Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ẩn Cư Ba Năm , Ra Ngục Thành Vô Địch

Tần Băng lấy ví tiền ra, bên trong có hai tấm vé vào cửa, giơ ra phẩy phẩy trước mặt mọi người. 

“Nhìn xem đây là gì, người như anh từng thấy bao giờ chưa? Cũng đúng, chủ đề cao quý như vậy, có nói với anh, anh cũng chẳng hiểu được!” 

Mạc Hiển xua tay cười lạnh nói: “Hai slot này của anh, mất rồi!” 

“Mở to mắt chó anh ra, ông đây đã ở đây rồi, anh nói mất là mất sao! Anh nghĩ anh là ai chứ, nghi thức cắt băng Thành Bắc này là tổ chức riêng cho anh chắc? Đúng là đồ ngốc! Nếu không phải nể mặt ông nội thì hôm nay tôi đã dạy dỗ anh một trận rồi!”, Tần Băng tức giận nhìn anh nói. 

Anh lấy điện thoại gọi điện, đầu bên kia vang lên giọng điệu biếng nhác của Công Tôn Cẩm: “Anh yêu à, nhớ em sao?” 

“Nghe nói lễ cắt băng khánh thành Thành Bắc có mời nhà họ Tần đến đúng không?”, Mạc Hiển nghiêm túc nói. 

Công Tôn Cẩm ngây người mấy giây như đang lật gì đó, mấy giây sau mới lên tiếng nói: “Đúng! Nhà họ Tần, hai người!” 

“Hủy đi! Nhà họ Tần chỉ có một người có thể tham gia, là Tần Lan! Hiểu chưa?” 

Giọng điệu che chở này khiến Công Tôn Cẩm cũng phải ghen tị: “Hừ! Cô ta có gì tốt mà khiến anh bảo vệ cô ta như vậy chứ? Em cũng không tệ mà, mông to dễ sinh, bảo đảm có thể sinh cho an bảy tám đứa con trai!” 

“Mau làm cho tôi đi!” 

“Yên tâm, nếu làm không được thì anh đến làm em!” 

“…” 

Cúp điện thoại. 

Mạc Hiển lại cất điện thoại đi. 

“Ha ha, tôi thấy anh không nên làm bảo vệ, mà nên đi làm diễn viên đi, anh xem lúc anh nói dối mà mặt cũng không đỏ tim không đập nhanh luôn này!”, Tần Băng nhìn anh cười lớn: “Loại người như anh, ghép đôi với cô em gái ngốc của tôi đúng là trời sinh một cặp đấy!” 

“Đừng vội, lát nữa thì anh biết thôi!”. Anh cầm ly rượu nhìn ông cụ Tần cười nói: “Ông Tần, nhà họ Tần ông không an phận gì cả, tôi giúp ông dọn dẹp, tiền phí này tôi không thu ông đâu đấy!” 

Ông cụ Tần cũng có vẻ xấu hổ: “Vậy khu đất Thành Bắc này…” 

“Cái gì nên có thì sẽ có, không nên có cũng sẽ không có!” 

“Hiểu, đã hiểu!” 

Ông cụ có vẻ như đã hiểu ra, bưng ly rượu uống cạn với Mạc Hiển. 

“Ông nội, loại người như thế này đến nhà họ Tần chúng ta hết ăn lại uống, ông quan tâm anh ta làm gì chứ?”. Cô gái cột tóc đuôi ngựa đứng bên cạnh lạnh lùng nói: “Đợi chúng ta lấy được khu đất Thành Bắc, khi đó Tần Băng chính là công thần lớn nhất của nhà họ Tần rồi, lúc đó ông nội cũng đừng có thiên vị đấy!” 

Reng reng reng! 

Lúc này chuông điện thoại chợt vang lên. 

Tần Băng lấy điện thoại ra, nhìn số điện thoại trên màn hình, lấy ra vung vẩy trước mặt mọi người: “Nhìn thấy rồi chứ, ông chủ tôi gọi đến, tôi mở loa ngoài cho mọi người nghe ngay, tránh để có người không tin tôi đã giúp nhà họ Tần chúng ta lấy được khu đất Thành Bắc!” 

Vừa nhận điện thoại, anh ta còn chưa kịp nịnh bợ. 

Đầu bên kia điện thoại đã ùa tới một tràng mắng. 

“Thằng khốn nhà cậu, con mẹ nó muốn chết thì đừng có lôi theo tôi được không hả! Là ai cho cậu dũng khí với cái gan báo ngoài đắc tội với người ta vậy?” 

Mọi người sững sờ. 

Sao vừa nghe điện thoại đã bị mắng rồi? 

“Cục… Cục trưởng, sao vậy? Chuyện gì vậy?”. Vẻ mặt Tần Băng ngơ ngác hỏi. 

