Tác giả: Bạc Đào
Editor: Solitude
======
"Cuối cùng cũng xong."
Bùi Chiêu Chu nhìn thiết bị máy móc kim loại khổng lồ xuyên thủng trần nhà, động năng cốt lõi được toàn bộ tháp năng lượng đảm đương, miệng pháo lạnh lẽo to tướng hướng về phía thái dương rơi xuống nơi chân trời.
Theo tia nắng cuối cùng khuất mất trên biên giới hoang vu.
Tiếng tru khàn khàn điếc tai của vô hạn thây ma truyền đến ngay tắp lự, đại quân thây ma hơn sáu vạn chen chúc đến có nức bóp chết con kiến, như thể một vùng đất thây ma di động sắp sửa nhấn chìm căn cứ nho nhỏ.
Tất cả đèn trong căn cứ đều bật.
Chùm sáng xa của tháp canh rọi lên từng khuôn mặt gớm ghiếc của thây ma, sắc mặt mọi người trên tường thành đều nghiêm túc, ánh mắt chỉ huy Tư cầm đầu sắc như dao nhọn liếc mắt nhìn xa xăm thây ma cấp cao vây quanh vua thây ma phía sau trận doanh.
Đến lúc này Trần Ôn vẫn không chịu lộ diện, mặc áo choàng đen che khuất khuôn mặt, dưới sự bảo vệ của rất nhiều thây ma cấp cao, y đối mặt với với ánh mắt chăm chú của Tư Hoài Tây cách xa mười dặm, mặt mày tức khắc khẩn trương như lâm đại địch.
Sắc mặt Trần Ôn xanh mét, không ngờ Tư Hoài Tây này nhiễm virus thây ma còn có thể kiêu ngạo như vậy, y lập tức chỉ thị mấy thây ma cấp cao đi đến trước trận doanh thây ma, để bọn họ đi tiên phong, nói: "Căn cứ nhỏ này có thể không công phá nhưng đầu Tư Hoài Tây kia nhất định phải chặt cho ta!"
"Rõ!"
"Rõ! Rõ!"
Vài vị thây ma cấp cao nghe lệnh ra phía trước trận doanh, đứng dưới tường thành với vẻ mặt kiêu căng, thuận thục mà khiêu khích mê hoặc những người trong căn cứ, nói: "Chỉ cần các ngươi giao Tư Hoài Tây ra, người trong căn cứ có thể được tha."
Nhân tâm hiểm ác.
Đã từng, thây ma cấp cao không nhất thiết tốn nhiều sức, chỉ một chiêu này đã lừa gạt không ít căn cứ, sự thật là luôn có cuộc tranh giành quyền lực trong nội bộ căn cứ cùng với một đám người tham sống sợ chết chủ động phản bội, giao ra cường giả trong căn cứ, cuối cùng bọn họ thành công công phá toàn bộ loài người và giết chết chúng.
Nhưng căn cứ Lô Thành hoàn toàn khác.
Lời dụ dỗ mê hoặc thây ma cao cấp vừa nói ra, mọi người ở căn cứ đã chửi ầm lên, có dị năng giả trực tiếp ném cầu lửa, lưỡi dao, còn không có dị năng thì nổ súng, phun nước bọt, ném bùn về phía họ.
"Đéo! Thằng ngu nào lại đi tin thây ma bọn mày!"
"Nếu không có chỉ huy Tư tao mất mạng lâu rồi, căn cứ Lô Thành cũng được chỉ huy Tư bảo vệ, bây giờ mạng của tao và người nhà tao đều là của chỉ huy Tư!"
"Chỉ huy Tư còn ở căn cứ Lô Thành, bọn tao liền tử thủ ở nơi này tuyệt không rời bỏ!"
"Muốn bọn tao giao chỉ huy Tư ra? Bọn mày tiếp tục mơ đi!"
Vài vị thây ma cấp cao chật vật tránh né, phấn khích hung tợn nói: "Vậy không còn gì để nói nữa, nếu con người các ngươi không biết tốt xấu thì trực tiếp đấu võ!"
Thây ma cấp cao gầm lên một tiếng.
Đại quân thây ma đen nghìn nghịt lập tức lên đường xông pha căn cứ.
Khai chiến!
