Buổi tối sau khi về biệt thự, Tâm Dao nhận ra Dịch Thành có cái gì đó rất khác thường. Vương Việt có nói với cô về tình trạng của bản thân, nhưng cô cảm thấy nó khá bình thường và không có gì đáng ngại. Có một sự thật là cô chỉ đang lo lắng về cốt truyện chứ chẳng lo điều gì khác cả, bấy nhiêu đó thôi cũng không đủ để tạo thành bệnh khó chữa. Huống hồ chi, chờ tới lúc Dịch Thành đồng ý ly hôn thì cô sẽ được giải thoát.
Bữa ăn tối hôm đó, Dịch Thành cứ nhìn cô chằm chằm làm cô mất tự nhiên. Rốt cuộc cô cũng nhịn không được, hỏi: “Anh nhìn cái gì?”
“Không có nhìn.” Hắn phủ nhận rồi lại cúi đầu ăn như bình thường. Tâm Dao cũng quyết định mặc xác hắn, không muốn quan tâm nữa. Cô ăn hết phần của mình rồi nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi.
Dịch Thành cũng trở về phòng mình, nhưng nhìn căn phòng trống rỗng lạnh lẽo làm cho lòng hắn cũng lạnh hơn phân nửa. Hắn ngồi trên giường – vị trí mà hắn đã mất quyền kiểm soát trong hai ngày qua, nhưng không hiểu sao trong lòng hắn cũng không mấy vui vẻ. Hắn không thiết tha gì với cái ghế sofa hay bàn làm việc, nhưng lại không vui khi thấy căn phòng lại khôi phục cái vẻ lạnh lẽo ban đầu của nó.
Tâm Dao ít khi dùng nước hoa, có dùng cũng chỉ chọn loại có mùi hương nhẹ nhàng, cộng thêm việc ngày nào dì Trần cũng dọn dẹp nên trong phòng chẳng còn lưu lại mùi hương của cô. Dịch Thành chau mày, rốt cuộc vẫn đi qua bàn làm việc ngồi cả đêm.
Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Tâm Dao lại ra ngoài. Việc trang trí, sắp xếp quán đã gần xong xuôi, cũng đã chọn xong menu. Cả Tâm Dao và Hải Niệm đều muốn tự làm bánh và đồ ăn nhẹ ở tiệm, vậy là họ quyết định đến gặp Lý Yên.
Trước khi gả cho Khương Quân, Lý Yên từng là một thợ làm bánh ngọt có tiếng, đạt được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi. Đương lúc chị muốn mở một tiệm bánh nhỏ cho riêng mình thì Khương Quân ngỏ lời cầu hôn, rồi sau đó sợ chị vất vả nên anh không cho chị mở tiệm. Lấy nhau được một năm thì chị mang thai Hồng Nhu, sau đó ngoan ngoãn ở nhà làm mẹ hiền dâu thảo.
Chiếc xe dừng lại trước cổng biệt thự, Hải Nguyệt rất tự nhiên đi vào trong. Hai người là bạn thân từ nhỏ, số lần Hải Nguyệt đến đây có khi còn nhiều hơn Dịch Thành, quen thuộc từng ngóc ngách trong nhà. Hôm nay Hồng Nhu phải đến nhà trẻ, trong nhà chỉ có mỗi mình Lý Yên.
Tâm Dao giải thích lý do với Lý Yên, mỉm cười tủm tỉm: “Tối hôm qua em có nói chuyện với anh rồi. Bởi vì lần này là hai chị em cùng nhau nên anh đã đồng ý rồi.”
“Thật không?” Nghe tới hai chữ “đồng ý”, trong mắt Lý Yên đã lấp lánh ý cười. Ước mơ từ lâu bên trong chị tưởng như đã bị dập tắt, nay đã được thắp sáng trở lại. Làm dâu nhà họ Khương rất tốt, ba mẹ chồng thương chị như con gái, Khương Quân thì rất yêu chiều chị, nhưng anh lại kiểm soát hơi thái quá.
“Thật mà! Nhưng trước tiên, chị phải chỉ dạy tụi em đã.” Mục tiêu Tâm Dao tới đây ngày hôm nay là để học thêm kinh nghiệm làm bánh. Vị trí bếp trưởng hẳn là dành cho Lý Yên, nhưng cô và Hải Nguyệt vẫn muốn học thêm.
Ba cô gái kéo nhau xuống bếp làm bánh. Thỉnh thoảng từ trong đấy lại truyền ra tiếng kêu khe khẽ của hai cô tiểu thư ít khi xuống bếp. Mất cả ngày, hai người mới làm xong vài loại bánh đơn giản. Tâm Dao thở dài nhìn cái bánh kem có phần kì lạ của mình, không biết nên giải quyết nó như thế nào.
“Cũng khá đẹp đó.” Lý Yên nhìn cách trang trí trên bánh, mỉm cười: “Nhưng hình như hơi thiếu sức sống, có vẻ khá tẻ nhạt và nhàm chán. Em biết không, tâm trạng của em quyết định chiếc bánh thành phẩm sẽ như thế nào.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!