đạo của căn cứ không trả lời là chuyện bình thường.
Bùi Chiêu Chu hơi nheo mắt, bổ sung một câu: "Nếu là tình báo cần bảo mật, không cần nói cho tôi cũng đúng."
Tư Hoài Tây rũ mắt nghĩ nghĩ, nếu là người khác, hắn nhất định không tiết lộ liên quan đến những tình báo bí mật này.
Nhưng qua mấy ngày ở chung này, Bùi Chiêu Chu mù quáng tin hắn không hề giấu giếm, những máy móc công nghệ cao có giá trị phi thường cùng bản vẽ liên quan cứ đưa cho các giáo sư của viện nghiên cứu mà không yêu cầu bất cứ thù lao gì, đến cả tháp năng lượng trong phòng thí nghiệm cũng là vì hắn nhắc đến căn cứ thiếu máy phát điện cung cấp năng lượng điện.
Tư Hoài Tây ngu dốt cỡ nào cũng nhận ra Bùi Chiêu Chu làm những chuyện không có lợi cho mình, nguyên nhân đằng sau xét cho cùng cũng là vì hắn.
Lại nói cái khác.
Nếu hắn thật sự không dám nói, Bùi meo meo xấu tính lại không thèm để ý hắn.
Thật vất vả dỗ dành meo meo để ý mình, hắn không muốn bi kịch tái diễn.
Tư Hoài Tây suy nghĩ nửa giây, nói thẳng: "Cụ thể tôi không rõ, Vưu Tiểu Lâm chỉ ám chỉ đêm nay cô ta có thể phải xử lý một số chuyện đặc thù vì vậy mới xin gia hạn hình phạt của căn cứ."
"Đêm nay?"
Đôi mắt hổ phách vàng của Bùi hiện lên tia hoài nghi, có yêu cầu gì cần phải cố ý làm vào ban đêm mọi người đi ngủ, còn ám chỉ Tư Hoài Tây đi xem.
Sao anh nghe là lạ.
Nghe có vẻ giống nữ gián điệp nước địch Liên Bang phái tới từng bị anh bắt, ý đồ câu dẫn anh để lấy tình báo, bị anh nhạy bén phát hiện không ổn mà bắt giữ.
Sau khi bị vạch trần thân phận gián điệp, nữ gián điệp còn chưa từ bỏ ý định dùng mỹ nhân kế dụ anh trốn thoát, thẳng đến bị nhốt vào ngục giam thẩm vấn mới nguôi ngoai.
Bùi Chiêu Chu vi diệu mím chặt môi.
Nếu Tư Hoài Tây thật sự bị nữ dị năng giả dụ hoặc đáp ứng lời mời, chuyện phóng túng này trong ngày tháng mạt thế ăn bữa hôm lo bữa mai cũng bình thường nhỉ.
Tư Hoài Tây lại không phải Alpha mắc chứng rối loạn pheromone như anh, không có Omega và Beta phù hợp, chú định sẽ lẻ loi một mình.
Hắn là nam giới bình thường, là dị năng giả tầng đỉnh mạt thế, có nhu cầu dục vọng là chuyện hết sức bình thường.
Chỉ là…
Trong lòng Bùi Chiêu Chu dâng lên cảm giác khó chịu không giải thích được, ánh mắt mờ mịt phức tạp nói: "Cậu có chắc mình không hiểu lầm không?"
"Quên đi, tối nay anh đi rồi sẽ hiểu."
Bùi Chiêu Chu vô cùng thiện giải nhân ý nói: "Nếu cậu có nhu cầu đặc biệt, sáng mai có thể đến muộn chút, tôi có thể tự mình xử lý trong phòng thí nghiệm."
Từ đầu Tư Hoài Tây còn chưa lý giải được Bùi Chiêu Chu nói cái gì, nhưng nghe khúc sau liền hiểu tất cả, sóng lửa giận trong mắt xanh biển cuồn cuộn.
Tóm lại Bùi Chiêu Chu cho rằng tình báo hắn nói chỉ là cái cớ, còn lý do thực sự là tối nay đi hẹn hò với nữ dị năng giả!
Còn khuyên hắn hôm sau đến trễ một chút. Thật! Là! Quá! Tri! Kỷ!
Tóm lại hình tượng của hắn trong lòng Bùi Chiêu Chu xấu như vậy, hắn là kẻ phóng đãng lạm tình tùy tiện thông đồng với nữ dị năng giả sao?!!
* Lạm tình: dễ dàng trao tình cảm cho một người, không có chân thành, đồng thời cũng có nghĩa xúc phạm khác.
Lúc này đến lượt Tư Hoài Tây tức giận cắn chặt răng.
Hận không thể ấn Bùi meo meo suy nghĩ lung tung này xuống đầu gối khẽ tay!
Tư Hoài Tây tức giận cực độ, đôi mắt xanh biển u ám giống như bão táp ập tới biển rộng, nén lửa giận nói: "Không phải mấy chuyện anh nghĩ! Đêm nay anh đi với tôi!"
Bùi Chiêu Chu do dự: "Như vậy không tốt lắm đâu, vạn nhất có thêm người thì xấu hổ…"
Như có gió lạnh thổi qua, châm vào lửa giận trong lòng Tư Hoài Tây muốn xuyên thủng lồng ngực, khó thở nghiến đến lợi trắng bệch, nói: "Câm miệng, đêm may anh đi theo tôi, xem xem đến tột cùng có phải như anh nghĩ không!"
Bùi Chiêu Chu không muốn tham dự.
Nhưng Tư Hoài Tây kiên trì lần nữa, xem ra nếu anh không đi Tư Hoài Tây có thể vẫn luôn tức giận nhìn chằm chằm anh không buông, tức giận như con cá nóc phình to…
Bùi Chiêu Chu do dự một lúc.
"Được rồi."
======