CHƯƠNG 1009: MẤT ĐI QUYỀN CHỦ ĐỘNG
Mạc Đình Kiên nửa cười nửa không nhìn Lưu Chiến Hằng: “Giúp cậu giải quyết Tạ Sinh à?”
“Nếu anh vẫn muốn để Hạ Diệp Chi sống sot thì chỉ có thể làm theo lời tôi!” Dường như Lưu Chiến Hắng nôn nóng cất tiếng nói cứ như sợ Mạc Đình Kiên không đồng ý với mình vậy.
Mạc Đình Kiên thờ ơ vuốt ly trà, anh rũ mắt xuống không nhìn rõ cảm xúc, khiến cho mọi người khó đoán được suy nghĩ của mình.
Đến Lưu Chiến Hằng không kiên nhẫn nổi nữa Mạc Đình Kiên mới nói: “Vậy tôi cũng có thể bắt tay hợp tác với Tạ Sinh?”
Lưu Chiến Hằng nghe thấy thế bèn tức giận đáp: “Tôi tin tưởng cha nuôi của anh sẽ có thành ý hơn anh đấy.” Vẻ mặt Mạc Đình Kiên rất đỗi bình tĩnh, nhưng giọng nói rất chi là nghiêm túc.
Lẽ ra Lưu Chiến Hằng cũng sẽ không hoang mang.
Anh ta biết Mạc Đình Kiên quan tâm đến Hạ Diệp Chi đến mức nào, chỉ cần Hạ Diệp Chi vẫn còn một con đường sống, Mạc Đình Kiên chỉ có thể van xin mình cứu Hạ Diệp Chi mà thôi.
Nhưng mà, chuyện của Tạ Sinh đã làm đảo loạn mọi thứ.
Anh ta hận Tạ Sinh.
Hận hơn bất kỳ người nào.
Thậm chí còn hận hơn kẻ đã làm anh ta tan nhà nát cửa.
Tạ Sinh còn sống làm cho Lưu Chiến Hằng đến là hoảng hốt.
Hoang mang lo sợ.
Lưu Chiến Hằng trừng mắt như muốn chọc thủng Mạc Đình Kiên vậy.
Mạc Đình Kiên nhìn Lưu Chiến Hằng với ánh mắt nghiền ngẫm: “Anh sợ ông ta.”
Đây không phải là câu hỏi mà là câu trần thuật.
Cả người Lưu Chiến Hằng cứng đờ: “Việc này liên quan quái gì đến anh!”
Mạc Đinh Kiên cười giễu rồi chậm rãi đứng dậy, gương mặt trở nên bình tĩnh: “Cho anh thời gian ba ngày, tôi muốn nhìn thấy hiệu quả.”
Lưu Chiến Hằng nhíu mày, nghi ngờ nhìn Mạc Đình Kiên, dường như vẫn còn chưa hiểu anh nói vậy là ý gì.
Vẻ mặt Mạc Đình Kiên rất đỗi u ám đáng sợ, anh quay người rời đi.
Bảo vệ áp giải Lưu Chiến Hằng cùng bọn họ trở về.
Ly nhìn thấy bọn họ đối xử với Lưu Chiến Hằng như thế bèn bước qua: “Các người làm cái gì đấy!”
Ly bị bảo vệ cản lại.
Cô ta muốn động thủ nhưng sau khi nhìn thấy bộ dạng sa sút tinh thần của Lưu Chiến hằng rồi lại bèn thôi.
Bây giờ Lục Chiến Hằng đã mất quyền chủ động, nếu như anh ta vẫn còn muốn sống thì phải đồng ý với bất kỳ điều kiện nào của Mạc Đình Kiên đưa ra.
Lưu Chiến Hằng sợ hãi Tạ Sinh, nỗi sợ ấy đã khắc vào tận xương cốt.
Trước giờ Ly chưa từng nhìn thấy Lưu Chiến Hằng cầu xin người khác như thế bao giờ.
Trước giờ Lưu Chiến Hằng vẫn luôn rất tự tin, lắm mưu nhiều kế, rất giỏi đọc suy nghĩ của người khác.
Nhưng mà lúc đứng trước mặt Tạ Sinh, dường như tất cả tự tin và thông minh ấy đã hoàn tan biến…
Hạ Diệp Chi ngồi trên xe lăn, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ngoài kia là một khu rừng xanh um, có một loài chim không biết tên đang đậu trên cành cây một hồi rồi vỗ cánh bay mất.
Cô phát hiện ra đã có vài chiếc lá ngã vàng rồi.
Mùa hè trong khu rừng thường kết thúc sớm hơn một chút, mùa thu cũng đến sớm hơn một chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!