Chương 164NHÓC CON, CHÚC CẬU NHIỀU MAY MẮN!
Lúc đó, đồ đệ Lâm Yên vừa khéo gặp phải đội trưởng của đội Speed.
Lâm Yên vẫn nhớ thái độ vô cùng phách lối của người đội trưởng này. Hắn ta khiêu khích và sỉ nhục đồ đệ cô rất nhiều lần nhưng kết quả đến lúc thi đấu, chính tay đồ đệ cô đã cho hắn ta hít khói trên đường đua.
Điều đáng nhắc tới nhất chính là ngay từ lúc bắt đầu, trình độ của đồ đệ cô đã hoàn toàn đè bẹp người đội trưởng kia, cuối cùng còn đợi hắn ta ở vạch đích tròn hai phút rưỡi.
Người đồ đệ đó của cô một trận thành danh, cũng giành được giải quán quân của giải đua xe hạng hai thế giới, nhanh chóng trở thành tay đua hàng đầu chạm bỏng tay.
Nhưng mà, dù là vậy thì thực lực của đội xe Speed cũng không thể coi thường, đội bọn họ họ giành được top 8 ở giải đấu hạng hai quốc tế. Mà đội xe ZH1 mà Bùi Vũ Đường mời tới này đứng trước mặt đội xe Speed thật sự không đáng nhìn, vốn dĩ không cùng một đẳng cấp.
Speed – đứng top 8 giải đua xe hạng hai thế giới.
ZH1 – đứng top 16 giải đua xe hạng ba thế giới.
Dùng số liệu mà nói chuyện thì sao có thể so sánh được?
Hạng hai với hạng ba nói một cách dân dã thì chẳng khác nào so sánh giữa học sinh mẫu giáo và sinh viên đại học.
Lâm Yên im lặng nhìn Bùi Vũ Đường, trong mắt bất giác hiện lên sự đồng tình. Nhóc con, chúc cậu nhiều may mắn.
“Chị Yên, chị xem tên Tống Diệu Nam kìa, còn bắt chước mời mấy tay đua người nước ngoài tới! Đúng là không biết trời cao đất rộng, thật sự cho rằng mấy tay đua người nước ngoài kia có thể giúp hắn ta thắng được trận đấu này?”
“À… Tam thiếu này, hai người có đặt cược cái gì đặc biệt không?” Lâm Yên nhìn Bùi Vũ Đường, hỏi.
“Đương nhiên là có!” Bùi Vũ Đường gật đầu, cười lạnh đáp, “Chị Yên, lần này em với tên đó đánh cược nếu ai thua thì đội xe của người đó phải giải tán! Từ nay về sau cút khỏi đường đua, còn một cái nữa là phải chui đũng quần của đối phương.”
Lâm Yên: “…” Chúc cậu nhiều may mắn.
“Chị Yên, sao chị lại nhìn em bằng ánh mắt này? Chị có ý gì? Chẳng lẽ chị không tin đội ZH1 lợi hại sao?” Bùi Vũ Đường thấy vẻ mặt Lâm Yên như vậy thì hơi khó chịu.
Lâm Yên nhìn Bùi Vũ Đường, rốt cuộc cô nên nói với với Bùi Vũ Đường như thế nào đây?
Chẳng lẽ Bùi Vũ Đường thật sự không có đầu óc sao? Đánh cược lớn như vậy thì ít nhất cũng phải thăm dò xem rốt cuộc đối phương mời đội xe nào tới chứ? Giờ thì thi đấu gì nữa, ZH1 có lấy mạng ra để liều với người ta cũng không liều nổi.
“Tam thiếu, cậu xem cậu có làm được chuyện này không.” Lâm Yên nhìn chằm chằm Bùi Vũ Đường, nói.
“Làm cái gì?” Bùi Vũ Đường khó hiểu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!