“Tại sao? Chỉ vì cái tên đó thôi sao?”
Hạ Hành Bắc cười nói: “Đúng vậy, là do anh ấy! Cậu nên cảm tạ anh ấy vẫn còn nể
mặt tổ tiên của nhà họ Hạ, nếu không chỉ sợ rằng cậu sẽ khó đến Hắc Phi với toàn
vẹn tử chi trên người đâu! Sao cậu không động não một chút đi, nghĩ xem Lâm
Thân là ai? Ông ta còn phải sợ hãi như vậy, thì cậu dựa vào cái gì mà phách lối
trước mặt Trần đại sư?”
“Cái tên đó rốt cuộc là ai?”, Lạc Thuật Thành hỏi.
“Một người mà nhà họ Hạ tuyệt đối không thể đắc tội!” Hạ Hành Bắc nhìn xoáy
vào Lạc Thuật Thành, nói xong rồi mới rời đi!
Lạc Thuật Thành lúc này mới biết mình đã làm một việc vô cùng ngu ngốc, nhưng
hối hận thì cũng đã quá muộn.
Lúc này Trần Hạo và Trương Mạn đã xuống dưới lâu. Hai người vốn định lái xe về thắng Bạch thị, nhưng khi vừa xuống cầu thang,
Trương Mạn đã nhìn thấy chiếc Coupe quen thuộc và một khuôn mặt quyến rũ ló
ra!
Lại là cô ấy?
Anh Chồng Khờ - Trần Hạo
Tinh Quân
Khi Trương Mạn nhìn thấy xe và người này, cô ấy lập tức nhở ra cảnh Trần Hạo và
người này nói chuyện ở dưới lầu Bạch thị.
Giữa bọn họ rốt cuộc là có quan hệ gì?
Trong lòng Trương Mạn không nhịn được tò mò.
Trần Hạo cũng nhìn thấy Tiêu Nhất Phi đang đợi ở dưới lầu, liền cười khổ.
Trương Mạn cố nén lòng hiếu kỳ, nhìn Trần Hạo nói: “Tôi về trước đây! Anh cứ lo
việc của mình!”
Sau khi buông lại một câu, Trương Mạn nhìn lén về phía Tiêu Nhất Phi một cái rồi
mới vội vàng lên xe.
Sau khi lên xe, Trương Mạn nhìn theo cho tới khi hai người lái xe rời khỏi phạm vi
mà gương chiếu hậu có thể thấy được, tự nhiên lại nảy sinh cảm giác thất vọng.
Nghĩ đến chuyện vừa xảy ra ở Hồng Đảng, đồng thời nghĩ đến mỹ nhân đang mời
Trần Hạo đi đâu đó, Trương Mạn lại càng thêm tò mò về Trần Hạo.
Nhưng trong đầu của cô ấy còn có vô số câu hỏi không giải quyết được, chần chừ
một lúc, Trương Mạn nhấc máy gọi cho Lý Phần, cô bạn thân tốt bụng ở bộ phận sales.
Ngay sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói của Lý Phần phát ra từ ống nghe:
“Trương Mạn? Không phải bây giờ em đang thương lượng với bên Hồng Đăng hay
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
sao? Sao lại có thời gian gọi cho chị vậy?”
Trầm ngâm một lúc lâu, Trương Mạn mới quyết định hỏi: “Lý Phần, chị nói xem…
Trần Hạo rốt cuộc là ai?”
“Trần Hạo?”, Trương Mạn hỏi câu này khiến Lý Phần khó hiểu bật cười: “Mọi
người trong công ty đều biết Trần Hạo là con rể nhà họ Bạch, mới chữa khỏi bệnh
khở khạo”.
Trương Mạn nói: “Chị biết em không hỏi cái này mà…”
“Vậy thì em muốn biết cái gì?”, giọng nói của Lý Phần trên điện thoại nghe có vẻ
đùa cợt.
“Lý Phần…, Trương Mạn biết rằng Lý Phần đang trêu chọc mình, nên xấu hổ thở
dài.
