Khóe miệng các cô gái co giật, không hiểu tại sao em trai lại cố chấp với mấy. món đầu mỡ như vậy.
Các cô thực sự muốn cạy đầu em trai mình ra, xem thử xem trong cái đầu nhỏ của cậu rốt cuộc chứa thứ gì.
“Không được, bỏ đi, vẫn nên để chị chọn thì hơn.” Vương Tư Kỳ lập tức cắt đứt suy nghĩ muốn ăn gà rán của em trai.
Cả đám người đi ra khỏi trung tâm thương mại, bỏ tất cả quần áo mua được vào cốp xe.
“Chị, bây giờ chúng ta đi ăn cơm sao?”
Tiểu Kha nhảy cẵng lên, nóng lòng muốn ăn một bữa thịnh soạn.
Vương Doanh Doanh nhe răng cười, bảo cậu bây giờ sẽ xuất phát.
Ngồi bên trong xe, hai chiếc Roll-Royce lao vút ra khỏi quảng trường. Tiểu Kha vui vẻ dựa vào bên cửa sổ xe, liếc nhìn cảnh vật bên ngoài cửa. Lát sau, cậu quay đầu nhìn Vương Văn Nhã.
“Chị, chị muốn cùng em tu hành sao?”
Một tiếng nói non nớt vang lên, khiến cho đôi mắt đẹp của các cô gái trong xe đều rung động.
Vương Tư Kỳ khẽ gật đầu, hỏi câu hỏi đã cất giấu trong lòng từ rất lâu.
“Em trai, tu hành mà em nói... là có thể dần dần trở thành thần tiên chân chính sao?”
Vương Lạc Lạc cũng nghiêng đầu qua hỏi.
“Trên đời này căn bản không có thần tiên, nếu có thì nhất định sẽ bị đưa tin lên, không thể nào lại không có một chút ghi chép gì được.”
Cậu xoa chóp mũi như có điều suy nghĩ, sau đó nghiêm túc nói với các chị.
“Em đọc được rất nhiều thần tiên ở trong sách mà.”
“Nữ Oa dùng đá ngũ sắc vá trời, Bàn Cổ khai thiên lập địa, Hậu Nghệ bắn mặt trời,...
Vương Tư Kỳ khẽ mở miệng, không ngờ em trai lại biết nhiều câu chuyện thần thoại như vậy.
“Tu hành có rất nhiều lợi ích, ặc... để em nghĩ xem.” Tiểu Kha nhíu mày, cẩn thận nhớ lại tác dụng của việc tu hành.
“Nhớ ra rồi, tu hành có thể kéo dài tuổi thọ, không sinh bệnh, hơn nữa còn có thể học các loại thuật pháp, muốn đánh ai thì đánh.”
“Kéo dài tuổi thọ sao?”
Vương Văn Nhã kinh ngạc nhìn em trai.
“Có thể kéo dài được bao nhiêu năm?”
Tiểu Kha duỗi ra hai ngón tay trắng mềm, cười hihi nói.
“Nghe sư phụ nói, Trúc Cơ kỳ có thể sống hơn hai trăm tuổi đấy.” “Cảnh giới càng cao, tuổi thọ càng dài ~”
Năm cô gái lập tức sững sờ, ai nấy đều há hốc mồm nhìn em trai.
Một trăm năm sau, có lẽ cỏ trên mộ bọn họ cũng đã cao được ba mét rồi, mà Tiểu Kha vẫn còn là một cậu thiếu niên sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!