Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ấm áp có em ngọt ngào có anh

Chương 8KHÔNG PHẢI CÒN CÓ ÔNG SAO?
Trong tiếng mắng chửi chanh chua của mợ mình, Lâm Yên bất đắc dĩ rời khỏi nhà.

Việc Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên bắt tay phản bội, cộng thêm chuyện bị cấm thi đấu đã tạo thành đả kích quá lớn đối với cô. Trong khoảng thời gian này cô vẫn chưa gượng dậy nổi, công việc cũng trở nên trì trệ.

Mẹ cô hiện giờ đang ở một mình trong căn nhà cũ ở ngoại ô, vì sợ mẹ lo lắng nên cô không dám về nhà.

Cuối cùng, Lâm Yên chỉ có thể gọi điện cầu cứu người bạn duy nhất của mình ở trong nước, Uông Cảnh Dương.

“Alo, Lâm Yên? Khách quý nha! Sao lại rảnh rỗi tìm tôi thế?”

“Cẩu tử… tháng sau… tôi có thể qua chỗ ông ở nhà vài ngày được không?”

Đầu dây bên kia, Uông Cảnh Dương hơi ngập ngừng: “Sao thế? Chẳng phải bà đang ở nhà mợ sao?”

“Tháng này không có tiền đóng tiền nhà.” Lâm Yên cười khổ nói.

“Cái gì? Nhà của mợ bà không phải do bà bỏ tiền ra mua sao?”

“Đúng vậy…” Lâm Yên bất đắc dĩ trả lời.

Uông Cảnh Dương tức giận, “Má nó chứ, con mụ già độc ác! Tôi nói này Lâm Yên, rốt cuộc mắt bà mù đến trình độ cao siêu nào thế? Bà thử nhìn quanh mình xem, toàn một đám người vô ơn!”

Lâm Yên bật cười: “Sao có thể, chẳng phải vẫn còn ông đấy sao?”

Uông Cảnh Dương sửng sốt, sau đó hằm hè nói, thanh âm rõ ràng là rất thích cách nói của cô: “Bà biết là tốt rồi! Tôi đang ở gần trường đại học, tới đây đi! Tôi mời bà ăn xiên nướng!”

Lâm Yên: “Ok!”

Lâm Yên nhìn di động đã tắt, trong mắt hiện lên sự ấm áp.

Buổi tối mùa hè là thời điểm buôn bán tốt nhất của quán đồ nướng ở cổng các trường đại học

Từ xa Lâm Yên đã trông thấy Uông Cảnh Dương, tai đeo khuyên đen, đầu nhuộm tím ngắt đang ngồi uống bia.

Cậu ta ỷ vào việc mình đẹp trai nên thích làm gì thì làm. Nếu người khác nhuộm màu này có lẽ sẽ khiến người ta ghê tởm chết, nhưng cậu ta thì không ảnh hưởng một chút nào.

Uông Cảnh Dương có khuôn mặt tươi sáng ấm áp như ánh mặt trời, giữa đôi lông mày mang theo vài phần kiêu ngạo bất tuân. Cậu ta có dáng người cao ráo cùng với đôi chân thon dài, chỉ tùy tiện mặc áo phông màu đen với quần bò rách đã giống người mẫu, cậu ta như một nhân vật nam chính bước ra từ truyện tranh thiếu nữ. Có đặt cậu ta giữa những “tiểu thịt tươi*” đang nổi đình đám cũng không hề thua kém một chút nào.

(*) Tiểu thịt tươi: từ lóng chỉ các thiếu niên trẻ tuổi có nhan sắc hoạt động trong ngành nghệ thuật sân khấu như diễn viên hoặc ca sĩ.

Trong quán nướng không thiếu sinh viên nữ, cách mấy bàn có vài cô gái đang len lén cầm di động chụp lén Uông Cảnh Dương.

Uông Cảnh Dương phát hiện ra Lâm Yên thì hai mắt lập tức sáng lên, vừa lắc lon bia trong tay mình vừa hô: “Lâm Yên, ở đây!”

Lâm Yên cũng vẫy tay lại rồi đi tới ngồi xuống đối diện Uông Cảnh Dương.

Hôm nay Lâm Yên mặc một chiếc váy liền màu trắng, mái tóc dài đen nhánh thả xõa vương ở đầu vai.

Uông Cảnh Dương nhìn Lâm Yên từ trên xuống dưới, sau đó nhếch miệng tỏ rõ thái độ ghét bỏ.

“Bà có thể đừng ăn mặc như thế này nữa được không? Lâm Thư Nhã ăn mặc như cô em non tươi mơn mởn, bà ăn mặc thì giống như vừa được nhặt từ trên núi xuống!”

Lâm Yên đen mặt: “…”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận