Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn Dật Nghi Full

CHƯƠNG 402: HÔN BA LÀ TỐT RỒI

Trong phút chốc, bên kia điện thoại vang lên tiếng ho của Thẩm Lệ: “Tớ uống nước bị sặc, cậu chờ tớ một lát…”

Thẩm Lệ vốn rót nước chuẩn bị uống, kết quả sau khi nghe thấy vấn đề của Hạ Diệp Chi thì chợt bị sặc nước.

Cho dù cô ấy biết rất rõ ràng bây giờ Hạ Diệp Chi bị mất trí nhớ, nhưng ở trong trí nhớ quen thuộc của cô ấy, Hạ Diệp Chi mới là người bên gối của Mạc Đình Kiên, người hiểu rõ Mạc Đình Kiên nhất chắc là Hạ Diệp Chi mới đúng.

Thình lình bị Hạ Diệp Chi hỏi ra vấn đề này vẫn khiến Thẩm Lệ bị kinh sợ.

Thẩm Lệ yên ổn uống hết một cốc nước, mới cầm điện thoại lên nói chuyện với Hạ Diệp Chi.

“Diệp Chi, cậu vừa nói gì nhỉ?”

“Tớ vừa hỏi cậu… Mạc Đình Kiên là loại người thế nào.” Hạ Diệp Chi đại khái đoán được suy nghĩ của Thẩm Lệ, cũng cảm thấy vấn đề này của bản thân mình nghe có hơi kỳ lạ.

“Ừ… Để tớ suy nghĩ lại đã…” Thẩm Lệ dừng lại một lát rồi tổng kết mấy từ cho cô nghe: “Có tiền, đẹp trai, lạnh lùng, đáng sợ.”

Trong lúc Thẩm Lệ tiếp xúc với Mạc Đình Kiên, đây là ấn tượng anh để lại cho cô ấy.

Có tiền và đẹp trai là đặc điểm mà chỉ cần là người thật sự có mắt đều có thể nhìn thấy được từ trên người Mạc Đình Kiên.

Lạnh lùng cũng xem như có một chút.

Về phần đáng sợ…

Cũng xem như có chút đi.

Hạ Diệp Chi hơi kinh ngạc: “Chỉ vậy thôi à, còn gì nữa không?”

“Không.” Thẩm Lệ thở dài: “Lại nói tiếp, người hiểu rõ ông chủ lớn nhất phải là cậu mới đúng chứ.”

“Vì sao cậu lại gọi anh ấy là ông chủ lớn vậy?” Hạ Diệp Chi còn chưa xem hết những tài liệu kia, cho nên không biết Mạc Đình Kiên là ông chủ phía sau Truyền thông Thịnh Đỉnh.

Thẩm Lệ nói: “Anh ta là ông chủ phía sau Truyền thông Thịnh Đỉnh đấy.”

Hạ Diệp Chi: “…”

Bởi vì bây giờ đã quá muộn, Hạ Diệp Chi cũng không định nói chuyện nhiều với Thẩm Lệ nữa.

Khi sắp cúp máy, Thẩm Lệ tò mò hỏi: “Sao hôm nay cậu đột nhiên hỏi tớ về chuyện này? Có phải giữa cậu và ông chủ lớn đã xảy ra chuyện gì không?”

Bây giờ Mạc Đình Kiên cũng không mấy liên lạc với Cố Tri Dân, Cố Tri Dân không rõ lắm về tình hình của anh gần đây. Xin ủng hộ team truyen one bằng cách truy cập trực tiếp vào truyen.one

Cố Tri Dân gặp phải chuyện gì đều sẽ muốn nói trước cho Thẩm Lệ biết, chuyện bản thân anh ta còn không biết, Thẩm Lệ tất nhiên cũng không thể biết được.

Mặt khác, chuyện ngày hôm nay xảy ra hơi đột ngột, cho dù Hạ Diệp Chi muốn nói cho Thẩm Lệ biết cũng không có cơ hội.

“Bây giờ tớ…” Hạ Diệp Chi dừng lại một lát để tìm một cách nói tương đối thích hợp hơn: “Và Mạc Đình Kiên sống cùng dưới một mái nhà.”

Giọng nói của Thẩm Lệ lập tức lên cao mấy độ: Đọc full tại truyen.one nhé. “Cậu khôi phục lại trí nhớ rồi à? Hay là ông chủ lớn đã khôi phục trí nhớ?”

Cách điện thoại, Hạ Diệp Chi có thể tưởng tượng được vẻ kinh ngạc của Thẩm Lệ lúc này.

Hạ Diệp Chi bật cười: “Không có.”

Cô cũng muốn khôi phục lại trí nhớ, nhưng sự thật vẫn không có tiến triển gì. Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh.

Cô và Mạc Đình Kiên thật sự được xem là vợ chồng cùng chung hoạn nạn, cùng nhau bị nổ ở trên đảo nhỏ, cùng nhau mất trí nhớ.

Nói vậy giống như cô và Mạc Đình Kiên rất yêu nhau vậy.

“Cậu không bận, chúng ta có thể tìm lúc nào đó gặp mặt đi.” Cô vừa vặn cũng có một số việc muốn hỏi Thẩm Lệ.

