Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nam Nhã rõ ràng cũng thấy được những quỷ hồn này, cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi với cái mặt đã trắng bệch đi.

Tôi cũng bị doạ không nhẹ khi thấy nhiều quỷ hồn đột ngột xuất hiện ở đây, tôi nín thở quay sang nhìn Tề Sở nhưng dường như anh ta cũng có chút sợ hãi, không ngừng chớp mắt với tôi.

Từng cái tay nhỏ bé chen vào kẹt cửa tiến vào, kèm theo là tiếng cười vang vọng ngoài hành lang, tôi sửng sốt một lúc, thấy đám quỷ nhỏ cầm hương trong tay chưa thắp lên còn hướng mắt nhìn chằm chằm vào ba lô của tôi thì tôi liền lờ mờ hiểu ra là việc gì.

Là do hương chưa được thắp lên, thế là tôi rút tiền giấy ra dùng bật lửa đốt nó lên rồi đặt ở kẹt cửa cho tiểu quỷ ở bên ngoài, rồi duỗi tay thử hướng tới con nữ quỷ tóc tai bù xù ở bên cạnh.

Cô ta chỉ nhìn tôi một cách lạnh lùng, tôi liền cẩn thận lấy đi hương trong tay của cô ta và dùng tốc độ nhanh nhất châm lửa cho nó rồi trả trở về.


Sau đó, nữ quỷ đó lập tức ngồi xổm bên cạnh tôi hút lấy khói hương bốc lên, những quỷ hồn bên cạnh thấy thế cũng không làm gì quá đáng, chúng rất thành thành thật thật đưa hương cho tôi thắp giúp, còn rất tự giác xếp thành hàng, cái này đúng là không bình thường.

Tôi chưa từng nghĩ lá gan mình lại lớn như vầy, chờ sau khi thắp hương xong cho toàn bộ chúng tôi còn đốt thêm giấy tiền cho những con không có rồi nháy mắt ra hiệu với Tề Sở.

Tên này đang che chở cho Nam Nhã thấy tôi đi ra từ đám quỷ hồn liền dựng một ngón tay cái lên và nói khẽ: "Mấy thứ này đều bị nhốt trong nhà xác, không thể ra ngoài, không có hút được hương khói nên rất đói.

Mà bọn chúng giống như bị người ta nuôi! "
Nếu không phải bị nuôi thì sao lại biết xếp hàng để hút hương.

Tôi hỏi Tề Sở có thể quá âm hay không, ít nhất cũng nên nói gì đó với đám quỷ hồn này, hương này chúng đã ăn, dù gì cũng sáo cá cận hồ(*), hay là nên hỏi câu gì đó đi?
Kết quả Tề Sở lắc đầu ngăn tôi lại nói: "Tôi sinh ra có Thiên Nhãn nên dương khí rất nặng, nếu không phải ở đây âm khí dồi dào thì mấy thứ này không thể tớ gần tôi, tôi muốn nói chuyện với họ cũng được nhưng sợ là bọn chúng sẽ bị doạ mà bay mất! "
Có quỷ hồn hút hương nên hương tàn đặc biệt mau, tôi nhìn thấy hương sắp tàn tới chân hương, tôi liền liếc mắt trừng mắt với Tề Sở một cái rồi lấy dũng cảm đi qua hỏi thăm.

Tôi tìm đến nữ quỷ được thắp hương đầu tiên, tôi không biết tên người hộ sĩ kia nên đưa điện thoại có hình chụp thai nhi tới trước mặt nữ quỷ kia và cẩn thận nói: "Em gái này, em đã thấy qua nơi này chưa.

"
Nữ quỷ vốn không mở miệng, lại đột nhiên trợn lớn hai mắt, toàn bộ quỷ đều bay ra ngoài, mặt quỷ của chúng sợ đến mức biến sắc.


Tôi còn tưởng rằng mình lấy nhầm ảnh, đang định cúi đầu xuống nhìn lại, thì thấy toàn đám quỷ đang hút hương khói ở cửa sợ tới mức rút vào trong tủ đông, chỉ là khi chúng rút thì cũng không quên hôi đi tiền giấy.

Tôi cố gắng đẩy cửa, vẫn như cũ là không mở được, trong lòng tôi suy nghĩ chạm vào một con quỷ có cái gì đâu mà đáng sợ.

Thế là tôi xoay người lại nhìn con nữ quỷ duy nhất vẫn còn ở bên cửa và nhẹ giọng hỏi: "Em gái, em đang sợ gì sao?"
Nữ quỷ kia sợ đến mức suýt nữa là biến thành trong suốt, cô ấy nhìn chằm chằm tôi một hồi lâu rồi chậm rãi bay lại giơ một bàn tay lên trước mặt tôi và thấp giọng nói: "Ảnh này là tôi chụp, các người đi mau.

"
"Cô chính là người hộ sĩ kia ư? Chúng tôi muốn chạy nhưng đi không được?" Tôi trở tay kéo cánh cửa phía sau, những điều kỳ lạ là lần này cánh cửa lại mở ra ngay khi bị kéo ra, bên ngoài cửa trống rỗng, không có gì cả.

Chẳng lẽ dễ dàng mua chuộc quỷ như thế sao?

Cái tên Tề Sở kia thật sự đã lôi kéo Nam Nhã chạy hướng ra cửa, còn phất tay với vị hộ sĩ hẹn gặp lại, liền mặc kệ tôi, tôi thấy mà ứa ra lửa, chỉ phải tự mình cẩn thận nhìn vị hộ sĩ nhỏ kia: "Vậy cô ở nơi nào chụp được ảnh này?"
Vừa hỏi đến cái này, hộ sĩ nhỏ kia liền sợ hãi ra mặt, hai mắt cũng từ từ mở to lên, sau đó hét lên: "Không thể ra cửa!"
Giọng của cô ta vô cùng the thé, truyền vào tai thật chấn động khiến tai tôi đau nhức, theo phản xạ tự nhiên tôi liền bịt lại lỗ tai, trong đầu lại nghi hoặc: Vừa rồi không phải bảo chúng tôi đi mau hay sao, tại sao lại không thể ra cửa?
Ghi chú:
Sáo cá cận hồ: Nó có nghĩa là thể hiện lòng tốt và sự dịu dàng với ai đó một cách có chủ ý, nhằm thiết lập mối quan hệ thân thiết với họ

Editor: Alissa.

.


Nhấn Mở Bình Luận