Chương 168AI THUA AI CÒN CHƯA BIẾT
“Đừng có nói nhảm nữa!” Thần Z nhíu chặt chân mày, “Nếu như cậu điều tra kĩ tình hình từ trước thì chúng ta đã không bị động như thế này! Bùi Vũ Đường, tôi nói cho cậu biết, chúng ta không có khả năng thắng cuộc tranh tài này!”
“Bùi Vũ Đường! Cậu thật sự hại chết chúng tôi rồi!” Một đội viên ZH1 giận dữ nói.
Không có ai lại chịu tham gia một cuộc đấu chắc chắn sẽ thua, nhất là loại cuộc đấu mà trình độ giữa hai bên lại chênh lệch nhiều đến như vậy.
“Vậy phải làm sao bây giờ… mấy người đừng có sợ hãi chứ!” Bùi Vũ Đường toát đầm đìa mồ hôi lạnh, đây là cuộc đấu sinh tử giữa cậu ta và Tống Diệu Nam, cậu ta tuyệt đối không thể thua được!
Thua rồi, chưa nói đến chuyện phải giải tán đội xe, còn phải chui qua đũng quần của đối phương nữa!
Nếu cậu ta thật sự thua cuộc thì chẳng thà để cậu ta chết ngay tại chỗ luôn cho rồi.
“Không Quân không tới, chắc không thua đến mức quá khó coi.” Thần Z nghiêm túc nói.
“Át chủ bài” của Speed chính là Không Quân, nhưng hiện giờ bọn họ không thấy Không Quân xuất hiện trên đường đua, nên có lẽ bọn họ vẫn còn có một chút ít cơ hội.
Dù sao cũng chỉ có một mình Không Quân một tay kéo Speed lên giải đua hạng hai thế giới chứ không phải toàn bộ đội viên của Speed.
Lâm Yên đứng bên cạnh liếc mắt nhìn Bùi Vũ Đường, vừa rồi cô đã khuyên nhủ xin hàng giữ nửa quân nhưng cậu ta không chịu. Thằng ngốc ngứa đòn này quá tự tin rồi.
Rất nhanh, thời gian thi đấu đã tới, đội ngũ hai bên cùng tiến về phía giữa đường đua.
“Bùi Vũ Đường, để tao xem lần này mày chết như thế nào.” Tống Diệu Nam nhìn chằm chằm Bùi Vũ Đường, lạnh giọng cười rồi làm một động tác cắt cổ.
Bùi Vũ Đường chột dạ trong lòng nhưng vẫn mạnh mồm gáy to: “Mày lại phát điên cái gì đấy, ai thua ai còn chưa biết đâu!”
“À, nếu thế thì chúng ta chỉ có thể mỏi mắt mong chờ.” Tống Diệu Nam đáp.
Một đội viên cao to lực lưỡng của Speed bất mãn nói: “Cuộc đua này… thế mà để tôi phải đua với một ả đàn bà, thật chẳng có ý nghĩa gì.” Nói xong, hắn ta lạnh lùng liếc mắt nhìn Lâm Yên, “Về sau cô có cái để khoác lác rồi đấy.”
Lâm Yên liếc mắt nhìn hắn, cười đáp: “Đến lúc đó mong anh giơ cao đánh khẽ, đừng để tôi thua quá thảm.”
Nguồn : ngontinh hay.com
“Không không không, tôi sẽ cho cô biết đường đua nguy hiểm như thế nào! Đúng rồi… cô có biết lái xe đua không đấy? Có biết phân biệt chân ga với chân phanh không?” Đội viên Speed kia nói.
Hắn ta nói xong, những thành viên khác của Speed cũng nhao nhao cười phá lên.
Lâm Yên nhún vai, không đáp lời.
Làm xong công tác chuẩn bị, trận thi đấu chính thức được bắt đầu.
Luật của cuộc thi đấu này là cho phép nhiều người tham gia, tổng hợp lại xem bên nào có thứ hạng cao hơn thì đội đó thắng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!