Chương 161LẦN SAU TRỘM NHIỀU HƠN
“Bùi Vũ Đường, đi khuyên bạn của cậu biết điều một chút, đừng có ảo tưởng như vậy.” Thần Z chậm rãi đứng dậy, liếc mắt nhìn Bùi Vũ Đường, “Tôi cho là dù có là đồ tôn của tôi đi nữa cũng sẽ không nhận người như vậy làm đồ đệ! Tôi đi xem đường đua, cứ vậy đi.”
Thần Z nói xong liền dẫn theo mấy đội viên khác cùng rời đi.
“Hi, cô đừng để ý mấy lời đó, nếu cô thật sự thích đua xe thì tôi cũng có thể dạy cho cô.” Đội viên Mộc Mộc của ZH1 đi tới bên cạnh Lâm Yên mỉm cười nói, “Kì thực bọn họ cũng không có ác ý. Bởi vì đua xe không phải chuyện mà người bình thường muốn thử thì thử được, nó rất nguy hiểm! Đương nhiên, nếu cô thật sự thích đua xe mà lại có đủ quyết tâm thì tôi có thể dạy cô đôi chút.”
“Vậy thì tốt quá rồi!” Không đợi Lâm Yên mở miệng, Bùi Vũ Đường đã gấp gáp cướp lời.
“Ừm, vậy lát nữa trao đổi liên lạc! Tôi ra xem đường đua trước.” Mộc Mộc gật đầu với Lâm Yên và Bùi Vũ Đường rồi đi ra ngoài.
Đợi các thành viên của ZH1 đều đi hết, Bùi Vũ Đường kích động nói với Lâm Yên: “Chị Yên! Chị đúng là niềm hy vọng của cả thôn mà! Chị may lắm đấy, tuy thực lực của Mộc Mộc không thể so với Thần Z nhưng cũng là một người cực kì lợi hại!”
“Con người cũng không tệ lắm.” Lâm Yên gật đầu tán đồng.
“Con người cũng không tệ… con người không tệ! Nhưng… chị Yên, sự chú ý của chị có phải bị lệch nặng rồi không! Cái quan trọng là kỹ thuật đua xe của người ta!” Bùi Vũ Đường nói.
Lâm Yên liếc mắt nhìn Bùi Vũ Đường: “Poster limited có chữ kí của tôi đâu?”
“Chị Yên, chị hết thuốc chữa rồi! Trong thời khắc kích động lòng người như thế này mà chị lại đi quan tâm một tờ poster!” Vừa nói, Bùi Vũ Đường vừa lấy một tấm poster mới tinh từ trong phòng chứa đồ ra đưa cho Lâm Yên.
Lâm Yên nhanh chóng mở ra, quả nhiên không để cô thất vọng. Đây đúng là poster bản limited có chữ kí của Bùi Nam Nhứ.
Hai mắt của cô lập tức sáng bừng, số lượng poster limited có chữ kí quả thật là hàng hiếm, dù có là nữ nghệ sĩ nổi tiếng trong giới muốn có được một tấm cũng khó như lên trời.
“Chỉ có một tấm? Còn nữa không?” Lâm Yên cuộn tấm poster lại, hỏi Bùi Vũ Đường.
“Hết rồi, em chỉ trộm một tấm thôi, nếu chị thấy thiếu thì để lần sau em trộm nhiều hơn.” Bùi Vũ Đường đáp.
“Tam thiếu, Bùi Nam Nhứ là anh trai cậu thì sao nói là trộm được, lần sau nhớ lấy nhiều hơn nhé.” Lâm Yên nói.
“Trộm hay lấy có khác nhau gì đâu…” Bùi Vũ Đường ngoẹo đầu nói, rồi như đột nhiên nhớ ra cái gì đó bèn nghiêm mặt nói: “Đúng rồi chị Yên, chờ lát nữa thi đấu chị nhớ bám sát em quan sát cách các thành viên của ZH1 thi đấu, học được bao nhiêu thì học bấy nhiêu!”
Lâm Yên: “…”
Như thế này cũng cần học? Thế thì cô ngồi nhà xem các cuộc đua hàng đầu thế giới trên tivi là được rồi, ở đây chỉ tổ lãng phí thời gian.
“Chị Yên, phải một lúc nữa mới thi đấu, em ra xem đường đua thế nào, chị làm gì cứ làm đi lát nữa em quay lại tìm chị.” Bùi Vũ Đường vừa dứt lời đã chạy biến đi.
Lâm Yên cũng không ở lại mà đứng dậy đi về phía sân thi đấu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!