Chiều thứ sáu, Giang Dụ Thần kết thúc ngày làm việc ở công ty, anh trở về nhà lấy hành lý đã chuẩn bị sẵn, sau đó liền đến nhà Giang Dụ Minh đón Hạ Nhiên Y.
Trước đó Giang Dụ Thần đã bịa chuyện đi dự đám cưới của một người bạn thời đại học đang sống tại thành phố khác, muốn nhân cơ hội này giới thiệu Hạ Nhiên Y với bạn bè anh cho họ biết anh đã có em gái.
Vương Tư Tuệ không hề nghi ngờ bởi từ đầu mẹ con Hạ Nhiên Y bước vào nhà họ Giang đã được Giang Dụ Thần đối xử tốt, bà còn cảm thấy đây là dịp tốt, may mắn con gái bà sẽ gặp được một người đàn ông tử tế, chưa kể chuyến đi này biết đâu sẽ giúp cho tinh thần Hạ Nhiên Y chuyển biến tốt hơn.
Ăn xong bữa tối ở nhà cùng Giang Dụ Minh và Vương Tư Tuệ, Giang Dụ Thần đưa Hạ Nhiên Y ra sân bay khởi hành chuyến đi anh đã tốn công sắp xếp.
Chuyến bay được Giang Dụ Thần chọn từ một hãng hàng không không phổ biến nhiều, xuất phát đi vào buổi tối muộn trong khoang thương gia chỉ lẻ tẻ ba bốn người tính cả anh và Hạ Nhiên Y.
Giang Dụ Thần ngồi bên cạnh cửa sổ ngắm nhìn bầu trời đêm bên ngoài, Hạ Nhiên Y sau khi uống thuốc điều trị bệnh thần kinh có chứa thuốc an thần do bệnh viện cấp đã ngủ say.
Chuyến bay kéo dài hơn một giờ đồng hồ, Giang Dụ Thần lấy chăn đắp lên người Hạ Nhiên Y, vài phút sau lại loay hoay lấy son dưỡng môi thoa cho cô.
Cảm giác hào hứng đến nôn nao đã rất lâu rồi mới quay trở lại với Giang Dụ Thần, có lẽ vì gặp đúng người mới khiến những cảm xúc nồng nhiệt trong anh bùng cháy thêm lần nữa, đáng tiếc chính bản thân Giang Dụ Thần lại không hề nhận ra điều đó.
Giang Dụ Thần lấy điện thoại mở khóa, màn hình nền bật lên hình ảnh chụp Hạ Nhiên Y mặc váy cưới mẹ anh buổi tối hôm đưa cô về nhà anh, anh xem đó là một điều gì đó rất hay ho, chẳng hề nghi ngờ về hành động kỳ lạ của mình.
Giang Dụ Thần vào máy ảnh, quay sang chụp vài tấm Hạ Nhiên Y đang ngủ, khi xem lại hình chụp bỗng cảm nhận được sự bình yên đến khác thường.
Đáp xuống sân bay, Hạ Nhiên Y do tác dụng của thuốc và không quen đi máy bay dẫn đến bị đau đầu, mặt mũi bơ phờ dừng tâm mắt ở một điểm cách vài giây mới chớp một lần.
Giang Dụ Thần lấy hành lý xong liền ra ngoài đón taxi cùng Hạ Nhiên Y đến khách sạn đã đặt trước.
Tại quầy lễ tân của khách sạn, sau khi Giang Dụ Thần và Hạ Nhiên Y vào thang máy lên phòng, nhân viên tại lễ tân liền tụ lại bàn tán liệu có phải Hạ Nhiên Y bị lừa tình hay không, nguyên nhân đều khởi nguồn từ việc Giang Dụ Thần ăn mặc thoải mái liền biến thành công tử phong lưu mất đi vẻ chính trực giả tạo hay thể hiện ra, Hạ Nhiên Y lại đờ đẫn như kẻ mất hồn, cả hai đi cùng nhau trông cô càng thảm hại.
