Chương 170NGƯỢC GIÓ LẬT BÀN
Sau khi cuộc đua kết thúc, đám đội viên ZH1 quay về bên cạnh Bùi Vũ Đường với sắc mặt cực kì khó coi.
Nếu không phải do Bùi Vũ Đường không điều tra kĩ càng thì sao bọn họ phải thi đấu với Speed?
Thế nhưng còn không đợi đội ZH1 lên tiếng, Tống Diệu Nam đã dẫn theo đội Speed đi tới.
Nhìn vẻ mặt vênh váo đắc ý của Tống Diệu Nam, Bùi Vũ Đường hận không thể cắn chết tên khốn này.
“Đại thiếu gia Bùi Vũ Đường làm sao thế? Sao trông như chó nhà có tang thế này, thật khiến người ta nhìn mà đau lòng.” Tống Diệu Nam nhìn chằm chằm Bùi Vũ Đường, lạnh giọng cười.
Bùi Vũ Đường nhếch khóe miệng lên như muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại chẳng nói ra được dù chỉ nửa chữ. Dù sao thì thắng làm vua thua làm giặc, trận thi đấu này cậu ta đã thua rồi, có nói thêm cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, chỉ càng khiến người ta thêm khinh bỉ.
Thấy Bùi Vũ Đường im lặng, một thanh niên đứng phía sau Tống Diệu Nam lạnh lùng nói: “Bùi Vũ Đường, mày đừng quên những gì mày đánh cược với anh Tống! Bây giờ còn đứng ngây ra đó làm gì, đã chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị xong rồi thì chui qua đũng quần của anh Tống đi!”
“Mày…!” Bùi Vũ Đường nghiến răng, tức đỏ mặt.
Tuy từ trước đến nay cậu ta vẫn luôn bị Tống Diệu Nam chèn ép, nhưng lần đánh cược này phải trả giá quá lớn khiến cậu ta không còn biện pháp nào xoay người.
“Ha ha, thế nào Bùi Vũ Đường? Có phải mày cần chút ít thời gian để chuẩn bị tâm lý không? Không sao, tao không vội, mày cứ chuẩn bị đi tao chờ được!” Tống Diệu Nam vừa nói vừa bước dang rộng hai chân trước mặt mọi người.
Gân xanh nổi đầy trán Bùi Vũ Đường.
Giải tán đội xe cũng được, chui qua đũng quần cũng được, vụ cá cược này do chính miệng cậu ta đồng ý, giờ bại dưới tay Tống Diệu Nam cũng chỉ có thể trách cậu ta lơ là sơ suất, không điều tra kĩ lưỡng tình hình của đối thủ.
Thấy Bùi Vũ Đường vẫn không có hành động gì, thanh niên đứng cạnh Tống Diệu Nam liền cười lạnh, nói: “Ồ, đại thiếu gia Bùi Vũ Đường, chẳng lẽ mày lại muốn bùng à?”
“Cái rắm chó! Ông đây bùng nợ lúc nào?” Bùi Vũ Đường trầm mặt, nghiến răng nghiến lợi đáp lại: “Chui thì chui! Ông đây chưa bao giờ là người thua mà không chịu nhận!”
“Đúng thế, vậy thì mày còn chờ cái gì nữa?” Gã thanh niên nói.
Trước mặt tất cả mọi người, Bùi Vũ Đường cong lưng xuống.
Thế nhưng, không đợi Bùi Vũ Đường có hành động tiếp theo, Lâm Yên đã kéo cậu ta lại.
“Chị Yên?” Bùi Vũ Đường khó hiểu nhìn Lâm Yên.
“Vội cái gì, vụ cá cược giữa chúng ta còn chưa xong đâu! Về phần thực hiện giao hẹn thì cứ chờ xong hết rồi hẵng nói.” Lâm Yên nói với Bùi Vũ Đường.
“Ồ?” Lâm Yên vừa dứt lời, Tống Diệu Nam quan sát cô từ đầu đến chân, sau đó cười nói: “Cô em sao thế? Đau lòng à? À… đúng là giữa chúng ta còn một vụ cá cược nữa, cô cứ thương cái thân mình trước đi đã.”
Lâm Yên không chút biến sắc nhìn Tống Diệu Nam, đáp: “Cái tôi nói là cá cược giữa tôi và cậu, cuộc đấu giữa ZH1 và Speed còn chưa kết thúc.”
“Sao? Muốn quỵt nợ?” Gã thanh niên bên cạnh Tống Diệu Nam quát lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!