Chương 153TRỞ MẶT CÒN NHANH HƠN LẬT SÁCH
Lâm Yên ho nhẹ một tiếng: “Đó là vì… là vì tôi cũng đã từng nghe đến cái tên này! Chuyện nữ tay đua này dùng thuốc cấm bị đồn khắp giới đua xe, hơn nữa, không phải cô ấy bị cấm thi đấu vĩnh viễn rồi sao?”
Vệ Từ Phong nghe Lâm Yên nói vậy lập tức đổi sắc mặt, nhiệt độ cháy bỏng nơi đáy mắt lập tức đông lại thành băng: “Câm miệng! Cô thì biết cái gì? Dựa vào đâu mà dám nói chị ấy như vậy? Tin đồn vớ vẩn! Cái gì mà thuốc cấm! Bọn họ có tận mắt trông thấy không? Chị ấy luôn thi đấu quên mình, cả năm chỉ bay tới bay lui tham gia tranh tài các giải. Đã tham gia tổng cộng tất cả là 168 trận lớn nhỏ! Tất cả các trận đều giành chức vô địch! Thi đấu thế giới có 37 trận thì 30 lần giành quán quân, 5 lần giành á quân, 2 lần giành huy chương đồng… Một người đứng ở đỉnh cao thế giới như vậy, với thực lực của chị ấy mà còn cần phải dùng đến thuốc kích thích sao? Xuyên suốt chặng đường đua các tay đua cần đảm bảo giữ vững sự tỉnh táo, nếu như kích động quá mức sẽ rất dễ xảy ra sự cố nên sao chị ấy có thể chủ động dùng các loại thuốc kích thích được chứ? Chuyện này chỉ có những tay đua không đủ thể lực và tinh thần mới làm thôi! Mặc dù Yeva là nữ giới nhưng dù là thể lực hay tinh thần hoặc kinh nghiệm cũng như kỹ thuật của chị ấy đều đè bẹp mấy tên khốn khiếp kia! C** m* đứa nào tung tin vịt, còn có đầu óc còn có hiểu biết hay không?”
Vệ Từ Phong càng nói càng kích động, đến cuối cùng hai mắt đều đỏ lên.
Nghe từng câu từng chữ nỗi lòng của Vệ Từ Phong, trong lòng Lâm Yên có một cảm giác không nói nên lời.
Cô có quá nhiều kẻ địch, lúc chuyện xấu kia được truyền ra thì gần như ai nấy đều nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng…
Không ngờ thời gian trôi qua lâu như vậy rồi mà cô lại có thể được nghe những lời như vậy từ miệng của Vệ Từ Phong.
“Xin lỗi.” Lâm Yên nói.
Vệ Từ Phong hít sâu một hơi, có vẻ như cậu ta đã lấy lại bình tĩnh. Cậu ta không nói một lời nào ôm đầu ngồi xổm xuống bên cạnh ghế sofa.
Lâm Yên vò đầu, nhặt quần áo dưới đất lên: “Trước hết mặc quần áo vào đi đã!”
Vệ Từ Phong ngẩng đầu lên, hung hăng trừng Lâm Yên: “Cô không phải là chị ấy, vì sao lại giả mạo chị ấy? Cô cố ý đúng không? Có phải cô mơ ước thân thể của ông đây đúng không!”
Lâm Yên cứng đờ khóe miệng, vị thiếu gia này, sao cậu trở mặt còn nhanh hơn lật sách như vậy?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!