Một thây ma hệ thổ cấp cao nâng lên tòa núi đá ném qua căn cứ, nếu nó rơi xuống nhất định đè chết vô số người.
Nhưng đông đảo dị năng giả trong căn cứ nào bó tay chịu trói.
Thủ lĩnh Tào và Vưu Tiểu Lâm một bên sấm đánh một bên đằng quét ngăn chặn núi đá giữa không trung.
"Đừng mơ phá được cửa này của bọn này!"
Những dị năng giả còn lại đồng tâm hiệp lực dùng dị năng của mình, người thường trẻ tuổi cường tráng không có dị năng thì ném đá, dùng súng ống, dùng tiễn đập đại quân thây ma rậm rạp bò lên tường thành.
Đôi mắt Tư Hoài Tây lạnh lẽo, thậm chí chẳng sử dụng dị năng, trực tiếp phi thân đạp núi lớn treo lơ lửng trên không về lại trận doanh thây ma chỉ với thể lực cường hãn thuần túy của mình.
Cự sơn lở nứt, hòn đá vỡ ra đáp chết một lượng lớn thây ma.
Căn cứ bên này, người xem nghẹn họng nhìn trân trối, không dám tin thế mà lại có tồn tại người có sức mạnh phi nhân loại thế này. Nhưng nghĩ đến người sở hữu sức mạnh thần kỳ này chính là chỉ huy Tư của căn cứ bọn họ, chớp mắt lòng tin tăng mạnh, phát ra tiếng hoan hô ầm ầm khắp căn cứ.
"Đỉnh của chóp! Chỉ huy Tư quá trâu bò!"
"Giết lũ thây ma đó không còn manh giáp!"
"Nhanh —— Dị năng giả tiếp tục tấn công! Chúng ta không thể thua chỉ huy Tư quá nhiều, đánh chết lũ thây ma này!"
Ngay từ đầu, trận doanh thây ma đã chịu trọng thương, không khí tức khắc trở nên tồi tệ.
Trần Ôn rét run dùng tinh thần lực truyền âm cho các thây ma cấp cao tiên phong, giọng điệu âm lãnh uy hiếp nói: "Nếu không lấy được đầu Tư Hoài Tây thì đem đầu các người về cho tôi!"
Mặt mấy thây ma cấp cao lộ vẻ khiếp sợ, không dám thả lỏng chút nào, vận dụng toàn bộ lực lượng chế tạo ra một cảnh tượng cấp thiên tai đủ khiến người can đảm kinh hãi.
Trời giáng hồng thủy, bão tố, đá tảng kết thành trận lở đất phá hủy hết thảy mọi thứ.
Đêm u ám.
Nơi tối tăm ánh đèn không chiếu tới, trái tim người trên tường thành kinh hãi nảy lên khi nghe tiếng nước lũ xối xả điếc tai, hùng hổ quét sạch mặt đất bên ngoài căn cứ.
Bất cứ nơi nào nó đi qua, vạn vật bị nuối chửng bởi bùn đất xói mòn, để lại dấu vết đất đá từng tích tụ vài trăm mét, khiến cho mặt đất chấn động kịch liệt!
Người người trên tường thành căn cứ đều có thể cảm nhận được tâm thần rung chuyển kinh hoàng, như thể giây tiếp đó tường thành sẽ sập xuống.
Khi đất trượt chỉ cách tường thành căn cứ tám trăm mét, mọi người trong căn cứ cuối cùng đã nhìn thấy toàn cảnh đất đá trôi, nó không chỉ là đất lở mà là một cơn sóng thần hàng trăm hàng nghìn mét được cấu thành từ đất đá!
Mọi người trong căn cứ nhìn trận lở đất khổng lồ lăn càng mãnh liệt, đáy mắt đầy hãi hùng, còn tiếp tục như vậy căn cứ Lô Thành sẽ hóa thành một mảnh phế tích!
Con người sao mà chống lại được thiên tai!
Đang lúc tất cả mọi người cảm thấy hết sức tuyệt vọng, đất đá trôi thêm năm mươi mét liền không động đậy một bước, thời điểm dừng cách căn cứ khoảng chừng hơn bảy trăm mét, như thể bị một vách tường cao lớn trong suốt ngăn trở.
Bất giác ánh mắt mọi người đều đổ dồn về chỉ huy Tư đứng trên tường thành tối cao.
