Chương 12NGÀI NHƯ VẬY KHIẾN TÔI RẤT KHÓ BÌNH TĨNH
Sáng sớm hôm sau, tại biệt thự lưng chừng núi.
Trong căn phòng ngủ rộng rãi sáng sủa, Lâm Yên mơ mơ màng màng dụi mắt bò dậy khỏi chăn.
Một giây sau, khi cô thấy rõ mình đang ở nơi nào thì lập tức tỉnh ngủ.
Không gian rộng rãi, vật bài trí khiêm tốn mà xa hoa, bên ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy hồ bơi. Chiếc giường cô vừa nằm là giường Kingsize, từng món đồ trang trí trong phòng nhìn qua có vẻ đơn giản nhưng lại đắt đến run người, tranh trang trí trên tường…
Đây… đây không phải nhà mợ cô, lại càng không thể là chỗ của Uông Cảnh Dương.
Chết tiệt!
Sao cô lại mất trí nhớ rồi?
Chẳng phải tối qua cô đang cùng Uông Cảnh Dương uống bia ăn xiên nướng sao?
Rốt cuộc đây là nơi nào?
Thế nào mà một giây trước vẫn còn đang ăn xiên nướng uống bia với Uông Cảnh Dương ở bên đường mà vừa mở mắt ra đã… đã nằm trên một cái giường xa lạ?
Lâm Yên cố gắng nhớ lại nhưng chẳng nhớ ra được gì.
Đúng lúc này, di động của cô đổ chuông.
Lâm Yên thuận tay mở ra, sau đó phát hiện tối qua Uông Cảnh Dương đã gửi cho cô vô số tin nhắn.
Cẩu tử: [Má nó chứ Lâm Yên! Bà là đồ vô lương tâm! Chuyện lớn như vậy mà không nói cho tôi biết! Rốt cuộc bà có bạn trai từ lúc nào hả?]
Cẩu tử: [Bạn trai của bà là ai?]
Cẩu tử: [Bao nhiêu tuổi?]
Cẩu tử: [Làm gì?]
Cẩu tử: [Đẹp trai không?]
[…]
Lâm Yên câm nín, Uông Cảnh Dương lại phát điên gì đây?
Cái gì mà bạn trai chứ?
Đúng lúc ấy, cánh cửa phòng tắm phía đối diện đột nhiên bị đẩy ra.
Một người đàn ông có bộ dạng điên đảo chúng sinh hơn cả Bùi Nam Nhứ bước ra từ trong phòng tắm.
Nếu như cô không nhận lầm thì cô vừa nhìn thấy người đàn ông này cách đây không lâu – người đứng đầu nhà họ Bùi kiêm Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn thương mại quốc tế JM – Bùi Duật Thành!
Lâm Yên: “…!!!”
Tình huống gì thế này?
Người đàn ông này cởi trần, chỉ dùng một cái khăn tắm lớn để quấn quanh eo.
Người đàn ông thấy Lâm Yên ngồi im bên mép giường, đôi mắt lạnh băng thản nhiên nhìn về phía cô, nói: “Tỉnh rồi.”
Lâm Yên ngây ngốc nhìn Bùi Duật Thành, trong nháy mắt, bộ não của cô như có một trăm con voi ma mút đang gào thét chạy qua.
“Bùi… Bùi Duật Thành.”
Ấn tượng trên xe lúc đó quá sâu sắc nên chắc chắn cô sẽ không nhận lầm người.
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Cô cố gắng nhớ lại xem tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng không thể nghĩ ra nổi.
Chát!
Lâm Yên giơ tay tát cho mình một phát.
Lâm Yên, tỉnh lại đi!
Mày đang nằm mơ!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!