Ai cũng không dám tin, Andrew vậy mà đến đây là vì Trần Hạo! Bọn họ hoài nghi bản thân mình đang nằm mơ!
Tiết Tư Vũ cảm thấy lời nói của Andrew giống như một cái tát đánh thẳng lên mặt anh ta, phát đau!
Trần Hạo thản nhiên nói: “Bà xã của tôi đặt một sợi dây chuyền ở chỗ của anh, nên tôi đến đây lấy đồ với cô ấy!”
Andrew vẫn còn đang nơm nớp lo sợ Trần Hạo trách anh ta không tiếp đón từ xa, lúc này mới thoáng bình tĩnh lại, rất nhanh sau đó, anh ta thông minh lựa chọn nói chuyện với Bạch Phi Nhi.
“Bà xã của anh Trần có thể coi trọng thiết kế của tôi đó là vinh hạnh của Andrew! Cô xem là món trang sức nào, tôi sẽ tặng cho cô!’
Nhìn dáng vẻ vui mừng như trúng xổ số của Andrew, mọi người xung quanh cảm thấy nghẹn lời.
Bọn họ thầm nghĩ, người ở rể nhà họ Bạch này có lai lịch như thế nào? Sao có thể trâu bò như vậy? Bộ dáng lấy lòng của Andrew cũng quá là rõ ràng rồi?
Tiết Tư Vũ nghe Andrew nói sẽ tặng dây chuyền liền cảm thấy bản thân như bị sét đánh.
Mạc Tử Kỳ theo bản năng cúi đầu nhìn sợi dây chuyền của mình, tất cả ngọt ngào, hưng phấn, đắc ý trước đó đều biến mất không tăm hơi, sắc mặt thoáng chốc tối sầm.
Lúc trước cô ta còn khinh bỉ Bạch Phi Nhi chọn một tên cặn bã! Vậy mà bây giờ Andrew lại cung phụng anh ta như phật tổ, đây là cố ý làm cho cô ta tức chết có đúng không?
Mạc Tử Kỳ oán hận nhìn Trần Hạo!
Bạch Phi Nhi cũng bị một màn này làm cho kinh ngạc, Andrew gọi Trần Hạo là anh Trần, rõ ràng là hai người có quen biết từ trước!
Cô không tự chủ được mà nhớ lại những chuyện trước đây của Trần Hạo, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn anh!
Ai mà ngờ được, ánh mắt này không doạ sợ Trần Hạo mà lại doạ Andrew suýt chút nữa tiểu ra quần?
Anh ta thầm nghĩ, cô ấy có ý gì? Vợ của Chí Tôn tức giận vì mình chậm trễ sao? Có lẽ là như vậy…
Ôi trời! Sao mình lại ngu ngốc như vậy?
Vợ của Chí Tôn cao quý như thế nào? Sao những sợi dây chuyền tầm thường này có thể xứng đáng được đeo lên người cô ấy?
Nghĩ vậy, Andrew liền nói: “Bà xã của anh Trần khí chất cao quý khiến người khác phải ngước nhìn, mấy sợi dây chuyền bình thường trong phòng làm việc này sao có thể xứng với vẻ đẹp và sự sang trọng của cô! Lúc trước, trong cuộc thi về bậc thầy trang sức ở Loba, mẫu thiết kế của tôi đã dành được giải thưởng! Tôi thấy sợi dây chuyền đó rất phù hợp với khí chất của cô! Có thể nói là giống như được tạo ra là để dành riêng cho cô?”
Nói xong, Andrew nhanh chóng bảo cấp dưới đi lấy.
Người bên ngoài sợ đến ngây người, bọn họ nhìn Andrew rồi lại nhìn Trần Hạo, không dám tin vào mắt mình, thậm chí còn hoài nghi bản thân đang nằm mơ!
Tiết Tư Vũ có một loại xúc động muốn xoay người rời đi! Nhớ lại dáng vẻ khoe khoang của mình lúc trước, anh ta thậm chí còn muốn cười nhạo chính bản thân mình!
Mạc Tử Kỳ cắn môi nhìn chằm chằm Bạch Phi Nhi, cô ta thầm nghĩ, dựa vào cái gì? Hôm nay, người chói mắt nhất phải là cô ta mới đúng!
Nhưng hai người bọn họ không ngờ tới, tất cả mọi chuyện mới chỉ là bắt đầu, khi Andrew cầm sợi dây chuyền đến, tất cả mọi người đã bị chấn động rồi!
Giá trị của sợi dây chuyền này, từ độ lấp lánh của nó là có thể nhìn ra.
Ở giữa mặt dây chuyền khảm một viên kim cương lớn có giá trị không thể đo lường, xung quanh là những viên kim cương nhỏ tạo thành hình dạng giống như vệ tinh, kiểu dáng vô cùng tinh xảo.
Chưa nói đến giá trị của thiết kế, chỉ bằng số lượng kim cương này, người ta có thể nhìn ra sợi dây chuyền này là báu vật vô giá.
Khi mọi người còn đang sửng sốt, Andrew đã đặt sợi dây chuyền vào tay Trần Hạo.
Anh mỉm cười nhận lấy, ngay lập tức, khí chất trên người anh như xảy ra biến hoá, giống như là hoàng tử trong truyện cổ tích.
Giờ phút này, Trần Hạo như hoá thân thành hoàng tử bạch mã mà bất cứ người phụ nữ nào cũng mơ ước, nụ cười tỏa nắng, ánh mắt dịu dàng, mỗi một động tác đều tao nhã như quý tộc!
Anh nhẹ nhàng đeo sợi dây chuyền lên cho Bạch Phi Nhi, sắc mặt cô bỗng chốc ửng đỏ, nhịp tim cũng đập nhanh hơn.
Trần Hạo nói: “Phi Nhi! Trên đời này, em là duy nhất, không người nào có thể so sánh được!”