Chương 38ANH CẢ CỦA CẬU BÈO VẬY SAO?
Nếu như là một cô gái bình thường chắc chắn là đã sợ đến nỗi thét lên.
Thế nhưng Lâm Yên lại chỉ hơi nhướng mày vì bất ngờ.
Tốc độ này khiến cô phải kinh ngạc!
Xem ra người cải tạo chiếc xe này là một người rất có nghề. Tuy không thể so được với xe đua chuyên nghiệp nhưng so với giới nghiệp dư, chiếc xe này cũng coi như là không tệ.
Lâm Yên đại khái biết được Bùi Vũ Đường muốn làm gì, cô yên lặng ngồi ở ghế phó lái, khép hờ mắt lại nghỉ ngơi.
Từ sau khi bị cấm thi đấu, cô không nhớ mình đã không chạm vào xe cộ bao lâu. Tiếng động cơ êm tai lúc này đối với cô mà nói giống như một âm thanh đã cách xa cả một thế hệ.
Cảnh tượng trường đua xe năm xưa cùng những hình ảnh về cái ngày bị đình chỉ thi đấu, tất cả những kí ức cô đã quên bất chợt ùa về, giống như mọi chuyện mới chỉ xảy ra ngày hôm qua.
Bùi Vũ Đường thấy Lâm Yên nhắm mắt nghỉ ngơi thì sắc mặt càng kém, cậu ta nhếch môi cười: “Này, chắc không phải cô bị say xe đấy chứ?”
Lâm Yên biết Bùi Vũ Đường có chút tính khí tiểu thiếu gia, nhưng cô cũng chẳng muốn đối nghịch với cậu ta, tiếp tục im lặng coi như thầm thừa nhận.
Vù u u u u u u…
Bùi Vũ Đường lại tăng tốc nhanh hơn, nhanh chóng lái xe đến một đoạn đường trống trải, phía trước là các khúc cua ngoằn ngoèo nối tiếp, điên cuồng phô trương kỹ thuật lái xe của mình.
Bùi Vũ Đường thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Yên ngày càng trắng như thể sợ đến mức không dám nói nên lời thì càng thêm ghét bỏ: “Này, không phải là cô muốn nôn đấy chứ? Sao anh tôi lại có thể coi trọng loại con gái ‘tiểu bạch thỏ’ thế này! Tôi ghét nhất loại con gái yếu đuối, ngồi xe mà cũng say xe được…”
Lâm Yên: “…”
Lâm Yên cảm thấy mình có lý do để nghĩ rằng đứa nhỏ này sẽ độc thân cả đời.
Bùi Vũ Đường: “Hừ, tôi nói cho cô biết, cô dẹp cái suy nghĩ đó đi! Cô tuyệt đối không có khả năng trở thành chị dâu cả của tôi đâu!”
Lâm Yên: “…”
Cô cũng không muốn mà… Hãy vào đây.com để đọc truyện nhanh hơn!
Bùi Vũ Đường nhếch môi, lộ ra cái răng nanh phách lối: “Tất nhiên, nếu cô có thể ngồi trên xe tôi thêm nửa tiếng nữa thì tôi có thể suy nghĩ một chút!”
Lâm Yên: “…”
Như thế là có thể suy nghĩ? Anh cả của cậu bèo vậy sao?
Lâm Yên ho nhẹ một tiếng, “Cái đó thì không cần, không cần suy nghĩ nữa đâu… tôi muốn xuống xe… tôi say xe… tôi buồn nôn…”
“Tiểu gia còn chưa chơi chán đâu! Muốn nôn cũng phải nhịn vào cho tôi!”
Bùi Vũ Đường đang lái xe sung sướng thì đột nhiên có một chiếc xe GTR màu bạc xuất hiện, đầu tiên là đi song song với xe của Bùi Vũ Đường rồi dần dần vượt lên, chặn trước đầu xe.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!