Thẩm Lệ lập tức nhận lời: “Được.”

Ngày hôm sau.

Hạ Diệp Chi bị những tiếng bước chân “bịch bịch” ngoài cửa đánh thức.

Tiếng bước chân không phải quá nặng nề nhưng theo tần suất rất nhanh, có thể dễ dàng nghe ra được là tiếng bước chân của ai.

Quả nhiên, Hạ Diệp Chi mới ngồi dậy, đã nghe ngoài cửa vang lên tiếng nói dõng dạc của Mạc Hạ: “Mẹ, rời giường thôi!”

Mạc Hạ gọi xong còn giơ tay gõ cửa.

Ba lần đặc biệt theo quy luật.

Hạ Diệp Chi không nhịn được cười ra tiếng: “Được, mẹ dậy ngay đây.”

“Vâng.” Mạc Hạ đáp một tiếng giòn giã rồi lại chạy đi.

Hạ Diệp Chi nghiêng tai, nghe tiếng bước chân “bịch bịch bịch” bên ngoài xa dần mới mỉm cười xuống khỏi giường.

Mạc Hạ gọi Hạ Diệp Chi xong liền chạy đến gõ cửa phòng của Mạc Đình Kiên: “Mạc Ớt Xanh, nên rời giường thôi.”

Không quá hai giây, Mạc Đình Kiên đã từ bên trong mở cửa ra.

Cùng lúc đó, Hạ Diệp Chi cũng vừa đi ra mở cửa phòng.

Ánh mắt cô nhìn lướt qua một vòng, tìm được Mạc Hạ ở cửa phòng của Mạc Đình Kiên.

Nghĩ đến trên người mình còn mặc áo ngủ, Hạ Diệp Chi liền định đóng cửa và xoay người đi vào trong.

Lúc này, cô nghe được giọng điệu lạnh lùng của Mạc Đình Kiên vang lên: “Mạc Hạ, ba cho một con một cơ hội nói lại.”

Nếu là trước đây, Mạc Hạ đã sớm ngoan ngoãn gọi một tiếng “Ba”.

Nhưng lúc này Mạc Hạ chợt muốn đùa giỡn nên chạy nhanh như chớp về phía bên Hạ Diệp Chi.

Cục thịt nhỏ lập tức nhào vào trong lòng Hạ Diệp Chi, kéo cánh tay của cô đi vào trong phòng cô: “Mẹ, mau vào đi, Mạc Ớt Xanh tới rồi…”

Hạ Diệp Chi ngẩng đầu liếc nhìn Mạc Đình Kiên.

Mạc Đình Kiên hơi híp mắt nhìn cô, trên mặt không có cảm xúc gì đặc biệt, nhưng Hạ Diệp Chi vẫn có thể nhìn ra trên mặt anh có ý “Em dám bao che cho con bé thì em chết chắc rồi”.

Hạ Diệp Chi chỉ do dự một giây liền kéo Mạc Hạ đi vào gian phòng, đồng thời giơ tay đóng cửa lại.

Tiếng đóng cửa này lọt vào trong tai Mạc Đình Kiên có vẻ kiêu căng lạ thường.

Anh nhìn chằm chằm vào cánh cửa còn chưa đóng lại một lúc lâu mới bật cười một tiếng, xoay người đi xuống tầng.

**********

Truyen.one xin giới thiệu tới bạn đọc truyện

Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh

**********

Trong phòng.

Sau khi Hạ Diệp Chi đóng cửa lại liền dán người ở cạnh cửa nghe tiếng động bên ngoài.

Mạc Hạ học theo cô, áp tai ở trên cánh cửa.

Hạ Diệp Chi không có nghe được gì, cô lấy lại tinh thần, thấy Mạc Hạ cũng nhìn cô thì không nhịn được liền bật cười.

Cô ngồi xổm xuống trước mặt Mạc Hạ, nói: “Con không sợ Mạc Ớt Xanh trị con à?”

Mạc Hạ ngây người nhìn cô vài giây rồi giống như đột nhiên hiểu được ý của cô mới rụt vai lại và mở to mắt, khẽ nói: “Sợ.”

Hạ Diệp Chi mỉm cười ôm cô bé vào trong lòng: “Không sợ, sau đó con hôn ba một cái thật kêu, hôn ba xong là sẽ tốt thôi.”

Mạc Hạ gật đầu cái hiểu cái không.

Hạ Diệp Chi khẽ sờ mái tóc rối bời của cô bé: “Mẹ lấy bàn chải đánh răng qua cho con, con cùng đánh răng với mẹ được không?”

“Con tự đi lấy.” Mạc Hạ nói xong liền mở cửa chạy đi.

Hạ Diệp Chi liếc nhìn về phía cửa phòng của Mạc Đình Kiên, phát hiện anh không ở đó thì có hơi kinh ngạc.

Chỉ có điều, cô cảm thấy lấy tính cách thù dai của Mạc Đình Kiên, anh chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu.

Mạc Hạ nhanh chóng lấy bàn chải đánh răng của mình qua.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận