Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Quỷ Thủ Tiên Nhân - Trần Hạo (FULL)

"Sao anh không trả lời? Chột dạ sao?"1, Mạc Tiểu Nhiễm tra hỏi. "Cô cảnh sát, sao tôi lại có cảm giác như cô đang nhằm vào tôi ấy nhỉ?", Trần Hạo hỏi ngược lại.

"Nhằm vào anh thì không phải, chỉ là căn cứ vào những gì điều tra được, tôi phát hiện Bạch Tường Vũ từng nhiều lần nói muốn trừng trị anh. Điều này đủ để chứng minh quan hệ giữa anh và Bạch Tường Vũ hoàn toàn không phải là không quen biết gì như anh đã nói, anh Trần có thể giải thích nghi vấn này của tôi không?1", hai mắt Mạc Tiếu Nhiễm sáng rực, nhìn chằm chằm vào Trần Hạo.

"Tôi đã nói là tôi không quen anh ta rồi mà, tôi đâu biết tại sao anh ta lại nhằm vào tôi chú? Chắc là anh ta ghen tị tôi đẹp trai hay đại loại vậy?1", Trần Hạo nói.

"Hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, theo như tâm lý học, đây là một biểu hiện của chột dạ".

Trần Hạo chẳng biết nói sao.

"Anh Trần, ngay bây giờ, tôi cần phải biết vào lúc sáu giờ tối ngày hai mươi đến một giờ sáng hôm sau, anh đang ở đâu? Làm gì? Có ở cùng với người nào không?", Mạc Tiểu Nhiễm hỏi.

"Cái này...", Trần Hạo muốn nói lại thôi. Giờ thì tất cả mọi người đều hoài nghi.

Mạc Tiểu Nhiễm cho rằng mình đã tìm được sơ hở

Bạch Phi Nhi đứng cạnh anh thì xoắn xuýt, thầm nghĩ chẳng lẽ việc Bạch Tường Vũ mất tích liên quan đến anh thật?

Ánh mắt Bạch Chấn Thiên phức tạp.
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
"Sao vậy, không biết nói sao à? Hay là không nói được? Anh Trần, tôi yêu cầu anh phối hợp với toil", Mạc Tiểu Nhiễm nói.

Trần Hạo tức giận nói: "Tôi nói này cô cảnh sát, cô có thể

đừng dùng giọng điệu thấm vấn phạm nhân đấy để hỏi tôi không? Tôi có phải nghi phạm đâu!"



"Anh lại cố ý chuyển đề tài, đây cũng là chột dạ!", Mạc Tiểu Nhiễm bình tĩnh cười.

Trần Hạo hết chỗ nói, thầm nghĩ chắc là cô cảnh sát này nhằm vào mình rồi đây, buộc phải nói: "Ngày đó tôi ở cùng với Hạ Bách Lăng".

"Hạ Bách Lăng? Hạ Bách Lăng nào?"

"Người nổi tiếng nhất Hải Dương".

Trần Hạo vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Ăn cơm cùng Hạ Bách Lăng? Không phải trên tư liệu

nói người này là tên ở rể vừa ngốc vừa bệnh, bị người nhà họ Bạch coi là nỗi sỉ nhục sao?

Mạc Tiểu Nhiễm hỏi:

"Chẳng lẽ từ sáu giờ đến mười hai giờ, hai người ăn cơm với nhau suốt sáu tiếng sao?"

Trần Hạo nghĩ ngợi rồi nói: "Hình như là đầu tiên ăn cơm cùng Hạ Bách Lăng, sau đó uống trà cùng Hạ Vân Đình, sau đó...Đúng rồi, trước khi trở về Mễ Giang Hàn mời tôi ăn khuya!”

Một đám người nhìn Trần Hạo bằng ánh mắt giống như

đang nhìn một kẻ điên, hoàn toàn trợn mắt há mồm!



Mạc Tiểu Nhiễm đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó cười lạnh, những người mà Trần Hạo nhắc đến đều là những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy ở Hải Dương, sao có thể cùng một tên ở rể nhà họ Bạch ăn cơm uống trà?

Nói đùa gì vậy? Nói dôi cũng không chịu tìm hiếu trước.

Những người này, đừng nói là Trần Hạo kẻ đi ở rể, cho dù là cậu chủ nhà họ Bạch cũng không đủ tư cách để theo chân bọn họ ăn cơm uống trà đâu?

Nghĩ vậy, Mạc Tiểu Nhiễm đưa ra quyết định: "Anh Trần, mời anh đi cùng tôi một chuyến!

Có một sô chuyện tôi cân hói lại chi tiết và ghi chép vào trong hồ sơ!"

Ngay khi Mạc Tiểu Nhiễm muốn dẫn Trần Hạo đi, Bạch Phi Nhi tiến lên ngăn cản.

"Cô Mạc, không có chứng cứ đã bắt người, điều này không hợp với quy định!"

Bạch Chấn Thiên lạnh lùng vò bàn: "Ai dám mang Trần Hạo đi, các người thật to gan, nơi này là nhà họ Bạch!"

Gặp phải sự ngăn cản của hai người, Mạc Tiểu Nhiễm nói: "Cô Bạch, ông Bạch đừng nóng vội, tôi chỉ muốn mời anh Trần

đến đó ngôi một chút đế hói rõ tình hình mà thôi!”

Bạch Phi Nhi đang muốn phản bác lại thì Trần Hạo đã bình tĩnh đứng dậy: "Không sao, đi một chuyến đế chứng minh trong sạch! Tránh cho việc tự nhiên bị oan uổng!"

"Nhưng mà...", Bạch Phi Nhi quét mắt về phía Trần Hạo như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.

Bạch Chấn Thiên thấy Trần Hạo đã quyết định, cũng chỉ nói:
Nhấn Mở Bình Luận