Chiếu sáng bóng dáng duy nhất ngăn trở sóng thần đất đá của hắn.
Dưới ánh nhìn chăm chú của vạn vật.
Đôi mắt Tư Hoài Tây lạnh lùng sắc bén, mồ hôi mịn chảy đầy trán, cơ cánh tay căng chặt liền biết hiện tại hắn tuyệt không dễ dàng.
Sử dụng tinh thần lực trong cơ thể cấu thành một mặt tường vô hình cứng cỏi ngăn lại sóng thần đất đá đánh tiếp vào!
Không chỉ có như vậy, Tư Hoài Tây cắn chặt răng, bước chân nặng nề lún sâu vào đấy, chậm rãi mà vững vàng đẩy sóng thần đất đá bồi thường các thây ma.
Đất đá chảy trở về lan đến đại quân thây ma, thây ma pháo hôi cấp thấp hành động chậm chạp vốn đã không có năng lực ngăn cản, cơ thể chúng chia năm xẻ bảy ngay khi lâm vào trận lở đất.
Vài vị thây ma cấp cao căn bản không dám tin, bọn họ đều là thây ma cấp mười, liên thủ cũng có thể giết chết một thây ma cấp mười một!
Hiện tại bọn họ liên thủ dùng đại chiêu mang tính hủy diệt lại bị một dị năng giả cấp mười trẻ tuổi chặn?!!
Thây ma cấp cao trông rất kinh hoảng, rủa một tiếng gặp quái vật quỷ.
Nhưng ở một khía cạnh nào đó, những thây ma cấp cao cũng cảm nhận được một mỗi sợ hãi sâu sắc từ trên người Tư Hoài Tây, dựa vào thực lực phi cường hãn phi phàm của hắn hiện giờ, lại càng sợ tiềm lực kinh người của hắn. Nếu mặc kệ hắn tiếp tục phát triển tuyệt đối sẽ thành uy hiếp chí mạng của thây ma.
Lúc này thây ma cấp cao mới chợt hiểu ra vì sao vua thây ma khát vọng diệt trừ dị năng giả này.
Đối diện nhìn nhau và âm thầm hạ quyết định.
Hai thây ma cấp cao vẫn cứ chế tạo đất lở đối kháng với Tư Hoài Tây, nhưng một bóng hình thây ma cao cấp lại lặng yên không tiếng động ẩn mình trong đêm đen.
Tư Hoài Tây chau mày, đôi mắt xanh biển xẹt qua tia cảnh giác thận trọng, thực mau đã nhạy bén phát hiện một thây ma biến mất.
Đại bộ phận dị năng tinh thần lực của hắn đều dùng để chống lại đất đá trôi, căn bản không thoát ra được, nhưng nếu không đỡ đất đá, căn cứ Lô Thành phía sau liền sẽ bị cuốn vào lở đất thương vong vô số.
Sau lưng không chỉ là căn cứ, còn có cả người hắn quan tâm.
Hắn không thể lùi bước.
Ánh mắt Tư Hoài Tây ngưng trọng kiên định, nét mặt cảnh giác đến tối cao, thời khắc đề phòng thây ma cấp cao biến mất kia đánh lén.
Hắc ám gợn sóng không rõ ràng bên kia phân biệt rõ ràng với căn cứ Lô Thành sáng ngời.
Tư Hoài Tây dừng mắt chờ đợi thây ma biến mất kia, cùng với vua thây ma hệ tinh thần sau màn...
Bên này Tư Hoài Tây phòng trụ thây ma sức chiến đấu hàng đầu, thủ lĩnh Tào và đội trưởng dị năng giả bên kia cũng phân theo từng nhóm phòng thủ đại quân thây ma phía dưới.
Một bộ phận đại quân thây ma bỏ qua chiến trường cao cấp khốc liệt nhất, nhân cơ hội bò lên tường thành căn cứ Lô Thành, các loại dị năng tỏa sáng rực rỡ, oanh động đến những thây ma đó ngã xuống không gượng dậy nỗi, ngay cả người già phụ nữ trẻ em đều chủ động nhấc đá hung hăng đập thây ma bò tường.
Nhưng thây ma thật sự quá nhiều, mãi luôn có vài con cá mắc lưới dưới ánh sáng tối tăm.