“Ồ! Ai bảo chị là bạn thân nhất của em chứ? Nói tới Trần Hạo thì cũng khó nói, chị
cảm thấy anh ta là một người đàn ông tốt và thú vị, chỉ có điều thân phận ở rể
trong một gia tộc giàu có như nhà họ Bạch mà lại không có bản lĩnh gì, nên cuộc
sống thật đáng buồn! Em nhìn trong công ty đi, Bạch Tường Vũ, Lưu gia Ấn, có ai
mà không muốn giảm đạp Trần Hạo đâu?”
Nghe Lý Phần nói qua điện thoại, Trương Mạn không khỏi lẩm bẩm: “Em thì thấy
Trần Hạo không đơn giản như vậy!”
Nghĩ đến những mối quan hệ mà Trần Hạo đã bày ra trước mặt cô ấy nhiều lần liên
tiếp, Trương Mạn nghĩ sao cũng không thể liên hệ anh với hình ảnh của một tên ở
rể vô dụng được.
Lý Phần cười khúc khích ở đầu bên kia điện thoại: “Trương Mạn, chắc không phải
dạo này em hay đi cùng anh ta nên đã phải lòng anh ta rồi, muốn chen vào gia đình
của chủ tịch đấy chứ!”
“Chị nói bậy bạ gì đó! Không nói nữa…, Trương Mạn đỏ mặt cúp điện thoại.
Lúc này, yêu tinh Tiêu Nhất Phi ở trong xe đang trêu chọc Trần Hạo.
“Trần Hạo, lẽ nào chị đây không có chút nào hấp dẫn cậu sao? Có ai như cậu
không? Đưa tiền xong liền không thấy bóng dáng đầu nữa! Cậu không sợ tôi sẽ ôm
tiền chạy mất sao! Cậu đúng là một nhà đầu tư hào phóng!”
Trần Hạo cũng không để bụng, nói: “Sao cô lại chạy tới đây?”
Tiêu Nhất Phi cười híp mắt nhìn chăm chăm Trần Hạo, nở một nụ cười, như thể cô
ấy muốn nhìn thấu anh: “Vừa rồi tôi đang nói chuyện với Hạ Hành Bắc về việc mua
đất xây dựng nhà máy, nhưng khi cậu ấy nhận được tin nhắn của cậu thì liền mất
hồn chạy mất, không tiếp tục thương lượng với tôi nữa. Tôi đã đi theo để giúp đỡ,
nói rằng nếu như cậu quá tức giận, thì hãy để tôi sử dụng… mỹ nhân kế”
“…”
Trần Hạo cạn lời, biết nửa đầu những lời này mới là thật, còn nửa sau chỗ mỹ nhân
kể là đang cố ý trêu chọc!
“Biểu hiện của cậu khiến tôi rất muốn đẩm cậu, cậu có biết không?”, Tiêu Nhất Phi
bực bội nổi.
“Biểu hiện của tôi thì sao?” Trần Hạo cười.
“Biểu hiện bất lực của cậu chính là đang nói tôi không đủ quyến rũ đúng không?
Cậu muốn ép tôi cùng Bạch Phi Nhi cạnh tranh nhau à?”
Trần Hạo cười khổ: “Cô làm khó tôi quá! Một người thì nóng như lửa, một người
thì lạnh như băng, cả hai đều vô cùng tuyệt vời, bắt tôi phải lựa chọn như thế nào,
tốt hơn là gϊếŧ tôi luôn đi!”
“Phụt! Xem như cậu cũng biết điều! Tôi sẽ đưa cậu đi xem một nơi!”, Tiêu Nhất
Phi mỉm cười hài lòng sau khi nghe Trần Hạo giả vờ khen ngợi.
Ngay sau đó, Trần Hạo được Tiêu Nhất Phi đưa đến một tòa nhà có biển hiệu của
viện nghiên cứu y học.
Khi vừa bước vào tòa nhà, Trần Hạo đã nhìn thấy một nhóm người đang trò chuyện
xung quanh mình, trong số đó có Lưu Khánh là người quen của Trần Hạo, còn có
Lâm Dạ Bạch, cựu hiệu trưởng Đại học trung y
Những người khác cũng là những chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực y tế, thường
được thấy trên bảo và tạp chí.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Hạo tò mò hỏi: “Đây là…”
“Sao nào, ở đây không tệ chứ? Đây là viện nghiên cứu mới được xây dựng của công
ty chúng tôi. Nó bao gồm nhiều dự án nghiên cứu khoa học lâm sàng của Tây y và
Trung y, châm cứu, nghiên cứu thuốc của Tây y và Trung Y,… và những vị này đều
là đầu não của viện trong thời điểm hiện tại!”
Nhìn thấy Trần Hạo lúng túng, Tiêu Nhất Phi cười đắc thắng nói: “Hiện tại có năm
nhóm chuyên gia, tất cả đều là những nhân vật nổi tiếng trong lĩnh vực y tế. Chúng
tôi đầu tư tiền vào các đề tài nghiên cứu của họ. Khi đã có kết quả, chúng tôi tuyệt
đối ưu tiên trong việc mua lại chúng”.
“Ồ! Hóa ra là như thế!”, Trần Hạo nhàn nhạt đáp, phản ứng bình tĩnh.
Tiêu Nhất Phi không nhịn được hỏi: “Cậu không cảm thấy xót sao? Đầu tư chỗ này
tốn rất nhiều tiền đó!”
Trần Hạo thờ ơ nhún vai: “Tiền đã giao cho cô, dùng như thế nào là tùy cô!”
Nghe vậy, Tiêu Nhất Phi bật cười, cô ấy chỉ cố ý thử Trần Hạo thôi, từ phản ứng của
anh thì có thể thấy, Trần Hạo thực sự đã phủi tay đẩy công việc làm chủ này cho
người khác. Trong trường hợp này, Tiêu Nhất Phi cũng có thể thả lỏng một chút!
“Đi, để tôi giới thiệu những người này cho cậu biết”, Tiêu Nhất Phi nói.
Trần Hạo lại xua tay: “Mấy chuyện phiền phức này cô có thể toàn quyền xử lý. Bỏ
thời gian ra giao du với bọn họ, chỉ bằng tôi lấy thời gian đó đi ăn một bữa no nê
còn tốt hơn!”
Phụt! Tiêu Nhất Phi nở nụ cười quyến rũ: “Được, tôi đến văn phòng giải quyết một
số chuyện xong rồi sẽ mời cậu đi ăn tối”
Trần Hạo cười gật đầu, Tiêu Nhất Phi liền dẫn anh đi.
Nhìn dáng vẻ uyển chuyển của Tiêu Nhất Phi, Trần Hạo thầm nghĩ, cô gái này thật
sự tài sắc song toàn! Vốn đầu tư của anh không quá nhiều, nhưng Tiêu Nhất Phi đã
gây dựng được một nơi có quy mô như vậy chỉ trong một khoảng thời gian ngắn,
điều này cho thấy năng lực và tham vọng của Tiêu Nhất Phi là vô cùng lớn.
Với sự giúp đỡ của một người như vậy, anh còn phải lo lắng điều gì nữa?
Sau khi Tiêu Nhất Phi bước vào văn phòng và bắt đầu bận rộn với công việc, Trần
Hạo cầm điện thoại di động lên và ngồi trên ghế sô pha bên cạnh đọc chút tin tức.
Nửa giờ sau, Tiêu Nhất Phi đứng dậy: “Làm xong rồi! Chúng ta đi ăn thôi.”
Trần Hạo cười khổ: “Cô vẫn còn nghĩ đến tôi sao! Tôi còn tưởng rằng cô sẽ bỏ đói
tôi mất!”
Nghe vậy, Tiêu Nhất Phi đùa cợt nói: “Nhìn cậu thấy thương chưa kìa, tôi sẽ dẫn
cậu đi ăn đồ ngon Đút cậu ăn tới nó luôn!”
Câu nói rõ ràng là rất bình thường này, qua giọng điệu của Tiêu Nhất Phi thì lại trở
nên mờ ám!
Trần Hạo cười khổ nghĩ, người phụ nữ này thật đúng là yêu quái
Xe chạy hết một đoạn đường, chẳng mấy chốc đã đến ngoại ô, qua bảy tám khúc
quanh, Tiêu Nhất Phi đưa Trần Hạo đến trước cửa một nơi rất tao nhã tên là Nông
Đám người quần là áo lượt đi cùng nhìn thấy nét mặt này của Kiều Vũ Phàm, liền
hỏi: “Cậu Kiều, cậu quen bọn họ sao?”