Cô thầm hạ quyết tâm sẽ đưa gia đình mình vượt trên nhà họ Chu, chỉ khi cô dẫn dắt nhà họ Bạch đứng trên đỉnh cao mà nhìn xuống Chu Trị Bình và nhà họ Chu thì đó mới là sự đáp trả tốt nhất cho những chuyện dòng họ này đã gây ra.
Cánh truyền thông nghe vậy đều hối hả vây quanh Bạch Phi Nhi.
"Chủ tịch Bạch, nhà nước đã ra quyết định như vậy, Bạch Thị sẽ đáp lại thế nào?"
"Chủ tịch Bạch, có phải dự án năng lượng mới sẽ gây hại đến môi trường không?"
"Chủ tịch Bạch, có phải Bạch Thị biết dự án này sẽ gây ảnh hưởng đến môi trường nhưng vì muốn kiếm tiền nên vẫn làm lơ không?"
Các vấn đề của phóng viên đều rất sắc bén nhưng Bạch Phi Nhi đối đáp rất khéo léo, không tỏ ra hoảng hốt hay lúng túng như Chu Trị Bình nghĩ.
Ông ta đứng một bên nhìn cảnh tượng đang diễn ra, lạnh lùng nghĩ, còn giả vờ bình tĩnh nữa à? Cô còn có thể trụ đến khi nào? Trò chơi này chỉ vừa mới bắt đầu thôi! Bạch Thị à, hừ! Có quá nhiều kẻ thù, sớm muộn gì cũng sẽ bị nghiền thành tro thôi!
Đang lúc Chu Trị Bình đắc ý Bạch Thị sắp rơi vào cảnh sụp đổ thì đột nhiên bên tai vang lên giọng nói của Trần Hạo: "Ông Chu, ông có chắc là mình muốn làm như vậy không? Nhà họ Chu sẽ không hối hận không?"
Chu Trị Bình giật mình, lạnh nhạt đáp: "Tôi không hiểu cậu đang nói gì, đây là quyết định của chính quyền, tôi cũng rất lấy làm tiếc khi để Bạch Thị chịu tổn thất lớn".
Trần Hạo tủm tỉm nói: "Ông Chu diễn hay thật! Tôi thấy ông không làm trong nhà nước mà làm diễn viên chắc cũng nổi tiếng lắm đây!"
Chu Trị Bình không hề tức giận vì câu nói ẩn ý chế giễu của anh, mỉm cười đáp lại: "Cậu Trần à, chuyện lần này cậu cũng không thể bất chấp mọi thứ được, tôi cho rằng cậu Trần và Bạch Thị nên suy nghĩ lại xem mình đã chọc giận ai đi đã. Khi quyết định này được đưa ra, tôi còn trở tay không kịp đây!"
Nghe thấy lời này của đối phương, Trần Hạo cũng ngẩn người, không phải nhà họ Chu gây ra sao?
Cẩn thận quan sát vẻ mặt của Chu Trị Bình, phát hiện ông ta không giống như đang nói dối, anh lập tức liên tưởng đến một đối thủ đáng gờm hơn, nhà họ Du!
Nghĩ đến đây, trên mặt Trần Hạo hiện lên vẻ nghiền ngẫm. Hừ, thú vị đấy!
Chu Trị Bình thấy anh ra chiều suy tư thì thầm mỉa mai cười. Này thì làm màu, bây giờ lớn chuyện rồi đây này! Một Bạch Thị nhỏ bé mà cũng dám hống hách, nghĩ cả Hải Dương này là của nhà mình à? Đúng là đầu óc bã đậu!
Sau khi suy đoán thế lực có khả năng làm ra chuyện này nhất là nhà họ Du, Trần Hạo bình tĩnh mỉm cười nói với Chu Trị Bình: "Ông Chu, tuy có hơi không liên quan với ông nhưng tôi vẫn muốn ông giúp đỡ đôi phần!"
Chu Trị Bình đắc thắng cười, cho rằng anh đang nhượng bộ.
Nhìn Bạch Phi Nhi đang bị cánh phóng viên vây quanh cố ý làm khó dễ, dần dần mất bình tĩnh, Tào Thanh Nguyên đang đứng bên cạnh thì sốt ruột nhưng không xen vào được, Chu Trị Bình càng thêm kiêu ngạo. Nếu biết trước có ngày hôm nay thì cậu còn tỏ thái độ như thế làm gì chứ?
"Cậu Trần, thật ra chuyện này vẫn chưa hết đường cứu đâu! Nếu cậu muốn tôi giúp đỡ, với tư cách là người chịu trách nhiệm quản lý các phương diện liên quan đến ngành năng lượng của tỉnh Sở, tôi nghĩ nên nhắc nhở các cậu rằng trong tình hình hiện nay, Bạch Thị nên làm rõ đối thủ của mình là ai rồi hãy suy nghĩ tại sao nhà nước lại đột ngột đổi ý, sau đó chúng ta mới có thể nói chuyện tương lai được! Ý cậu thế nào?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!