"Chào thiếu úy Edie."
Tiếng kêu lớn thu hút sự chú ý của Edie Crowder.
Lúc này y mới chú ý đến một cấp dưới cúi chào mình, trong mắt Edie Crowder có chút nghi ngờ, bên ngoài kiêu căng ngạo mạn xa cách gật đầu đã biết.
Sau khi cấp dưới rời đi rồi.
Edie Crowder vẫn đứng tại chỗ, nhìn thời gian trên quang não, phát hiện y đã ở đây ngây người nửa tiếng.
Lập tức cau mày, tự hỏi có phải mình xem nhầm thời gian không, làm sao mà tốc độ thời gian lại trôi nhanh hơn so với trong trí nhớ của mình, càng kỳ quái hơn nữa là…
Thân thể y có loại cảm giác mệt mỏi không nói nên lời, nội tạng tê dại, cổ họng như có thứ gì bóp nghẹn, nơi nào cũng cảm thấy kỳ lạ.
Còn chảy nước dãi nữa.
Máu đỏ tí tách chảy ra, chà lau không hết, lại vấy bẩn ống tay áo sạch sẽ.
Edie Crowder kinh tởm lau chùi nước bọt chảy xuống từ khóe miệng, vẫn dùng chiếc khăn tay tinh xảo, nhưng nó là đồ mới, cái cũ kia đã bị thiêu hủy cùng đống quần áo bẩn thỉu ở ngôi sao tội ác.
Cả cái này nữa.
Bất tri bất giác, chiếc khăn tay nhiễm vết máu loang lổ.
Mùi tanh nồng trào ra trong cổ họng, như là mưng mủ chảy ra từ các cơ quan nội tạng thối rửa.
Đau đến lú lẫn, nhận thức suy giảm.
Trong lúc hoảng hốt, Edie Crowder cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.
Trong lòng không có cách nào chấp nhận được, bản thân mình sao lại tự nhiên chảy nước miếng như một ông già không thể tự chăm sóc bản thân.
Che giấu tránh đi các thuộc hạ, ném chiếc khăn tay vào lò đốt rác của phi thuyền.
Edie Crowder ném khăn tay vào lò đốt, lập tức quay người rời đi không nhìn lại, không nhìn thấy chiếc khăn dính máu hồng giống mai nở trong tuyết, bị thiêu mê mẩm sạch sẽ trong ngọn lửa.
"Khụ khụ khụ ——"
Cơn ho kịch liệt đánh úp làm Edie Crowder dừng bước chân, cơn đau quặn thắt từ nội tạng khiến y nheo mắt nghi ngờ.
Trong đầu y đột nhiên hiện lên một đôi mắt xanh biển xa lạ.
Chúng tương tự như đôi mắt xanh biển của nhị hoàng tử Kyle, nhưng từ ánh mắt đầu tiên đã biết chúng hoàn toàn bất đồng.
Chỉ mới đối diện thôi đã khiến lông tơ cả người dựng ngược, một loại cảm giác sợ hãi không thể chống cự tự nhiên sinh ra.
Cho nên, hắn là ai?
- ------------------------------------
Nửa tiếng trước.
"Cậu là ai?"
Edie Crowder cảnh giác kẻ lẻn vào phi thuyền này, ý đồ đe dọa nói: "Mục đích cậu tới đây là gì? Xâm nhập vào phi thuyền quân đội Đế Quốc là một trong những tội nặng nhất, nếu cậu hành động thiếu suy nghĩ, hàng trăm danh sĩ binh tướng trên phi thuyền sẽ bao vây đánh chết cậu."
Đôi mắt Tư Hoài Tây nhuốm sắc lạnh, im lặng không nói gì tiến đến từng bước một.
Ánh mắt Edie Crowder sắc bén, không rõ nguyên nhân tại sao người đàn ông tuấn mỹ xa lạ này xuất hiện trên phi thuyền, nhưng chỉ biết hiện tại trên tay hắn một món vũ khí cũng không có, vậy là đủ rồi.
"Tôi cảnh cáo anh…" Bằng bằng.
Edie Crowder nói chuyện nhằm đánh lạc hướng Tư Hoài Tây, rút ra súng ống, đặt ngay giữa đầu mày của Tư Hoài Tây, cướp cò.
Đôi môi âm lãnh giương lên tươi cười đẫm máu.
Y có thể tưởng tượng ra dáng vẻ đầu óc nở hoa của người đàn ông tuấn mỹ này.
Viên đạn lao đi với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp, cực nhanh bay về hướng Tư Hoài Tây, phá không mang theo lực phản thổi quét vài sợi tóc đen thuần của Tư Hoài Tây, đôi mắt lạnh băng cứng rắn không dậy nổi một chút gợn sóng.
Đầu đạn bị ép bẹt, cứng nhắc dừng trước giữa mày Tư Hoài Tây, trông như thể bị chặn bởi một vòng bảo hộ trong suốt không sờ không thấy được.
