“Chị! Chị nói cho em biết, có phải chị là tình nhân của Dịch tổng không?”
Bạch Liên nghiêng đầu nhìn em mình, đôi mắt to trong trẻo chớp vài cái, nháy mắt đã làm Quang Minh xiêu lòng. Trong đôi mắt kia, cậu nhác thấy hình ảnh chị mình trước đây, ngây thơ, đơn thuần. Lực tay cậu dịu lại, nhưng rất nhanh lại bị nụ cười trên đôi môi kia dọa sợ.
Thẩm Bạch Liên cong môi cười, nụ cười quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành, kiêu sa quyền quý hoàn toàn trái ngược với đôi mắt ngây thơ và bộ trang phục bình dân trên người. Quang Minh buông lỏng tay, hơi lùi về sau hai bước. Thật sự… cậu có cảm giác chị mình bị ma nhập!
“Em ngốc quá, tình nhân cái gì chứ.” Bạch Liên mỉm cười dịu dàng. Câu trả lời này làm Quang Minh an tâm phần nào. Cậu vừa định mở miệng nói gì đó nhưng lại bị lời tiếp theo của Bạch Liên làm cho đơ người: “Chị là vợ của anh ấy, là Dịch phu nhân. Còn em, em là em vợ của Dịch tổng.” Kèm theo đó là một nụ cười thật xán lạn. Bạch Liên quay lại bàn trang điểm, lại mân mê vài lọn tóc bên má.
“Chị điên rồi à? Anh ta đã có gia đình rồi!” Quang Minh gắt lên. Cậu bắt lấy vai chị mình, ra sức lay mạnh, như thể lay như thế thì có thể khiến chị cậu tỉnh ra. Nhưng không, tất cả mọi sự cố gắng của cậu đều là vô ích. Bởi chị cậu đã lún quá sâu vào vũng bùn mang tên quá khứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!