Chương 142ĐÓ LÀ ẢNH LỪA ĐẢO!
“Vệ thiếu, chuyện này…”
Phùng An Hoa sững sờ nhìn Vệ Từ Phong, chẳng lẽ vừa rồi ông ta nghe nhầm?
Rốt cuộc là Vệ Từ Phong muốn Lâm Yên đi hay là để Hạ San San với Tưởng Tư Phi rời đi?
Tại sao câu vừa rồi… nghe cứ có cảm giác sai sai?
Hạ San San và Tưởng Tư Phi đứng một bên không nghe rõ lời của Vệ Từ Phong, nhưng bọn họ không hề nghĩ nhiều, cứ đinh ninh cho rằng Vệ Từ Phong chắc chắn sẽ đuổi Lâm Yên đi.
Phùng An Hoa khá cẩn thận, vẫn còn muốn tiếp tục hỏi rõ xem ý của Vệ Từ Phong là gì, nhưng mà sự chú ý của Vệ Từ Phong lúc này đã tập trung hết vào phía sau lưng ông ta.
“Người này… người này… là Lâm Yên?”
Vệ Từ Phong nhìn chằm chằm cô gái phía đối diện, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà sắc mặt của anh ta đã thay đổi vô số lần.
Tuy Vệ Từ Phong chưa bao giờ gặp mặt Lâm Yên, nhưng trước kia cũng từng xem qua ảnh chụp của cô. Người trước mặt anh ta lúc này với cái người trong ảnh kia là cùng một người…?
Đó mà là ảnh sao? Đó là lừa đảo!
Cùng lúc đó, Phùng An Hoa cùng đám người Khương Nhất Minh cũng theo ánh mắt của Vệ Từ Phong, xoay người nhìn về phía cửa phòng trang điểm.
Phản ứng đầu tiên của họ chính là hai mắt sáng rực.
Cô gái này quả thật chính là Lâm Phiên Nhược bước ra từ trong sách.
Không chỉ xinh đẹp đến mức làm người ta kinh hãi mà còn cả khí chất tự phụ và lạnh lẽo như bông hoa hồng gai giữa đêm tuyết vô cùng đặc biệt trên người cô nữa. Điều hấp dẫn nhất chính là vẻ không sợ bất cứ cái gì cùng sự tự tin, lạnh lùng và cao ngạo trong ánh mắt cô.
Khương Nhất Minh suýt nữa thì kích động đến mức khóc toáng lên!
Lâm Phiên Nhược! Lâm Yên đã hoàn toàn làm sống dậy nhân vật Lâm Phiên Nhược này.
Ông ta không ngờ sau khi Lâm Yên trang điểm xong lại phù hợp với vai diễn đến vậy. Ngay cả thần thái và khí chất cũng vô cùng hoàn mỹ, vô cùng phù hợp với nhân vật Lâm Phiên Nhược.
Khương Nhất Minh vô cùng kích động, nhưng một giây sau, sắc mặt ông trầm xuống.
Vệ Từ Phong…
Khương Nhất Minh cảm thấy dù thế nào thì ông cũng phải thử một lần.
Nghĩ vậy, ông đi tới trước mặt Vệ Từ Phong: “Vệ thiếu, Lâm Yên…”
Không đợi Khương Nhất Minh nói xong, Vệ Từ Phong đang thất thần đột nhiên tỉnh táo lại sau đó trợn mắt nhìn Khương Nhất Minh, cuối cùng anh ta túm lấy Phùng An Hoa, uy hiếp: “Chuyện vừa rồi không được phép lộ nửa chữ với cô ấy!”
Khương Nhất Minh: “Hả, tôi không hiểu, Vệ thiếu đang nói cái gì vậy?”
Phùng An Hoa: “Cô ấy?”
Vệ Từ Phong sốt ruột nói: “Lâm Yên!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!