“Cậu giỏi lắm! Ăn cơm no mấy ngày thôi mà con mẹ nó đã không biết mình tên gì rồi đúng không? Sau này cũng đừng có liên lạc với tôi nữa, để lấy được hai vị trí cho cậu, cái mũ quan của ông đây cũng sắp mất rồi đây! Cút!” 

“Alo, cục trưởng Lưu, chúng ta đã nói rồi mà, ông đồng ý giành giúp tôi hai vị trí, sao ông nói lời mà không giữ vậy, vậy mảnh đất mà tôi nhìn trúng thì sao?” 

“Mẹ kiếp, còn muốn đất nữa sao? Bát cơm của ông đây bởi vì cậu mà suýt nữa đã mất rồi, cậu giỏi rồi, cậu đúng là giỏi lắm! Người của quân khu Giang Châu đích thân gọi đến chỗ tôi rồi này, bây giờ tôi cũng bị cách chức tạm thời rồi. Tiếp nhận điều tra một tháng! Cậu đúng là thứ rác rưởi, sau này đừng có ở bên ngoài nói biết tôi nữa, tôi cám ơn tám đời tổ tông cậu luôn!” 

“Tít tít tít!” 

Đầu bên kia điện thoại lập tức cúp ngang, nhưng vẻ mặt Tần Băng vẫn ngơ ngác cứng đờ tại chỗ. 

Lại còn mở loa ngoài, mọi chuyện xảy ra vừa nãy mọi người cũng đã nghe thấy. 

Tần Băng ngẩn ngơ một lúc, sau đó quay đầu nhìn anh tức giận nói: “Là anh? Anh làm trò quỷ gì? Có phải anh cho người hủy bỏ vị trí nhà họ Tần tham gia cắt băng không?” 

“Ta đã nói với anh từ trước rồi, làm người thì phải biết khiêm tốn!”, Mạc Hiển xua tay cười nói. 

Cô gái cột tóc đuôi ngựa bên cạnh tức giận nói: “Anh làm? Một tên bảo vệ quèn như anh có thể có bản lĩnh lớn vậy sao? Mèo mù vớ cá rán mà thôi, anh mau đi hỏi cục trưởng Lưu xem là chuyện gì đi! Nhận nhiều tiền như vậy, làm như vậy là sao chứ!” 

“Đúng đúng đúng! Nhất định là anh thiếu sót phần nào đó, anh đúng là hồ đồ sao lại nghĩ là do tên này chứ! Anh bận việc trước, mọi người ăn trước đi!” 

Nói xong, Tần Băng bỏ đũa xuống, lấy áo khoác của mình rồi chạy vội ra khỏi cửa. 

Anh ta đánh mất vị trí cắt băng, đồng nghĩa nhà họ Tần đã bỏ lỡ cơ hội lần này, tất cả mọi người ngồi đây đều cúi đầu im lặng không nói. 

Lúc này, Tần Lan từ bên ngoài biệt thự đi ra, về chỗ mình nhìn thấy mọi người đều cúi đầu ủ rũ, bất giác nhỏ giọng hỏi: “Chuyện gì vậy?” 

“Không biết nữa, tên kia nhận điện thoại xong thì đi rồi!”, Mạc Hiển giang tay, vẻ mặt vô tội nói. 

Bị đám người thân cười nhạo đã lâu như vậy, Tần Lan cũng không có tâm tình ăn tiếp, chỉ muốn mau chóng tặng quà sinh nhật cho ông cụ rồi nhanh nhanh rời đi. 

Vốn muốn lặng lẽ đưa ở nơi riêng tư là được, nhưng lại cứ có người thích nổi bật. 

Hôm nay mời đến rất nhiều đối tác làm ăn kinh doanh. 

“Ông cụ Tần, hôm nay ông chủ chúng tôi không đến được, tôi thay mặt công ty may mặc Kỳ Phong gửi lời chúc phúc chân thành nhất!”. Một người đàn ông mặc đồ vest giày da ôm một bức tượng Phật Di Lặc đi đến trước mặt: “Công ty quần áo Kỳ Phong chúc ông cụ Tần phúc như đông hải, thọ tỷ nam sơn!” 

Mấy người khác thấy có người bắt đầu công khai tặng quà thì ai ai cũng tranh giành chen lấn tặng quà. 

Nhà họ Tần nhìn lên không bằng ai nhưng nhìn xuống không ai bằng mình, nói thế nào thì cũng là gia tộc hơn trăm triệu, mấy doanh nghiệp nhỏ cũng có rất nhiều bên muốn làm thân. 

“Tập đoàn Phong Nhuận, tặng một bức tranh chữ Đường Bá Hổ!” 

“Công ty xây dựng Thụy Phong, tặng mười cây vàng”. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận