Dương Phàm cảm thấy mơ hồ, nhìn thấy lãnh đạo bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, sau một lúc lâu, ông ta vẫn không biết nên trả lời như thế nào.
“Sâm Kỳ có một loại thuốc đặc hiệu, ông có biết Libita không? Thuốc đặc hiệu chữa trị ung thư phổi vẫn luôn là mục tiêu đàm phán trọng tâm của ngành y học, ở phương diện này, nước Mễ sống chết không buông, cuộc đàm phán này đã giằng co vài năm, mà hôm qua, chính cậu Trần mà ông vẫn luôn nhắm vào chỉ dùng một cuộc điện thoại đã làm cho hiệp hội dược học Trung-Mễ bỏ qua lợi nhuận lớn, trực tiếp ký hợp đồng!”
“Cái…cái gì?”, Dương Phàm nghe được tin tức này thì kinh ngạc đến ngây người, sau đó lại liên tưởng đến nhiều thứ khác, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống ào ào.
Điền Duệ nhìn chằm chằm Dương Phàm, cười lạnh: “Tôi khuyên ông mau chạy đến xin lỗi người ta đi, nếu như cậu ta không tha thứ cho ông, ông cứ về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi chờ chết đi! Chuyện lần này đã quấy rầy đến những lãnh đạo phía trên! Nếu như cậu ta không gật đầu buông tha cho ông, ông sẽ biết rõ lưỡi dao kia hạ xuống như thế nào!”, Điền Duệ lạnh lùng nói.
Ngay lập tức, Dương Phàm mềm nhũn ngã trên mặt đất. Ông ta kinh hãi thầm nghĩ, một cuộc điện thoại của người này đã giải quyết được vấn đề Libita?
Trời ạ, vậy mà lúc trước mình lại có ý định phá huỷ công ty của cậu ta?
Mình chính là đồ ngu ngốc! Mình đã làm gì thế này?
Trong khi Dương Phàm đang tràn đầy sợ hãi thì tại sân bay, Mindray đã hoá trang thành một người khác, đang chờ chuyến bay đến phía Nam nước Missiba.
Trong phòng vệ sinh, sau khi đi vệ sinh xong, Mindray vừa rửa tay vừa ngắm nhìn khuôn mặt xa lạ trong gương, dữ tợn nói: “Trần Hạo chết tiệt, cậu chờ đó cho tôi, tốt nhất là đừng cho tôi bất cứ cơ hội nào, chỉ cần có cơ hội, tôi con mẹ nó sẽ khiến cho cậu chết không có chỗ chôn!”
Mindray oán hận dùng hai tay hất nước lạnh lên mặt, sau đó dùng khăn tay lau khô rồi mới đi ra ngoài.
Nhưng ông ta không ngờ là, vừa ra khỏi cửa đã gặp ngay luật sư riêng của Sâm Kỳ, Cody.
Trong mắt Mindray chợt loé lên một tia kinh hoàng, ông ta nhanh chóng khiến cho bản thân mình bình tĩnh lại, giờ phút này, Mindray đã hoá trang, ngay cả chính bản thân ông ta cũng không thể nào nhận ra mình, sao Cody có thể nhận ra ông ta?
Mindray đoán, Cody bởi vì công việc nên mới đi đến Hương Giang để chuyển máy bay.
Khi Mindray đang không ngừng an ủi bản thân, Cody đã mỉm cười ngăn ông ta lại.
“Mindray, ông hoá trang thành như vậy trông thật xấu!”, Cody cười nói.
“Xin lỗi cậu, cậu nhận nhầm người rồi!”
Mindray không chịu thừa nhận, sau đó muốn nhanh chóng trốn khỏi Cody.
Nhưng mà ông ta vừa đi được hai bước, người mà Cody mang theo đã áp Mindray vào trong buồng vệ sinh.
Anh ta mỉm cười rửa tay trước bồn rửa mặt, sau đó nhìn vào trong gương chỉnh lại mái tóc của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!