"Gào ——"
"Fuck! Ai đưa thây ma lên đây!"
Một người đàn ông với vết sẹo ở cằm đang vội vàng chém thây ma thì nghe tiếng động lạ bên cạnh, kết quả phát hiện một thây ma đang bò tới từ bên chỗ ngoặt góc tường, điều này lập tức làm anh ta tức giận chửi bới.
Bùm ————
Một luồng đạn sáng xanh tím đục lỗ đầu thây ma, mùi cháy khét lẹt lập tức lan ra xung quanh.
Ngay sau đó lại thêm vài đường đạn đặc biệt bắn ra, mặc kệ là thây ma cấp bậc gì, trên cơ bản đều một phát là chết, nếu không được thì thêm một viên. Giết thây ma hiệu quả tốt hơn bất kỳ một khẩu súng bắn pháo xung kích nào.
Người đang ông có sẹo ở cằm xem đến xúc động, không biết là tay súng thiện xạ rắn rỏi nào đến cứu viện, khi quay đầu muốn gọi anh một tiếng, lại nhìn thây mấy ông già tóc bạc?!!
Mỗi lão già đầu bạc đều cầm một khẩu súng kim loại thiết kế vượt mức quy định, miệng còn lải nhải gì đó không biết.
"Hệ thống ngắm bắn tự động mà thầy Bùi cung cấp cho chúng ta thực sự rất hữu ích, ngốc nghếch nghe theo chỉ dẫn của hệ thống nhắm chuẩn thây ma là có thể nhất kích nhất sát, thật không ngờ tôi tới tuổi này rồi còn có thể làm thiện xạ!"
Mắt lão Hồ phát sáng lên, yêu thích sờ súng năng lượng không buông, cười đến vui mừng khôn xiết.
Giáo sư Nghiêm hiểu sự kích động của lão Hồ, đến bản thân ông cũng không nhịn được bắn hai phát súng năng lượng, loại trải nghiệm bật hack một phát một thây ma thật sự gây nghiện!
Giáo sư Nghiêm ho nhẹ hai tiếng, nhắc nhở lão Hồ đang hưng phấn rằng bọn họ là đưa súng đến cho các chiến sĩ tiền tuyến, không cần trầm mê đùa nghịch súng năng lượng.
Ngay sau đó người đàn ông mang sẹo còn mờ mịt không hiểu vì sao được ông già đưa súng cho, thử bắn một phát, thây ma giương nanh múa vuốt lập tức bay đầu, thây ma phía sau cũng ngã xuống.
Ánh mắt hoài nghi thăm dò ban đầu lập tức tỏa sáng, người đàn ông mang sẹo vuốt súng năng lượng với tràn đầy tình yêu, tựa như ôm ấp vợ mình, thích không sao bỏ được.
So với việc lao lực cầm đao chém thây ma thì hiệu quả của việc cầm súng năng lượng với chức năng hỗ trợ ngắm chuẩn mục tiêu như thể thiết bị gian lận này lập tức đề cao mấy lần!
Uy lực của loại súng năng lượng này mạnh đến nỗi ngay cả người thường cũng dễ dàng nhập môn.
Mặc dù năng lực của dị năng giả cường đại nhưng số lượng vẫn là hữu hạn.
Theo súng năng lượng Bùi Chiêu Chu chế tạo cuồn cuộn không ngừng chảy vào tiền tuyến, số người thường khổng lồ của căn cứ cầm súng năng lượng cũng trở thành lực lượng trung kiên chống đỡ thây ma, lập tức giảm áp lực phòng tuyến căn cứ.
Thủ lĩnh Tào đương nhiên cũng bắt được súng năng lượng và bị sốc sau khi sử dụng.
Ban đầu nghĩ rằng người Tư Hoài Tây mang đến lại là một kẻ ăn cơm trắng trong phòng thí nghiệm, nhưng vẫn nể mặt mũi Tư Hoài Tây mà phê duyệt kinh phí và quyền sử dụng phòng thí nghiệm, không ngờ là ông nhìn lầm, trong mười ngày ngắn ngủi đã tạo ra được súng ống với sức công phá gần bằng một dị năng giả cấp trung.
