Chương 70NGHE CÓ HIỂU KHÔNG?
“Tiểu Yên, chúng ta đi thôi, đừng tới muộn, ông ngoại con không thích người đến muộn đâu.” Hạ Mộ Vân thu xếp xong liền nói với Lâm Yên.
Lâm Yên gật đầu, đứng dậy khoác tay của Hạ Mộ Vân rồi đi ra ngoài.
…
Chỗ ở của mẹ cô hơi xa, hai người phải ngồi xe gần một tiếng đồng hồ mới tới nơi cần đến.
Nhìn căn nhà trước mặt, lòng Lâm Yên bỗng ngổn ngang vô vàn suy nghĩ. Lúc còn nhỏ, nơi này không hề xa lạ với cô, cũng chiếm không gian không nhỏ trong kí ức cô.
Cô vẫn còn nhớ, khi cô còn bé trong nhà ông bà có một chiếc xe đua kiểu cũ. Đó là thứ quý giá nhất trong bộ sưu tập của ông ngoại, nhưng sau đó cũng vì nguồn tài chính eo hẹp mà ông ngoại phải bán nó đi.
Lâm Yên và Hạ Mộ Vân nhanh chóng đi vào phòng khách.
“Cô, cô tới rồi.” Một cậu thanh niên chừng hai mươi tuổi hô lên với Hạ Mộ Vân.
“Tiểu Phong.” Hạ Mộ Vân mỉm cười đáp lại cậu thanh niên kia.
Cậu thanh niên có vẻ e thẹn này tên là Hạ Nhạc Phong, là con trai độc nhất của bác hai Lâm Yên.
Ông ngoại cô có bốn người con, ba nam một nữ, Hạ Mộ Vân là người con thứ ba.
Cậu út của Lâm Yên đã qua đời từ hai năm trước, trong tất cả mọi người, quan hệ của cô với cậu là tốt nhất. Rất nhiều kỹ thuật đua xe của cô là do cậu dạy dỗ chỉ bảo.
Sau khi Lâm Yên về nước, cô vẫn luôn ở lại nhà của cậu út. Nếu không phải vì quan hệ với cậu út thì làm gì có chuyện Lâm Yên nhường nhịn hai mẹ con Vương Xảo Tuệ đủ điều như vậy.
Một người đàn ông tầm tuổi trung niên bước ra từ trong nhà, ông ta lạnh lùng nhìn lướt qua Lâm Yên và Hạ Mộ Vân, nhưng không nói gì cả.
“Anh cả…” Hạ Mộ Vân cẩn thận nhìn người đàn ông kia, gọi một tiếng.
Người đàn ông trung niên này tên là Hạ Hùng, là bác cả của Lâm Yên. Vì chuyện của Lâm Diệu Thông mà ông ta vô cùng căm ghét gia đình cô, thường xuyên nói móc và đá xoáy mẹ cô, mà mẹ cô vì hổ thẹn nên chưa bao giờ dám tranh luận gì.
“Ông ngoại đâu rồi?” Lâm Yên nhìn về phía Hạ Nhạc Phong, hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!