Một tiếng giòn tan vang lên, thịt quả vừa mới vào miệng đã lập tức hóa thành linh khí, đem kỳ kinh bát mạch ở trong cơ thể của Trần Viễn một lần nữa tẩy luyện. Loại cảm giác này thật sự rất kỳ lạ, Trần Viễn cũng không biết phải miêu tả như thế nào cho phải.
Thế nhưng, Trần Viễn có thể cảm nhận được rằng, cơ thể của mình lúc này có chút phát sinh dị biến. Hơn nữa, linh khí vẫn đang không ngừng tuần hoàn, qua lại đi trong cơ thể của anh.
Lúc này, Trần Viễn cũng không thể nào nhịn được nữa, anh vội vàng cắn thêm vài miếng. Rất nhanh, một khối linh quả to chừng trái táo, lúc này đã bị Trần Viễn dùng không đến một giây đã ăn hết.
Sau khi ăn xong, trong miệng vẫn còn cảm giác thòm thèm. Thế nên, trong lòng hơi thoáng do dự một chút, ngay sau đó Trần Viễn lại lần nữa đem một khỏa linh quả lấy ra, tiếp tục gặm ăn.
Cứ như vậy Trần Viễn liên tục ăn xuống ba khỏa Thiên Niên Linh Quả. Lúc này, linh khí ở trong cơ thể của anh cũng đã bắt đầu di chuyển chậm dần. Đến khi dùng khỏa Thiên Niên Linh Quả thứ tư, dường như linh khí đã thôi chuyển động, cơ thể của Trần Viễn lúc này cũng chẳng có chút phản ứng gì.
Nhất thời, động tác của Trần Viễn không khỏi ngừng lại. Đồng thời, từ trong người anh bất chợt phát ra một trận tê minh. Ngay sau đó, một cỗ lực lượng hùng hồn từ trong cơ thể của anh phóng xuất ra ngoài, đem không khí xung quanh thạch động đều chấn cho một trận rung động kịch liệt.
Cũng không biết trải qua bao lâu, lúc này Trần Viễn mới lần nữa đứng dậy, cảm nhận được khí lực ở trong cơ thể đã tăng lên so với trước đây không chỉ một, hai lần. Thậm chí, Trần Viễn có loại cảm giác, lúc này anh chỉ cần dùng một quyền, liền có thể đánh chết một đầu dị thú cấp bậc đại tông sư.
Tất nhiên, đây cũng chỉ là ảo giác sau khi phục dụng linh quả gây ra mà thôi. Thật sự, Trần Viễn cũng không rõ ràng thực lực của mình đã mạnh tới mức độ nào. Thế nhưng, cảnh giới của anh lại vẫn kẹt lại ở cấp bậc tông sư đỉnh phong, cũng chưa hoàn toàn bước vào cảnh giới đại tông sư.
Điều này có thể để cho Trần Viễn cảm giác hơi chút tiếc nuối, nhưng làm người cũng cần phải biết đủ. Trần Viễn cảm thấy, chuyến đi lần này của mình thật sự thu hoạch rất khá.
Sau khi một lần nữa kiểm tra bốn phía xung quanh, chắc chắn động tĩnh vừa rồi cũng không gây ra bất kỳ thứ gì chú ý. Lúc này, Trần Viễn mới kiểm kê lại ba lô, ngoại trừ bốn khỏa linh quả mà anh vừa mới phục dụng. Hiện tại, bên trong còn có hơn hai mươi khỏa Thiên Niên Linh Qua đã thành thục. Ngoài ra, trong ba lô hiện tại có hơn mười mấy khỏa linh quả chưa có thành thục.
Mặc dù số linh quả này hiện tại cũng không có tác dụng gì đối với Trần Viễn, nhưng đối với những võ giả khác, thì đây khẳng định là một khoảng tài phú trên trời. Sợ rằng, chỉ cần Trần Viễn lấy ra một khỏa để đem rra ngoài bán, giá trị cũng có thể lên đến vài chục tỷ.
Dù sao, những thứ thiên địa kỳ vật giống như Thiên Niên Linh Quả thật sự là quá mức quý hiểm. Cho dù là một vị cao thủ cấp bậc đại tông sư sợ rằng cũng sẽ động lòng, chớ nói chi là võ tu phổ thông.
Đương nhiên, Trần Viễn cũng không có ý định đem những khỏa Thiên Niên Linh Quả này bán đi. Anh dự định sẽ giữ lại, dùng vào một mục đích khác.
Chỉ là, thời gian càng dài, linh khí ở trong linh qua sẽ càng tiêu hao nghiêm trọng. Hiện tại, trên người của Trần Viễn cũng không có đồ vật gì chuyên dụng, có thể đem những Thiên Niên Linh Quả này cất giữ.
Nhất thời, Trần Viễn có chút nhíu lại lông mày. Nhưng lúc này, bên tai của anh đột nhiên truyền đến một trận tiếng kêu quái dị. Ngay sau đó, từ phía chỗ sâu bên trong hang động bất chợt phóng ra vô số cái bóng đen. Mà những cái bóng đen này, hình thú giống hệt như loài dơi. Chỉ có điều, ánh mắt của bọn chúng lại phát ra ánh sáng màu đỏ, phía trên hai cánh lại có một chút khí đen tản mát ra bên ngoài.
“Huyết Ma Biên Bức?!”
Nhìn thấy được bầy dơi này, trong đầu của Trần Viễn rất nhanh liền liên tưởng đến một cái tên. Chỉ là, loại yêu thú này chẳng phải đã tuyệt tích từ mấy chục vạn năm về trước rồi sao? Bọn chúng làm sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Chít chít!
Chít chít!
Còn không đợi cho Trần Viễn kịp có thời gian suy nghĩ nhiều, lúc này bầy dơi đột nhiên phát ra từng trận sóng âm, khiến cho không khí xung quanh cũng bị khuấy động một trận kịch liệt. Đồng thời, lúc này hai bên tròng mắt của Trần Viễn cũng biến thành một mảnh huyết hồng, trong đầu anh không ngừng nảy sinh suy nghĩ giết chóc.
Ríu rít!
Ngay tại lúc này, âm thanh Phượng Hoàng đột nhiên ở trong đầu của Trần Viễn vang lên. Ngay sau đó, Trần Viễn vô cùng hoảng hốt, vội vàng lấy lại tinh thần. Nhất thời, từng giọt mồ hồi ở trên sống lưng của anh chảy dài xuống.
Thật sự Trần Viễn cũng không có nghĩ đến sóng âm của bầy dơi vậy mà lợi hại như vậy, có thể trực tiếp khiến cho thần trí của anh trở nên điên loạn. Nếu như vừa rồi không phải là âm thanh của Phượng Hoàng vang lên, sợ rằng lúc này Trần Viễn đã trở thành một kẻ sát nhân cuồng ma. Chỉ vừa nghĩ đến điểm này, Trần Viễn lại nhịn không được, nổi hết cả tóc gáy.
May mắn, lúc này anh không có bị biến thành kẻ điên, nếu không Trần Viễn sợ rằng đến cả bản thân chết như thế nào cũng không hề biết.
“Hừ!”
Trong lòng vô cùng phẫn nộ, lúc này Trần Viễn không khỏi hừ lên một tiếng. Ngay sau đó, anh cũng không chút do dự, trực tiếp gọi ra hư ảnh Phượng Hoàng, hướng thẳng về phía bầy dơi phóng tới.
Ầm!
Ầm!
Mỗi nơi hư ảnh Phượng Hoàng đi qua, từng nhóm Huyết Ma Biên Bức bị đốt cháy. Sau đó, thi thể của bọn chúng như sung rụng, trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Lúc này, Trần Viễn ra tay có chút điên cuồng. Anh cũng không lưu lại một chút gì, trực tiếp đem bầy dơi hơn trăm con diệt sát không còn một mảnh. Đợi cho thi thể của con dơi cuối cùng rơi xuống đất. Lúc này, Trần Viễn mới cúi thấp người xuống, thở ra từng đợt hồng hộc.
Kỳ thật, cho dù có được Phượng Hoàng hỗ trợ, vừa rồi tinh thần của Trần Viễn cũng bị ảnh hưởng không hệ nhẹ. May mắn, đám Huyết Ma Biên Bức này ngoại trừ kỹ năng công kích tinh thần lợi hại một chút, tốc độ cùng với khả năng phòng ngự của bọn chúng cũng không quá mạnh.
Nhưng nói như thế nào, sau khi đem hết toàn bộ đám dơi này giết chết, cơ thể của Trần Viễn cũng bị tiêu hao không ít.
Sau khi kiểm tra lại một hồi xung quanh, phát hiện ra đã không có bỏ sót lại bất kỳ con Huyết Ma Biên Bức nào. Lúc này, Trần Viễn mới khe khẽ nhíu mày, bắt đầu hướng về phía chỗ sâu trong hang đá đi vào.
Lúc đầu, Trần Viễn đã từng kiểm tra qua địa hình ở trong hang đá này. Anh không hề phát hiện có bất kỳ con Huyết Ma Biên Bức nào tồn tại ở bên trong. Vậy mà, chỉ thoáng một chút, bọn chúng có tới cả trăm con lao ra ngoài. Điều này để cho trong lòng Trần Viễn cảm thấy hết sức nghi ngờ. Anh không cho rằng, vừa rồi là mình sơ ý.
Như vậy, chỉ có một cái khả năng duy nhất, nơi này nhất định còn có đường ngầm nào đó. Nếu không, đám Huyết Ma Biên Bức này từ đâu chui ra?
Nghĩ như vậy, bước chân của Trần Viễn càng thêm gia tốc, vội vàng tiến vào chỗ sâu bên trong hang đá.
Cái hang đá này kỳ thật rất nông, Trần Viễn chỉ đi được khoảng vài phút, anh liền đi tới được chỗ cuối cùng của nó. Hơi hơi liếc mắt nhìn kỹ bốn phía xung quanh, Trần Viễn cũng không có phát hiện ra bất kỳ đường ngầm nào. Tức thì, lông mày của anh không khỏi cau lại.
“Kỳ quái, lẽ nào mình lại đoán sai?”
Trong miệng âm thầm lẩm nhẩm một trận, Trần Viễn cũng không tin tà, liên tục đập gõ phía trên vách đá, ý định tìm xem nơi này có cơ quan gì hay là không.
Thế nhưng, gõ qua một hồi cũng không tìm thấy được bất kỳ cơ quan gì. Nhất thời, trong lòng của anh không khỏi trầm xuống. Thật sự, Trần Viễn cũng không quá tin tưởng, nơi này lại không có đường ngầm hay cơ quan gì, làm sao lại có bầy Huyết Ma Biên Bức xuất hiện?
Ngay khi Trần Viễn có phần chán nản, dự định xoay người rời đi. Lúc này, bước chân của anh hơi hơi lún xuống. Ngay sau đó, từ phía sau lưng của anh đột nhiên truyền đến một hồi chuyển động.
Lạch cạch…
Âm thanh này rất nhỏ, nhưng bốn phía xung quanh hiện tại vô cùng vắng lặng. Hơn nữa, nơi này là hang đá, âm thanh rất nhanh liền truyền đến tai của Trần Viễn. Ngay sau đó, anh cấp tốc xoay người nhìn lại. Lúc này, không biết từ khi nào, phía sau lưng của Trần Viễn vậy mà hiện ra một cái cửa đá. Hơn nữa, phía dưới chân anh vậy mà vô tình đạp phải cơ quan của nó?
“Ừm?!”
Thế nhưng, còn không đợi cho Trần Viễn kịp bước đi vào bên trong cửa đá. Lúc này, từ phía bên trong đột nhiên truyền đến vài trận sóng âm. Ngay sau đó, một bầy Huyết Ma Biên Bức cực kỳ khổng lồ từ bên trong xông thẳng ra ngoài. Vừa nhìn thấy bầy Huyết Ma Biên Bức xuất hiện ở trước mặt, tròng mắt của Trần Viễn không khỏi trừng lớn.
Bởi vì, số lượng của bầy Huyết Ma Biên Bức này thật sự nhiều lắm. Hơn nữa, trong đám bọn chúng còn có một con Huyết Ma Biên Bức Vương, hình thể của nó vô cùng khổng lồ. Chỉ riêng sải cánh của nó không đã sải rộng đến hơn chục mét.
Đặc biệt, trên người của nó tỏa ra một cỗ khí thế cực kỳ kinh người. Bất thình lình, con Huyết Ma Biên Bức Vương này vậy mà đã đạt đến cấp bậc đại tông sư. Hơn nữa, thực lực của nó giống như cũng không hề thua kém gì con Giao Long mà Trần Viễn đã gặp khi hái trộm Thiên Niên Linh Quả?