Nếu có thể sản xuất súng năng lượng với số lượng lớn như vậy tương đương với có được rất nhiều dị năng giả cấp trung!
Trái tim thủ lĩnh Tào nhảy lên vài cái, đáy mắt nóng rực như sắp thiêu trụi súng năng lượng, hầu kết lăn lộn nuốt nước miếng, nhìn giáo sư Nghiêm đầy mong đợi hỏi.
"Xin hỏi, Bùi tiên sinh chế tạo vũ hí này ở đâu?"
Giáo sư Nghiêm trả lời: "Cậu ta còn trong viện nghiên cứu làm thí nghiệm."
Lúc này thủ lĩnh Tào đang chỉ huy đông đảo dị năng giả và chiến sĩ căn cứ đối chiến với thây ma, không thể rời tiền tuyến, nhưng hậu tri hậu giác biết tầm quan trọng của Bùi Chiêu Chu, không khỏi sốt ruột nói: "Vậy có phái ai đến bảo vệ cậu ta chưa?
Không đợi giáo sư Nghiêm tra lười, thủ lĩnh Tào đã lập tức nôn nóng hô: "Không được, cứ để mặc trong căn cứ không có người bảo vệ cũng không an tâm được! Tư lão đệ cũng thật quá qua loa, mang đến nhân tài như vậy cũng không chịu đánh tiếng cho tôi, sớm biết tôi đã dùng tất cả lực lượng của căn cứ Lô Thành phối hợp với nghiên cứu của Bùi tiên sinh!"
Vẻ mặt thủ lĩnh Tào lộ ra hối hận vội vàng, tiện tay kéo đến một dị năng giả bảo người đó vào căn cứ bảo vệ Bùi Chiêu Chu, nói: "Trước hết cậu dừng bân chiến trường bên này, bây giờ tôi giao cho cậu một nhiệm vụ quan trọng, yêu cầu bảo vệ Bùi Chiêu Chu của viện nghiên cứu!"
Người bị giữ lại vừa hay là Chu Phi, cậu ta vừa ném cầu lửa vào thây ma, một đám thây ma quay cuồng phát ra tiếng nước xèo xèo, bị thủ lĩnh Tào giữ lại cũng không giận, nhưng nghe đến nhiệm vụ là đi bảo vệ Bùi Chiêu Chu.
Chu Phi nhịn không được cười mỉa nói: "Thủ lĩnh Tào, đừng giỡn với tôi, Bùi ca có thể chiến đấu gấp mười lần tôi, nếu để tôi đi với ảnh cũng không biết ai bảo vệ ai."
Thủ lĩnh Tào có chút không dám tin, một hân viên nghiên cứu văn chức còn đánh tốt hơn một dị năng giả, đây mới là nói giỡn ấy.
Bên khác, sau khi Vưu Tiểu Lân tiết lộ danh tính dị năng giả hệ mộc cấp tám cũng không che che giấu giấu như trước, lúc trước phạm sai lầm giờ đây lấy công chuộc tội, giết càng nhiều thây ma nhằm đền bì cho căn cứ.
Kết quả giết thây ma quá mức nổi bật, lập tức thu hút sự chú ý của thây ma, hai thây ma cấp tám chạy với vây công cô.
Vưu Tiểu Lâm dùng dây leo bóp cổ một thây ma, cánh tay cũng bị cắt ngang bởi phản kích một thây ma khác, chống đỡ không được cô đành chạy đến chỗ thủ lĩnh Tào hét với ông: "Đừng hàn huyên nữa, mau tới giúp tôi!"
Thủ lĩnh Tào là một người thông minh, đang định đến hỗ trợ.
Thì một tai nạn xảy ra.
"Từ từ! A Toàn, sao cậu lại tới đây, đây không phải nơi cậu nên đến đâu."
"Cậu muốn làm gì?!! A Toàn, đến tột cùng cậu là thứ người gì vậy, không được đến gần mấy thiết bị phát điện đó! A a a a a ————"
"Cứu mạng —— Đội trưởng, A Toàn biến thành thây ma!!!"
"Ai, ai đó đến đây ngay! Đừng đụng vào tôi, nhanh bảo vệ những thiết bị kia!"
Không ngừng có tiếng kêu thảm thiết trong cuộc hỗn loạn, ngọn lửa bất ngờ thiêu rụi thiết bị phát điện, nhiên liệu gì đó đều bị thây ma tên A Toàn đỏ vào, lửa càng thêm lớn.
Thây ma A Toàn nhìn đại ca từng làm thân rất khá với mình, không chỉ không có thương tâm, đôi mắt đỏ bừng trào dâng cảm giác thèm ăn, chẳng qua thời điểm hiện tại không phải để ăn.
Nó may mắn không bị Từ Mạn Dịch viết vào danh sách, cũng không bị phát hiện trong hành động bắt giữ thây ma bí mật tiếp đó của căn cứ, chính là vì thời khắc này!
Hỗn loạn!
Hỗn loạn!
Nghe theo mệnh lệnh tạo thành nhiều hỗn loạn hơn!
Theo tiếng kêu thảm không ngừng vang lên bên trong can cứ, căn cứ Lô Thành đột nhiên cúp điện!
Căn cứ thiếu mất nguồn sáng lâm vào một mảnh bóng đêm hỗn độn.
Mọi người tác chiến nơi tiền tuyến càng phải đối mặt với hai loại áp lực kép của bóng đêm và thây ma.
Tức khắc, tình thế nghịch chuyển.
Không mất nhiều thời gian trên tiền tuyến đã xuất hiện thương vong.
Thây ma bò trên tường thành, cắn xé gặm nhấm chiến sĩ, tiếng kêu thảm thiết liên tục không ngừng.
Nhưng mất đi nguồn sáng thì cả thây ma cũng không nhìn được, trên tiền tuyến không cách nào phân biệt địch ta tương đương với có mắt như mù, tình hình trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Đồng thời.
Tình huống của Tư Hoài Tây đang chống lại sự vây công của mấy thây ma cấp cao bên này cũng không ổn.
Trong nháy mắt nguồn sáng biến mất.
Sự thay đổi ánh sáng đột ngột khiên thị giác của Tư Hoài Tây trở nên trắng bệnh một khoảng ngắn ngủi, thứ ngủ đông trong bóng đêm rốt cuộc ra tay.
Đầu lưỡi lê tựa gió lốc đánh úp về Tư Hoài Tây từ bốn phương tám hướng.
Không ánh sáng, động lượng của gió sẽ không đánh lừa được.
Cùng với một tinh thần lực âm lãnh che giấu, không sai!
Chính là vua thây ma hệ tinh thần kia, nó đang âm thầm nhìn trộm, phảng phất một con rắn độc lạnh băng lùng sục nhược điểm của hắn và giáng cho hắn một đòn chí mạng bất cứ lúc nào.
Trong ý thức của Tư Hoài Tây vang lên tiếng chuông cảnh báo, không còn quá mức thận trọn với cuồng phong dẫn đầu đánh úp để đề phòng kẻ sau lưng càng nguy hiểm hơn kia.
Hắn bảo lưu lại dị năng hệ tinh thần làm dự phòng, chỉ tinh luyện một bộ phận nhỏ tinh thần lực nhằm phòng ngụ, tránh được vết thương trí mạng là được.
Nhưng sau tất cả, hắn không phải thần minh, hắn đã liên tục tiêu hao lượng lớn tinh thần lực do chống cự lở đất khổng lồ được ba thây ma cấp cao hợp lực chế tạo, dị năng hắn dư lại không nhiều lắm.
Giữa mày Tư Hoài Tây nhíu chặt kêu rên một tiếng, sau lưng có hàng trăm vết máu lớn lớn bé bé do cơn lốc lưỡi dao rậm rạp chém ra.
Thây ma hệ phong cấp cao đánh bị thương Tư Hoài Tây kiêu ngạo cười nói: "Chỉ huy Tư à, mấy ngày nay đi bắt thây ma thật sự thống khoái há! Giết những đồng lõa thây ma đó của tao, hại tao kinh tới sợ lui lại còn bị quở trách, chắc mày cũng không ngờ có ngày bị tao gây thương tích đâu hén!"
Tư Hoài Tây mím chặt môi mỏng như lưỡi dao lạnh, đôi mắt dần thích ứng với bóng đêm, tầm mắt lãnh lệ khóa chặt lấy thây ma tập kích hắn, vết thương nhuốm máu sau lưng nhanh chóng khép miệng đóng vảy.
