Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Anh Ấy Không Muốn Ly Hôn!

Nói chuyện thêm một lúc, Tâm Dao nói muốn ra ngoài hóng gió. Dịch Thành đồng ý, sau đó cũng rời đi tiếp tục tiếp khách. Được một lúc, hắn vào nhà vệ sinh thì bắt gặp Đức Huy. Tháo bỏ cặp kính xuống để rửa mặt, trông cậu dường như mất đi vẻ thư sinh nho nhã thường ngày. Thay vào đó là chút gì đó nguy hiểm. Hoặc là do bản thân Dịch Thành cảm thấy cậu nguy hiểm.

Hắn vốn muốn lơ đi, nhưng không hiểu sao một người vốn điềm đạm như Đức Huy lại lên tiếng trước: “Dịch tổng, không biết chúng ta có thể nói chuyện không?”

Hắn dừng lại, đứng ở ngay sau lưng Đức Huy. Hai người đàn ông đứng giáp lưng chứ không nhìn thẳng mặt nhau, nhưng qua tấm gương treo có thể thấy được, gương mặt của cả hai đều đang rất nghiêm túc.

“Nếu là chuyện của công ty, chúng ta sẽ có cơ hội bàn bạc sau. Còn nếu là chuyện khác, tôi cảm thấy mình không có gì để nói với cậu cả.” Dịch Thành trả lời. Hắn hiểu chuyện mà Đức Huy muốn nói là chuyện gì, liên quan đến ai. Nhưng hắn cảm thấy chuyện đó cực kì vô nghĩa.

“Nếu là chuyện của Tâm Dao thì sao? Dịch Thành, bây giờ tôi muốn nói chuyện cùng anh với tư cách là hai người đàn ông vì một cô gái.” Đức Huy xoay người lại nhìn vào sống lưng thẳng tắp của hắn. Dường như cậu đã uống không ít rượu, nếu không cũng sẽ không cả gan nói chuyện thế này. Đó là suy nghĩ của Dịch Thành. Hắn sửa lại cổ tay áo, đồng thời cũng xoay người lại đối mặt với cậu.

“Cậu cảm thấy, cậu có tư cách gì?” Hắn hỏi. Tư cách của một người thứ ba sao?

“Lấy tư cách của một người thật lòng yêu thương em ấy. Dịch Thành, anh cảm thấy anh có thể mang lại hạnh phúc cho Tâm Dao sao? Hơn một năm qua anh lạnh nhạt với em ấy, bây giờ lại không muốn ly hôn để em ấy tìm hạnh phúc mới sao? Anh có quá ích kỉ không?”

“Sao cậu biết tôi không thể mang đến cho em ấy hạnh phúc?” Dịch Thành có chút chột dạ, nhưng vẫn không để lộ ra chút sơ hở nào. Trước đây đúng là hắn sai, nhưng sai rồi thì hắn sẽ sửa.

“Ha… hạnh phúc hay không không phải quá rõ ràng rồi sao? Anh nên nhanh chóng ly hôn đi, để Tâm Dao có thể tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình.”

“Cậu cảm thấy... mình là người có thể mang lại hạnh phúc cho em ấy?” Dịch Thành nhướng mày. Đức Huy không chút do dự gật đầu: “Có thể tôi không có địa vị bằng anh, cũng không có tiền bằng anh, nhưng tình cảm tôi dành cho cô ấy chắc chắn nhiều hơn anh gấp trăm lần!”

“Đó là cậu nghĩ mà thôi. Đức Huy, cậu không có cơ hội.” Hắn liếc mắt nhìn người đối diện. Quả nhiên là đã say rồi. Là một thư kí cấp cao sao lại có thể để cho mình rơi vào thế khó này?

Hắn mặc kệ Đức Huy muốn nói thêm gì đó, dứt khoát quay lưng bỏ đi. Người ta nói không nên nói chuyện với kẻ say, bất kể là kẻ say rượu hay kẻ say tình. Mà không may là Đức Huy đang say cả hai.

Cùng lúc này, Tâm Dao đang đứng ở ban công để hóng gió. Màn đêm bao trùm lấy cảnh vật, nhưng không gian lại không bị bóng tối nuốt chửng. Thành phố vẫn hoa lệ với những ánh đèn màu, xe cộ tấp nập qua lại và tiếng ồn ào chưa bao giờ chấm dứt. Xung quanh đẹp đẽ tráng lệ là thế, ồn ào là thế nhưng trong lòng cô vẫn len lỏi một chút cô đơn.

Cô đơn nhất không phải là khi bạn ở một mình, mà là khi xung quanh bạn vẫn vô cùng náo nhiệt nhưng bạn lại không có nơi mà mình thuộc về. Cô độc không phải là khi bạn chỉ có một mình trên thế giới, mà là khi bạn nhận ra mình không thuộc về thế giới này. Giữa muôn vàn con người ngoài kia, vậy mà lại không có nơi nào bạn thuộc về, không có nơi nào tình nguyện chứa chấp trái tim nhỏ bé của bạn.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận