Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Quỷ Thủ Tiên Nhân - Trần Hạo (FULL)

Trên đầu Trần Hạo xuất hiện mấy vạch đen, liên quan gì đến tôi?

Vừa quay người lại, Trần Hạo đã nhìn thấy Trương Mạn đứng trước máy hủy tài liệu, nhưng tài liệu thì bỏ sang một bên, còn chuẩn bị nhét tay mình vào máy hủy tài liệu!

"Trương Mạn...”, Trần Hạo hét lên kinh hãi, Trương Mạn mơ mơ màng màng quay đầu lại.

Trần Hạo nhanh chóng chạy đến chỗ cô ấy, ôm cô ấy kéo ra ngoài.

"Làm gì thế...", Trương Mạn đỏ mặt, thầm nghĩ, tại sao Trần Hạo đột nhiên ôm mình trước mặt nhiều người như vậy? Thế nhưng sự việc kinh hãi vừa nãy cũng không khiến cho mọi người chú ý đến!

Tất cả mọi người dường như bị thôi miên, mỗi người đều chỉ chú ý làm việc của riêng mình.

Điều này làm cho Trần Hạo cảm thấy không thích hợp.

"Tay anh...", khuôn mặt

Trương Mạn đỏ bừng, khẽ nhắc nhở.

Lúc này, Trần Hạo mới bừng tỉnh từ dòng suy nghĩ, phát hiện ra tay mình đang đặt vào chỗ không nên đặt, anh nhanh chóng rút tay lại, xấu hổ cười trừ.

"Làm sao vậy nhỉ? Tối qua mình ngủ không đủ giấc sao? Mình đi ngủ rất sớm mà?", Trương Mạn tự thì thào vài câu rồi trở về vị trí của mình.

Trần Hạo sờ sờ mũi, thi triển Âm Dương cửu Thiên Quyết, lúc sau, anh phát hiện ra một hơi thở tà ác bí ẩn.

Lần theo hơi thở, Trần Hạo chú ý tới chiếc TV LCD được treo trên tường phòng làm việc thường dùng để mở báo cáo trong các cuộc họp, Trần Hạo xác định tà ma đến từ chỗ này, anh tập hợp sức mạnh vào hai mắt liền thấy được ngôi sao năm cánh màu đen.

Có người dùng âm khí đế bố trí mê hồn trận?

Trần Hạo tìm ra được vấn đề rồi thì bắt đầu phá trận.

Trận pháp này không khó, đối với anh, phá giải trận pháp này là chuyện rất dễ dàng. Rất nhanh, bàn tay anh vung lên, linh khí nồng đậm bộc phát ra ngoài, xâm nhập vào bên trong trận pháp, khiến nó sụp đổ ngay lập tức.

Binh! Trong nháy mắt khi trận pháp bị phá huỷ, não bộ của mọi người trong văn phòng như bị một cây búa tạ gõ vào.

Giây tiếp theo, những người đang tỉnh tỉnh mê mê khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế? Tôi cảm thấy đầu mình đau như muốn nứt ra! Tai cũng ù đi, hiện giờ đầu óc tôi vẫn đang còn ong ong!", Lý Phần nói.

Tôi cũng vậy!

"Tại sao lại như vậy?"

Mấy người phụ nữ hai mặt nhìn nhau, sau đó, ánh mắt đều đổ dồn lên người Trần Hạo: "Trần Hạo, vừa rồi anh có cảm giác giống như chúng tôi không?"

Trần Hạo cười nói: "Lúc nãy bên ngoài truyền đến một tiếng động lớn, rất có thể là tiếng ô tô bị no lốp!"



"ô tô nổ lốp?", Trương Mạn ngây người, nơi này cũng phải hơn mười tầng, âm thanh sẽ không vang đến như vậy chứ?

Mấy người vừa mới khôi phục ý thức từ trạng thái mơ hồ nên suy nghĩ cũng chưa rõ ràng, không nghĩ được chuyện gì đã xảy ra.

Sau khi phát hiện ra vấn đề, Trần Hạo liền cẩn thận kiểm tra toàn bộ văn phòng, xác định chỉ có một trận pháp kia anh mới yên tâm, khi đang xem xét xem ai có thể làm chuyện này thì đột nhiên điện thoại vang lên.

Lấy điện thoại ra, là Tiêu Nhất Phi gọi đến, anh nhanh chóng bắt máy.

"Anh chàng đẹp trai! Cậu làm như vậy mà coi được à? Cậu

xem tôi là người giúp việc đúng không? Dù gì thì tôi cũng là cổ đông lớn thứ hai, lại còn là một cổ đông xinh đẹp, cậu cũng không thèm để tâm đến tôi một chút. Vẻ đẹp của tôi như vậy, cậu không sợ tôi bị người đàn ông nhiều tiền khác lừa gạt rồi theo người ta chạy mất sao?"

Điện thoại vừa được kết nối, Tiêu Nhất Phi đã phun ra một tràng, giọng nói đầy u oán khiến cho Trần Hạo cũng phải hoài nghi bản thân mình có phải bội tình bạc nghĩa đến vậy không!

"Khụ khụ...Tôi tin tưởng CÔI", Trần Hạo nói.

Trong điện thoại, Tiêu Nhất Phi không còn gì để nói, một lúc sau mới ủ rũ nói: "Tại sao những người đàn ông khác đều có hoa dại bên ngoài? Đến lượt cậu thì hoa dại không có giá trị gì đúng không?"

"Bà chị của tôi ơi, chúng ta còn chuyện gì khác để nói không?", Trần Hạo cười khổ.

ở đầu dây bên kia, Tiêu Nhất Phi cười khanh khách:

"Nhà xưởng sán xuất thuốc đã dọn dẹp xong, đang chuẩn bị sửa chữa, tôi còn để cho cậu một văn phòng chủ tịch rộng rãi,

chủ tịch à? Cậu xem cô gái nhỏ tôi đây chu đáo như vậy, cậu có nên bỏ ra thời gian đến đây xem một chút không?"

Trần Hạo buồn cười nói: "Được! Chờ tôi, bây giờ tôi lập tức đến!"

Nói xong, Trần Hạo ngắt điện thoại, sau khi cân nhắc, anh để lại một trận pháp ở bộ phận sales rồi mới yên tâm lái xe rời đi.

Trần Hạo không để ý tới, khi anh vừa xoay người đi khỏi, một người đàn ông cao gầy trong trang phục nhân viên vệ sinh nhìn chằm chằm vào phương

hướng anh rời đi, lẩm bẩm nói: "Thú vị!"

Rất nhanh, Trần Hạo đã lái xe đến nhà xưởng sản xuất thuốc của Đại học Trung Y.

Quả nhiên, giống như lời Tiêu Nhất Phi nói, cổng chính của xưởng sản xuất thuốc đang được sửa chữa, nơi rộng rãi nhất chính chỗ ở của người đứng đầu.

Nơi làm việc cách cổng chính không xa, đi vào bên trong, Trần Hạo đã nhìn thấy bóng dáng Tiêu Nhất Phi đang cười khanh khách ở sau khu nhà xưởng.

Tiêu Nhất Phi trong trang phục công sở, dường như là cố ý chọn size nhỏ hơn một chút, chiếc váy bút chì bó sát cơ thể, làm tôn lên dáng người xinh đẹp, mềm mại như rắn nước của cô ấy.

"Cậu định thưởng cho cô gái đáng thương tôi đây như thế nào? Biết cậu đông ý đến, tôi đã đứng ở đây trông ngóng cả nửa giờ!", Tiêu Nhất Phi cười nói.

Trần Hạo sờ sờ mũi: "Đừng vạch trần ra như vậy chứ, nơi này mình cô có thể lo liệu được, muốn tôi đến đây làm gì?"



"Vậy vì sao cậu lại đồng ý đến?"

"Bởi vì tôi cảm thấy nếu tôi không đồng ý, ở trong mắt cô, tôi sẽ giống như kẻ gây ra tội ác tày trời, cho nên, không thể không đến!"

Tiêu Nhất Phi cười đến mức cả người run lên, sau đó, chân mày hiện lên một tia quyến rũ:" Đưong nhiên là tôi có thể tự lo liệu được, nhưng tôi vẫn muốn cậu tới xem, hon nữa..."

Nói đến đây, không cần nghĩ cũng biết, người phụ nữ này lại thừa nước đục thả câu!

Trần Hao cười xấu xa: "Hơn nữa làm sao?"

"Hơn nữa...Tôi nhớ cậu!"

Trên đầu Trần Hạo xuất hiện mấy vạch đen, khi Tiêu Nhất Phi nói ra những lời này, trong mắt còn hiện lên tình ý, thật sự giống như một người phụ nữ si tình, đợi chờ người yêu.

Nhưng Trần Hạo biết, tất cả những điều này đều là giả dối, yêu tinh này đang diễn cho mình xem.

Nghĩ vậy, Trần Hạo không nhịn được cảm khái, đến tột

cùng là ông trời suy nghĩ như thế nào vậy, tại sao lại tạo ra một Tiêu Nhất Phi giống yêu tinh đến mức này? Điều này không phải là đang làm khó đàn ông sao?

Người phụ nữ này giả làm cô gái dịu dàng thì chính là cô gái dịu dàng, giả làm chị gái mạnh mẽ thì chính là chị gái mạnh mẽ, nếu như tin vào những lời ban nãy của Tiêu Nhất Phi thì chính là đầu óc được làm từ đậu hũ!

"Nhìn thấy cậu như vậy, cậu nói xem, tôi nên vui vẻ hay đau khổ?”, Tiêu Nhất Phi cười nói.

"Tôi làm sao?", Trần Hạo

cười khổ nói.

"Ánh mắt của cậu đã bán đứng cậu, tôi quyến rũ đến mức khiến cậu phải kinh diễm, nhưng mà nụ cười gượng gạo của cậu đã cho tôi biết...Cậu sẽ từ chối tôi!"

Yêu tinh...Thật sự là yêu tinh!

Trần Hạo không biết nên nói gì-

Tiêu Nhất Phi vừa dẫn Trần Hạo đến văn phòng chủ tịch, vừa lầm bầm: "Làm phụ nữ thật khó..."

Trần Hạo không nhịn được bật cười, người phụ nữ này quả thật là...Cực phẩm!

Cũng may, Trần Hạo là cao thủ trong bụi hoa, nếu không, đứng trước mặt Tiêu Nhất Phi thường xuyên thế này, nhất định là không chống đỡ được.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, một lúc sau đã đến văn phòng chủ tịch!

Văn phòng được trang trí theo phong cách tối giản, màu sắc và phong cách vậy mà đều là kiểu Trần Hạo thích!

"Thích không?", Tiêu Nhất Phi hỏi.
Nhấn Mở Bình Luận