Thây ma hệ phong cấp cao cũng không muốn buông tha cho Tư Hoài Tây, vất vả lắm mới làm hắn bị thương một lần, nỗi uất hận và bất bình trong lòng vì phải trốn tránh mấy ngày nay bỗng chốc được giải tỏa, rất chi là vui sướng.
"Lần này, hãy để chỉ huy Tư đại danh đỉnh đỉnh của căn cứ Lô Thành bị lưỡi đao gió của tao chia năm xẻ bảy nào!"
Thây ma hệ phong cấp cao lộ ra nụ cười nhếch mép âm lãnh hiểm ác.
Ánh mắt Tư Hoài Tây xẹt qua sát ý lạnh lẽo.
Chẳng qua có một người càng tức giận hơn hắn.
"Tư Hoài Tây, chú ý tránh ra."
Máy truyền tin trên người đột nhiên truyền đến âm thanh vừa lạnh vừa giận của Bùi Chiêu Chu.
Anh ở lại phòng thí nghiệm, vẫn luôn liên tục quan sát tiền tuyến, khi nhìn thấy Tư Hoài Tây bị thây ma không biết tên làm bị thương đổ máu, lập tức đôi mắt hổ phách vàng giận cực tỏa sáng trong cơn giận dữ.
Ai cũng không thể làm tổn thương Tư Hoài Tây dưới mí mắt của anh!
Ánh mắt Bùi Chiêu Chu sắc bén như tuyết, tốc độ tay nhanh chóng nhập lệnh mới vào trên bàn điều khiển.
Thiết bị máy móc kinh loại hùng vĩ vận chuyển bắt đầu nóng lên, tháp năng lượng làm trung tâm năng lượng cuồn cuộn không ngừng cung cấp năng lượng cực lớn đến khủng bố ở trạng thái hoạt động mạnh nhất, miệng pháo lạnh lẽo khổng lồ bỏ qua bóng đêm hướng về kẻ địch!
"Điều chỉnh tham số, thiết lập hành trình, khóa mục tiêu thây ma, tránh né tất cả nhân loại, não pháp ——!!!"
Một vòng sáng chói mắt chói lọi toàn bộ căn cứ như thể ánh dương.
Trung tâm mặt trời xuất hiện một vòng đen quỷ dị, lớp lớp liên tục hấp thu chùm tia sáng xung quanh, nồng độ cắn nuốt năng lượng cao đến mức đáng sợ!
Trong khoảnh khắc.
Ánh sáng đen kéo xa đến vô hạn trong thời gian quá ngắn.
Nuốt sống cơ thể thây ma hệ phong cấp cao kia, biểu cảm kiêu ngạo chuyển thành kinh hãi vặn vẹo còn đọng trên mặt đã trực tiếp tan rã không còn một mảnh!
Gần trăm nghìn thây ma biến mất trong tích tắc.
Đất đá lở cao hơn trăm mét rộng hơn nghìn mét bị luồng sáng đen nuốt chửng hai phần ba.
Thây ma dị năng hệ phong cấp cao không có trong đó, mà hai thây ma cấp cao khác còn mãi dắm chìm trong nỗi kinh tủng di tia đen mang lại, đất đá lở mất khống chế trực tiếp tán loạn, nhấn chìm đội quân thây ma gần đó.
Mọi người trong căn cứ xem đến trợn trừng mắt há hốc mồm, hoàn toàn không hiểu cái gì đã xảy ra, chỉ là bị màn trước mắt sợ choáng xáng rồi.
Trận doanh thây ma càng hoảng sợ chưa định hơn.
Khuôn mặt Trần Ôn trắng bệch, đồng tử run lên, trên trán không ngừng chảy xuống mồ hôi lạnh, lo âu bất an liên tục nghĩ lại nếu vừa rồi người đứng ở nơi đó là mình thì có thể chống lại được công kích của tia đen không.
"Hừ, đã chết!"
Tư Hoài Tây vẫn còn bàng hoàng đã nghe được tiếng khịt mũi có chút giận dữ kiêu ngạo từ mấy truyền tin, nhớ lại ban nãy Bùi Chiêu Chu nhắc nhở hắn, đáy lòng đã có đáp án.
Hình như mình nuôi được một con mèo thật ghê gớm.