Chương 16CHỊ DÂU CỦA EM
Bùi Nam Nhứ còn định nói gì đó nữa nhưng nhanh nhạy phát hiện trong mắt anh trai mình có vẻ không kiên nhẫn, bèn đổi lời:
“Cô Lâm khách sáo rồi, chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi! Tôi còn có việc, đi trước.” Anh ta nhanh chóng tìm một lý do rồi lui ra, không tiếp tục làm “bóng đèn” có nguy cơ nguy hiểm đến tính mạng nữa.
Đồng thời Bùi Nam Nhứ cũng phát hiện ra lúc anh trai mình ở trước mặt Lâm Yên thì dường như tính khí dễ chịu hơn rất nhiều, thậm chí còn lộ ra nụ cười đã lâu không thấy…
Sau khi Bùi Nam Nhứ rời đi, Lâm Yên vội vàng nhìn về phía Bùi Duật Thành, nói: “Ngài Bùi, thật sự xin lỗi, ngài đã giúp tôi mà tôi lại làm chuyện như vậy với ngài! Là do tôi hồ đồ nên mới có thể mạo phạm tới ngài, lần sau tôi không dám nữa… kính xin ngài tha thứ cho tôi lần này…”
Lâm Yên nói xong thì thấp thỏm, bởi vì cô không biết thái độ của Bùi Duật Thành đối với chuyện này ra sao.
Với thân phận và địa vị của Bùi Duật Thành, nếu anh ta muốn làm khó dễ cô, cô sẽ chẳng thể phản kháng nổi.
Thực ra, nếu như ở tình huống bình thường thì người bị thiệt phải là cô mới đúng, thế nhưng đối tượng ở đây lại là Bùi Duật Thành…
Nghĩ kiểu gì cũng là cô chiếm lời.
Bùi Duật Thành nghe vậy, ánh mắt khẽ biến đổi, thản nhiên đáp: “Hy vọng là như vậy.”
Lâm Yên thấy đối phương không có ý muốn truy cứu chuyện này liền thở phào nhẹ nhõm, “Ngài yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không xuất hiện trước mặt ngài nữa đâu!”
Đồng tử của Bùi Duật Thành khẽ co lại, đáy mắt xẹt qua một tia âm trầm, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.
Anh liếc gương mặt nhỏ nhắn đang thề son sắt kia, nói: “Nếu cô Lâm đã nói vậy thì tôi cũng yên tâm. Tôi gọi tài xế đưa cô về.”
Lâm Yên muốn từ chối nhưng nghĩ lại thì nơi này chắc chắn không có xe buýt, gọi xe thì quá đắt mà cô đang nghèo đói, có thể tiết kiệm được chút nào hay chút ấy.
“Vậy thì cảm ơn… ngài.”
Xem ra là cô đã hiểu lầm Bùi Duật Thành rồi, không ngờ con người anh ta lại tốt như vậy.
Đúng rồi, chẳng phải bản tin nói anh bệnh tình nguy kịch sao? Nhìn thì có vẻ như không có vấn đề gì?
Quả nhiên không thể tin được mấy lời đồn đại.
…
Đến khi Lâm Yên rời đi, Bùi Nam Nhứ mới đẩy cửa bước vào một lần nữa.
“Anh, anh thật sự không sao chứ?”
Anh ta cứ tưởng lần này anh trai mình sẽ lại hôn mê rất lâu. Không ngờ, tối qua khi đưa anh trai về theo yêu cầu của Lâm Yên thì chẳng bao lâu sau anh trai đã tỉnh lại.
Bùi Duật Thành liếc mắt nhìn cửa sổ, ánh mắt rơi vào bóng lưng cô gái đang đi dưới lầu: “Trông anh giống có chuyện sao?”
Bùi Nam Nhứ lắc đầu.
Không chỉ không có vấn đề mà thậm chí còn không hề tệ.
Đã rất lâu rồi anh ta không thấy anh trai mình có trạng thái tốt như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!