Quay qua quay lại sắp đến giỗ đầu của mẹ Giang Dụ Thần, anh đã tính toán luôn việc sẽ tổ chức hôn lễ vào đầu tháng chín, sau một năm một tháng diễn ra "hôn lễ đặc sắc" với Tô Tiểu Vy.
Buổi tối ở nhà, Hạ Nhiên Y đến cạnh Giang Dụ Thần đang làm việc khều vai anh, hỏi: "Giỗ mẹ, anh có mời bác Tịnh đến không?"
"Có" Giang Dụ Thần nói xong thở dài một hơi.
Hạ Nhiên Y biết Giang Dụ Thần đang nhớ đến chuyện giữa mẹ anh và ông Tịnh, cô nhéo nhẹ má anh: "Anh đã hứa sẽ không nghĩ đến nữa"
Giang Dụ Thần xoay đầu nhìn Hạ Nhiên Y, tiếp tục thở dài than thở: "Đúng là yêu vào thì con người ta trở nên mềm yếu"
Hạ Nhiên Y chỉ cười không đáp, lời Giang Dụ Thần nói quả không sai, không có tình cảm đối xử tệ bạc với nhau vẫn chưa hả dạ, đến khi nảy sinh tình cảm lại quay ngoắt một trăm tám mươi độ trở nên ân cần.
Sau giỗ mẹ Giang Dụ Thần, anh bắt đầu tính đến chuyện tổ chức hôn lễ, ngay từ khi cùng Hạ Nhiên Y xác lập mối quan hệ yêu đương, anh cũng đã chuẩn bị tinh thần chấp nhận việc bị nhận nhiều ý kiến trái chiều, thậm chí ảnh hưởng trực tiếp tới rất nhiều vấn đề khác.
Biết sẽ nhận được phản hồi tiêu cực từ phía bên ngoài, nhưng Giang Dụ Thần cũng sẽ không từ bỏ tình cảm của mình, bởi người giúp anh hạnh phúc và đi cùng anh đến cuối đời không phải những người chỉ đứng ở ngoài nhìn vào nhận xét, thế nên cho dù hậu quả của việc cố chấp yêu đương này có ra sao anh vẫn vui vẻ đón nhận.
Khi bị Giang Dụ Thần bắt viết bản kế hoạch chi tiết về hôn lễ, cô đã nghĩ anh quá gấp gáp, nhưng đến gần sát thời gian thì điều đó lại trở thành bước đệm nhẹ nhàng, mọi thứ đã được tính toán kỹ lưỡng không phải áp lực khi dồn lại một lần nhiều việc phải làm.
Khách mời theo ý Giang Dụ Thần chỉ mời người thân thiết và những đối tác quan trọng của công ty, mời quá nhiều chỉ mệt hơn vì đi tiếp.
Thật ra đối với Giang Dụ Thần mà nói, hôn lễ cũng chỉ là hình thức để anh công khai việc lấy được vợ, còn về mặt pháp lý và đời sống thì anh từ lâu đã sớm trở thành chồng người ta.
Giữa tháng tám thiệp cưới được phát đi, ảnh cưới đã chụp từ lúc trước, về váy cưới Hạ Nhiên Y cũng đã quyết định mặc váy cưới của mẹ Giang Dụ Thần nhưng anh đột nhiên lại đổi ý bắt chọn váy khác, có lẽ anh nghĩ bà vốn không yêu cha anh, chiếc váy cưới vào ngày quan trọng nhất đời người cũng chẳng còn ý nghĩa.
Hạ Nhiên Y sau lần Giang Dụ Minh nói ra bí mật, cô không dám cãi ý Giang Dụ Thần về chuyện liên quan đến mẹ anh, bởi cô sợ sẽ vô tình khơi lại tổn thương trong lòng anh về gia đình hạnh phúc của anh với cha mẹ chỉ là giả.
___
Kể từ khi bố Nhã Thi trở về sau thời gian dài sống ở thành phố khác, rảnh rỗi cô lại đến thăm ông, tình cờ nhìn thấy thiệp cưới nằm trong tủ kiếng trưng bày ở phòng khách, cô hiếu kỳ mở ra xem.
Nhìn thấy tên Giang Dụ Thần và Hạ Nhiên Y, Nhã Thi kinh ngạc mở to mắt, theo những gì cô biết và chính miệng Hạ Nhiên Y đã gọi Giang Dụ Thần bằng “anh tôi” thì làm sao có thể kết hôn? Trừ phi cả hai không phải là anh em ruột.
Nhã Thi nghiêm túc suy luận, lần đó ở cổng trường nhìn thấy Hạ Chi Quang nói gì đó với Hạ Nhiên Y, lần sau đó cô vẫn chưa nói gì Hạ Nhiên Y đã biết, đặc biệt là cùng họ Hạ? Nhã Thi hoảng hốt nhận ra Hạ Nhiên Y rất có thể là con gái ruột của Hạ Chi Quang, tuy bao nhiêu năm nay ông ta không nhắc đến nhưng không có nghĩa là không có.
Ông Tịnh từ bếp pha trà đi ra thấy Nhã Thi cầm thiệp cưới ngẩn người ra, ông không nhanh không chậm lên tiếng hỏi: “Con làm sao vậy?”
Nhã Thi giật mình tỉnh táo lại, đóng thiệp cất lại chỗ cũ, nôn nóng hỏi: “Cha, Giang Dụ Thần với Hạ Nhiên Y không phải anh em sao?”
Ông Tịnh chậm rãi ngồi xuống ghế, dáng vẻ thư thái đáp: “Hai đứa nó đều là con riêng”
Nhã Thi ngồi xuống bên cạnh, máu tò mò càng dâng cao, tiếp tục hỏi: “Cho dù vậy người lớn vẫn chấp nhận sao ạ?”
“Ừm, bên nhà họ không có ý kiến, sao đột nhiên hôm nay con lại hứng thú với chuyện người khác vậy?”
“À! con, con chỉ thắc mắc làm sao anh em lại có thể lấy nhau” Nhã Thi gượng cười đáp.
Ngay khi về nhà, Nhã Thi liền đến thẳng chỗ Hạ Chi Quang ngồi ở phòng khách, bức xúc hỏi: “Hạ Nhiên Y là con của cha đúng không?”
Biểu cảm trên mặt Hạ Chi Quang trở nên trầm trọng, hỏi ngược lại: “Sao con biết?”
Nhã Thi cười lạnh khó tin: “Chuyện không mua được cổ phần từ công ty ML là vì cha bỏ rơi Hạ Nhiên Y nên bây giờ mới đắc tội với Giang Dụ Thần, đã vậy còn muốn con kết thân với cô ấy?”
Nghe Nhã Thi lớn tiếng, mẹ cô cùng Lương Nam đang bàn chuyện hợp tác mua cổ phần từ công ty ML, bà không còn tin tưởng nổi ông chồng vô dụng, tình cờ nghe được lời con gái nói bà liền đi ra.
“Chuyện là sao?”
Nhã Thi thở ra hậm hực, nét mặt cau có lại, khẳng định nói: “Chúng ta sẽ vĩnh viễn không mua được cổ phần từ ML nếu Hạ Nhiên Y không tha thứ cho cha đâu”
Mẹ Nhã Thi liếc nhìn Hạ Chi Quang bằng ánh mắt khinh thường, vẫn tỏ ra sang trọng phản đáp: “Cho dù là vậy, nó cũng đâu phải con gái Giang Dụ Minh, cũng chỉ là con riêng của người phụ nữ chẳng có gì được gả vào gia đình đó thì lấy gì quyền hạn ngăn cản chúng ta?”
“Quyền? Hạ Nhiên Y sắp trở thành bà chủ của ML, cô ấy sắp kết hôn với Giang Dụ Thần”
“Cái gì?!”
Vợ chồng Hạ Chi Quang cùng Lương Nam ngạc nhiên đồng loạt thốt lên cùng lúc, Nhã Thi không còn hơi để vòng vo, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề: “Người lớn trong nhà không phản đối, hôn lễ sẽ tiến hành vào đầu tháng chín, mẹ nói cô ấy có quyền ngăn cản chúng ta mua cổ phần từ ML không?”