Trước kia Hà Nham Đông vẫn luôn thích Bạch Phi Nhi, mà Mạc Tử Kỳ lại là người thầm mến anh ta.
Cho nên, đến bây giờ người phụ nữ này vẫn luôn có ác ý rất lớn với Bạch Phi Nhi, sao cô lại có thể tin tưởng Mạc Tử Kỳ vừa rồi chỉ là vô tình chứ?
Chỉ là biết rõ đối phương cố ý, Bạch Phi Nhi lại không tiện nói gì sau khi nghe Mạc Tử Kỳ nói thế.
Trần Hạo cười nói: “Không sao, vô tình thôi mà! Cô Mạc là cô chủ nhà giàu, sao có thể là loại phụ nữ xấu xí ác độc biết rõ nỗi đau của người khác mà còn đâm chọt vào chứ?”
Mạc Tử Kỳ bị một câu của Trần Hạo làm nghẹn gần chết.
Bạch Phi Nhi thì cố nén xúc động muốn cười.
Tên Trần Hạo này quá xấu tính! Loại người miệng nam mô bụng một bồ dao găm như Mạc Tử Kỳ, đúng là phải để anh đến trị!
Mạc Tử Kỳ hít thở sâu một hơi, sau đó thản nhiên nói: “Phi Nhi, tôi nghe nói gần đây Bạch thị của cô xảy ra chút vấn đề, có cần tôi hỗ trợ không?”
Bạch Phi Nhi đang muốn nói không cần, Trần Hạo lại nói.
"Ôi trời, tôi đã bảo cô Mạc là người tốt mà! Hoàn toàn chính xác, Bạch thị xảy ra vấn đề, cần một chút vốn, cô Mạc, cô và bà xã tôi có quan hệ tốt như vậy, hay là chi ra một tỷ tám trăm triệu trước để Bạch thị quay vòng vốn?”
Không khí lại ngột ngạt sau khi Trần Hạo nói xong!
Mạc Tử Kỳ mím chặt môi, nghĩ thầm có phải tên này vẫn chưa hết bệnh ngốc không? Đưa một tỷ tám trăm triệu? Đừng nói tôi không có, cho dù tôi có cũng không thể cho anh được? Bạch thị và Bạch Phi Nhi xui xẻo, tôi mới thấy vui vẻ đấy?
Nghĩ đến điều này, Mạc Tử Kỳ cười nói: “Ngại quá, nếu là mấy triệu thì tôi còn có thể lấy ra cho Phi Nhi dùng, nhưng một tỷ tám trăm triệu lại quá lớn, tôi chỉ là một nhân vật nhỏ ở nhà họ Mạc mà thôi, không quyết định được những thứ này!”
Bạch Phi Nhi muốn khách khí hai câu, Trần Hạo lại không cho cô cơ hội.
"Không sao đâu cô Mạc, cô có thể giúp đỡ, chúng tôi rất biết ơn, cô không thể lên tiếng ở nhà họ Mạc, chúng tôi cũng sẽ không xem thường cô, Phi Nhi nhà tôi xưa nay không thích nhìn đồ ăn trên đĩa người khác, cô ấy kết bạn cũng không dựa vào năng lực, mà là nhân phẩm!”, Trần Hạo cười ha ha nói.
Mạc Tử Kỳ giận điên người, Trần Hạo vậy mà dám vả mặt cô ta một cái thật đau, khiến cho cô ta muốn nhảy lên, xé nát cái bản mặt thối tha của anh.
Tên khốn này thật đáng ghét, Trần Hạo đang nói cái gì vậy? Lời nào là thật lời nào là giả chẳng lẽ người khác không nghe ra sao? Đây là loại năng lực gì vậy?
Ai ngờ, cái này vẫn chưa tính là gì, ngay khi Mạc Từ Kỳ đang tức giận đến khó thở thì anh lại nói tiếp: “Tuy nhiên, cô Mạc cũng không nên coi thường bản thân, cho dù cô không có địa vị cao ở nhà họ Mạc nhưng chúng tôi cũng không ngại đâu, sau này, nếu như cô có chuyện gì cần giúp đỡ, có thể nói với chúng tôi, nếu như giúp được chúng tôi nhất định sẽ giúp!”
“Vậy…tôi cảm ơn hai người! Tôi còn có việc, đi trước!”
Nụ cười của Mạc Tử Kỳ trở nên cứng ngắc, sau khi xoay người, khoé miệng cô ta nhanh chóng hạ xuống. Nếu như còn không rời đi, cô ta hoài nghi bản thân sẽ không nhịn được mà ra tay đánh người này ngay trước mặt mọi người mất.
Bạch Phi Nhi rốt cuộc cũng không nhịn được bật cười, lấy khuỷu tay chọc Trần Hạo một cái.
“Cái con người này, thật xấu tính!”, cô nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!