Không nghĩ tới không đợi hắn ta ra tay, chính Trần Hạo đã chủ động không biết sống chết tìm thù hận rồi, đúng lúc để hắn ta đỡ phải phí sức.
Vương Đĩnh cười nói: "Cậu có biết cậu ấy là ai không? Cậu ấy là người mới đang rất nổi tiếng trong Chiến Cuồng! Đệ tử cuối cùng của Diệp Thiên Nam, thiên tài trăm năm của nhà họ Tả! Cậu nói cậu ấy không phải đối thủ của cậu? Cậu không bị làm sao đấy chứ?”
Hắn ta vừa nói xong, sắc mặt của thành viên tiểu đội đều nghiêm trọng hẳn lên.
Ở trong giới bọn họ, có người nào lại không biết Diệp Thiên Nam? Đó là thần thoại của quân khu.
Người nào lại không biết nhà họ Tả chứ? Đó cũng là một dòng họ không thể địch nổi!
Lúc này Tả Phong Hàn đứng ở trước mặt bọn họ lại có cả hai, đủ để thấy kinh khủng như thế nào rồi!
Không tự chủ được, đám người thay Trần Hạo lo lắng.
Chỉ có Thái Hạo Thanh nghe thấy câu này, lòng tin đối với anh không hề thay đổi, ngược lại còn thấy hưng phấn hơn, trong tiểu đội chỉ có mỗi cậu ta mới hiểu được Trần Hạo mạnh cỡ nào!
Mà Vương Đĩnh nhìn thấy phản ứng của mọi người thì đắc ý nở nụ cười!
Hắn ta cảm thấy mẹ nó mình đúng là cực kì thông minh! Sau khi hắn ta biết được Tả Phong Hàn điều tra Trần Hạo thì chủ động tìm tới, phát hiện hai người có thù oán, liền thông qua năng lực của gia tộc mình để tạo ra cuộc tỷ thí này.
Bây giờ, Vương Đĩnh đã không kịp chờ đợi muốn nhìn Tả Phong Hàn ngược chết Trần Hạo như thế nào rồi!
"Tả Phong Hàn, bây giờ anh rời đi còn kịp, tôi cũng không có hứng thú tỷ thí nhàm chán! Tôi ra tay thì chỉ có thấy máu thôi đấy!”
Trần Hạo bình tĩnh nhìn về phía Tả Phong Hàn, bên trong đôi mắt chỉ có vẻ lạnh nhạt và khinh thị, khiến Tả Phong Hàn lên cơn giận dữ!
Anh ta đường đường là thiên tài nhà họ Tả, đệ tử cuối cùng của Diệp Thiên Nam đến đây khiêu chiến, vậy mà lại là chuyện nhàm chán ở trong mắt Trần Hạo?
Điều này khiến lòng tự trọng của Tả Phong Hàn bị tổn thương rất nặng, mà bình thường, anh ta chỉ thích dùng cách hung ác bá đạo hơn để đáp trả những người coi thường anh ta.
Rầm một tiếng, Tả Phong Hàn bước lên phía trước một bước sau khi Trần Hạo vừa mới dứt lời, tiếng bước chân rung động lòng người.
Thế mà dưới cú đạp của anh ta, mặt đất xung quanh chân anh ta lại nứt ra những kẽ hở cực kì khủng bố.
Ầm! Đám người còn chưa hết kinh ngạc, Tả Phong Hàn lại bước ra bước thứ hai, hơi thở kinh khủng điên cuồng bốc lên trên người anh ta, ánh mắt của anh ta giống như mũi tên, xuyên thẳng qua trái tim tất cả mọi người.
Vào lúc này Tả Phong Hàn giống như một vị vua kiêu ngạo! Cực kì mạnh mẽ!
"Tả Phong Hàn tôi được gọi là thiên tài trăm năm của nhà họ Tả, được Diệp thần nhận làm đệ tử cuối cùng, anh cho rằng tôi là chỉ là hư danh?”
Tả Phong Hàn hung ác nhìn chằm chằm vào Trần Hạo, ánh mắt kia cứ như muốn nuốt chửng Trần Hạo vậy.
Ầm! Ngay sau đó anh ta lại đi ra một bước, mạnh mẽ bá đạo!
"Năm tuổi tôi đã thông thạo nội lực, sức mạnh đạt đến trăm cân!”
Ầm!