Về phòng, Hạ Nhiên Y vào toilet rửa mặt cho tỉnh táo, lúc vào không khóa cửa liền bị Giang Dụ Thần xông vào đánh chiếm, anh như con thú bị bỏ đói lâu ngày, đến xương cũng chẳng muốn nhả.
Trong bồn tắm, nhiệt độ nước vốn đã được Giang Dụ Thần chỉnh ấm nhưng với Hạ Nhiên Y vẫn còn lạnh, nhường nhịn vì sức khỏe của cô, đến khi mực nước đối với Hạ Nhiên Y ấm thì Giang Dụ Thần đã vội bỏ chạy trước khi bị luộc chín.
Dõi theo dáng vẻ cuống quít cùng vẻ mặt nhăn nhó cam chịu của Giang Dụ Thần lật đật rời khỏi bồn tắm, Hạ Nhiên Y bất giác tươi cười ngã mình vào thành sứ sau lưng.
Gánh nặng trong giây lát dường như được trút bỏ, Hạ Nhiên Y nhắm mắt cảm nhận mùi vị tự do thoải mái đã hơn mười năm cô chưa từng có được.
Vừa mím nhẹ môi, Hạ Nhiên Y lập tức cau có đau đớn, đôi môi cô khi nãy vừa bị Giang Dụ Thần cấu xé đến sưng tấy lên.
Nhớ đến cảnh tượng anh ở trước mặt người khác và khi ở riêng với Hạ Nhiên Y, cô vẫn không thể tin là cùng một người, người chính trực nghiêm chỉnh chỉ là vỏ bọc che lấp cho bản tính háo thắng kiêu ngạo của Giang Dụ Thần.
Rời khỏi bồn tắm, Hạ Nhiên Y dùng áo choàng tắm của khách sạn mặc lên, lúc ra ngoài bắt gặp Giang Dụ Thần đang nằm tựa lưng trên giường nói chuyện điện thoại.
Chạm mắt nhau, Giang Dụ Thần ngoắc tay Hạ Nhiên Y đến bên cạnh, cô không lưỡng lự liền làm theo lời anh, vòng qua bên kia giường nằm kế bên nhưng xoay mặt ra ngoài.
Hạ Nhiên Y vô tình nghe được giọng nói phát ra trong điện thoại Giang Dụ Thần, không cần đoán cũng biết là Tô Tiểu Vy, còn nghe được anh hứa lần sau sẽ đưa Tô Tiểu Vy đi du lịch, trong lòng Hạ Nhiên Y bỗng sinh ra cảm giác khó chịu dù biết rằng những gì anh đang làm đều nằm trong kế hoạch trả thù Tô Tiểu Vy.
Mi mắt Hạ Nhiên Y vừa khép, một bàn tay không an phận luồng vào trong vạt áo choàng sờ soạng tùy hứng.
Cơ thể Giang Dụ Thần áp sát phía sau, Hạ Nhiên Y nghe được Tô Tiểu Vy hỏi anh việc mua nhà to sau khi kết hôn, anh lại đáp một câu hai ý: "Nhỏ to không quan trọng, vừa ý là được"
Hạ Nhiên Y đẩy tay Giang Dụ Thần ra khỏi ngực mình, lần nữa nghe thấy Tô Tiểu Vy nói đang nhớ anh.
Không có tiếng trả lời, Giang Dụ Thần bỗng đặt lên lên phần cổ dưới tai Hạ Nhiên Y một nụ hôn, giọng nói thì thầm mang theo ý cười: "Đêm nào anh cũng nhớ em"
Khóe môi Hạ Nhiên Y bất giác cong lên, vừa mở mắt đã nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của Giang Dụ Thần trên tấm kiếng cửa ban công, anh đang nhếch môi cười nhìn gương mặt cô thông qua tấm kiếng ấy, những biểu cảm vui buồn đã bị anh nhìn thấy từ lâu.