Tư Hoài Tây vươn bàn tay thon dài trắng nõn, lấy viên đạn bị kẹt ở không trung xuống, hai ngón tay ngón tay nhẹ nhàng bóp.
Viên đạn lập tức bị bóp dẹp lép, lộ ra cấu tạo kim loại bên trong, ngón tay tùy ý vuốt ve, bột sắt lạo xạo rơi xuống.
Sắc mặt Edie Crowder đại biến, bị cảnh tượng quỷ dị này dọa sợ, cho dù có là Alpha cũng có rất ít người có thiên phú mới có thể bắt kịp đường đi của viên đạn, chưa kể việc khó thể tưởng tượng được như tay không bắt đạn này chỉ có thể xuất hiện trong phim ảnh.
Người này là quái vật!
Xuất hiện trước mặt y, chắc chắn không có chuyện tốt, phải mau trốn đi, nhanh nhanh chạy ra khỏi phạm vi tầm mắt của quái vật này!
Bằng bằng ——
Lại thêm hai tiếng súng vang lên.
Edie Crowder không quan tâm có bắn trúng quái vật kia hay không, lập tức cất bước bỏ chạy, tố chất thân thể mạnh mẽ của Alpha trong thời gian ngắn tăng tốc độ lên cực hạn, tiếng gió chối gắt xuyên vào phổi, thở hổn hển mà cổ họng phát đau.
Dùng toàn lực chạy trốn trong mười phút, thẳng đến khi không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, đặc biệt là tiếng bước chân của quái vật kia.
Edie Crowder chậm rãi buông bước chân, cho rằng bản thân cuối cùng cũng bỏ lại quái vật kia, toét miệng cười, quay đầu lại ——
Con ngươi lập tức cứng đờ.
Hắn còn đang đi theo phía sau, khoảng cách ba mét không gần không xa, đôi mắt xanh biển rét lạnh thấu xương nhìn chằm chằm y, tựa như cá voi xanh dưới biển sâu búng vây, sóng biển thật lớn đẩy đám tôm cá không thể tránh thoát, nuốt vào trong cái miệng vực khổng lồ.
Bị theo dõi.
Sẽ chết ——
"Đi đâu?" Tư Hoài Tây lạnh lẽo nói.
Hỏi chuyện một cách lạnh lẽo vô tình đã gợi lên nỗi sợ hãi sâu nhất trong lòng Edie Crowder.
Tức khắc, y bị dọa mềm chân, con ngươi khẽ run, nịnh nọt nói: "Xin hỏi các hạ, ngài có gì phân phó? Tôi là người kế thừa của gia tộc Crowder, chỉ cần ngài tha cho tôi một mạng, gia tộc Crowder sẽ dốc hết sức lực làm việc cho ngài."
Tư Hoài Tây nhìn chăm chú tên quý tộc đang khom lưng uốn gối trước mặt mình, đôi mắt thâm thúy bị bôi lên mấy tầng sắc tối, tiếng cười trầm thấp phát ra từ lồng ngực, áp lực từ tiếng cười nghẹn ngào còn trầm trọng hơn so với tiếng khóc.
"Mày giấu Bùi Chiêu Chu ở đâu?"
Edie Crowder ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ quái vật này muốn báo thù cho Bùi Chiêu Chu?
Theo trí nhớ của y, Bùi Chiêu Chu là một người cô đơn, làm sao lại có người báo thù cho hắn? Còn không phải chỉ là một bình dân không có bối cảnh, cho dù hắn dựa vào thực lực của mình bò lên vị trí thiếu tướng Đế Quốc đi chăng nữa, hắn vẫn là một kẻ hạ đẳng tùy ý quý tộc chơi đùa.
"Các hạ đến đây vì Bùi Chiêu Chu sao?" Edie Crowder khẽ đảo tròng mắt, nịnh nọt tươi cười, trong lòng lại muốn giảo biện nói dối.
"Anh ấy đi đâu?"
Một cổ hơi thở lạnh băng quấn quanh cổ y.
Edie Crowder chuẩn bị sẵn lời nói trong đầu, định nói dối quái vật này biết Bùi Chiêu Chu còn ở trong tay bọn họ, vậy dù là hắn cũng không dám ra tay thiếu suy nghĩ.
"Các hạ, Bùi Chiêu Chu…"
Nhìn chăm chú vào đôi mắt xanh biển sâu thẳm kia, giống như tất thảy bí mật trên thế gian cũng không thể trốn thoát khỏi cặp mắt nhìn thấu nhân tâm kia.
"… Hắn đã chết."
Ma xui quỷ khiến mà nói những lời kia ra, Edie Crowder ngay lập tức hoảng sợ, khẩn trương thấp thỏm nhìn về phía Tư Hoài Tây, muốn tiếp tục giảo biện.
"Hắn, hắn… Hắn bị tôi hại chết."
Trong nháy mắt, Edie Crowder cứng đờ, làm sao lại nói ra sự thật, chết tiệt!
Trong mắt Tư Hoài Tây đầy đau xót, hắn vẫn tin tưởng Bùi ca còn sống, tinh thần lực của hắn đánh dấu vào cơ thể Bùi ca, cảm ứng ít ỏi từ tinh thần lực nói cho hắn biết Bùi ca chắc chắn còn sống ở một nơi nào đó hắn không thể tìm thấy.
Cho dù tất cả mọi người nói Bùi ca đã chết, không ai có thể thoát khỏi thảm họa khủng khiếp kia được, đến phi thuyền còn bị quét thành cát bụi trên trời, tỷ lệ Bùi ca còn sống về cơ bản là bằng không.
Nhưng trong lòng hắn vẫn có một tia hy vọng, không tìm thấy thi thể Bùi ca, có khi anh thật sự còn sống, có thể này cũng là có người sau màn âm mưu bắt cóc Bùi ca.
Tư Hoài Tây tuyệt vọng hy vọng Bùi ca bị bọn chúng bắt đi, uy hiếp bức bách Bùi ca làm chuyện gì cũng được, chỉ cần anh còn sống…
Nhưng đến cả bọn chúng cũng nói Bùi ca đã chết…
Đã chết sao?
Tư Hoài Tây không tin.
Lại lần nữa dùng tinh thần lực khống chế Edie Crowder nói ra sự thật.
"Giấu ở đâu?" Ánh mắt Tư Hoài Tây mang theo tàn nhẫn vô biên.
Edie Crowder run run cánh môi, những điều nói ra làm y hận không thể tự tát mình mấy cái.
"Đã chết, Bùi Chiêu Chu cuối cùng cũng chết! Không có khả năng sống sót, đến cả thi thể cũng không còn!"
Hốc mắt Tư Hoài Tây chợt đỏ lên, phẫn nộ càng làm sắc mặt tái nhợt, tràn ra một mạt đỏ bừng.
Hắn sắp phát điên mất!
Hắn cảm nhận được Bùi ca còn sống, nhưng mọi người, tất cả manh mối, tất cả chân tướng đều chỉ rằng Bùi ca đã chết!
Đã chết, không có!
…
Cùng với cổ tinh thần lực căm giận ngút trời áp bách không gian.
Răng rắc một tiếng.
Tiếng xương cốt vỡ ra thanh thúy.
Đột nhiên Edie Crowder hô hấp không thuận, phần cổ họng như bị mắc xương cản trở đường hô hấp.
Gương mặt thiết oxi đỏ đậm, cổ họng không ngừng thắt lại, tay liều mạng gãi cổ nhưng lại chẳng sờ được gì, giống như bị thứ vô hình nào đó kẹp chặt cổ.
Thống khổ há miệng thè lưỡi gắng gượng muốn thở, ngã trên mặt đất, giãy giụa hai chân, con ngươi khuếch trương nhìn chăm chú người đàn ông lạnh băng đứng một bên nhìn mình.
—— Quái vật, hắn là quái vật!
Y muốn chết —— Muốn chết ——
Con ngươi Edie Crowder vô thần giãn ra, mắt, mũi, môi, tai đều đang đổ máu, nội tạng bị xé toạc, tràn ngập mùi thối rữa bốc mùi, nằm trên mặt đất như một cái xác sống.
Nhưng cuối cùng y vẫn đứng lên.
Như mất trí nhớ, làm như không có việc gì lau đi vết máu bên miệng, lảo đảo rời đi.
Tư Hoài Tây mặc kệ cho y đi, trong đôi mắt thâm sâu xẹt qua một tia hung ác nham hiểm điên rồ.
Hắn có thể giết những người đó, nhưng so với giết bọn chúng, hắn càng muốn chúng chịu tất cả tra tấn, nếm tất cả địa ngục trần gian!
======
Tác giả có lời muốn nói: Càng đến thời điểm này, cảm giác không đúng của tôi càng nhiều, thật sự rất xin lỗi, để các vị đợi lâu!
Tư Tư thật ra vẫn luôn cảm thấy Bùi ca còn sống, trong sự liên hệ nhỏ bé của tinh thần lực, hắn cảm nhận được Bùi ca còn sống, cho nên lúc này mới làm hắn đặc biệt đau khổ tan vỡ, mỗi lần hoài nghi chính mình, sau mỗi lần chút hy vọng tan biến, hắn thật sự sẽ đi trên con đường tự mình hủy diệt.
Tạm thời vài năm nữa cũng không tìm thấy Bùi ca, trong lúc tinh thần tan vỡ, Tư Tư chờ đón một sự tồn tại hư vô tuyệt vọng.
Tình tiết cụ thể mời xem tiếp chương sau.