Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đang lúc ông ta muốn huênh hoang nói gì thì Lãnh Vũ, cấp dưới của Trần Hạo xuất hiện ở ngoài phòng bệnh, lạnh lùng cúi người với anh rồi đưa một bản thông tin đến. 

Trần Hạo mở ra đọc một lượt, trong mắt hiện lên tia sát khí lạnh như băng. 

"Nghe cái tên Trương Tiểu Vân quen chứ? Một cô bé vị thành niên mà cũng không tha, đúng là cặn bã!" 

Nghe anh nói vậy, Lưu Quân chợt giật mình. 

Trương Tiểu Vân là một cô học sinh cấp ba được Lưu Quân nhìn trúng nhưng sống chết không chịu đi theo, cuối cùng bị cưỡng hiếp, em vợ ông ta đã giúp đỡ xử lý. 

Lưu Quân trả một số tiền rất lớn cho chuyện này, giữ bí mật rất kín, không hiểu tại sao Trần Hạo lại biết được. 

Anh lạnh lùng nhếch mép: "Giờ thì nói chuyện riêng được chưa?" 

Lưu Quân muốn cậy vào việc em vợ mình rất có uy quyền để cảnh cáo Trần Hạo đừng xằng bậy, nhưng thấy xung quanh có không ít người nên đành oán hận liếc nhìn bác sĩ chính Vương Tường, nói: "Đến văn phòng của ông!" 

Vương Tường gật đầu, dẫn hai người đi. 

Vừa vào văn phòng, Lưu Quân lập tức đóng cửa lại. 

"Cậu bạn này, giao thứ trên tay cậu cho tôi đi, chuyện của chúng ta sẽ được giải quyết ổn thỏa, phía Cửu Khúc cũng có thể thầm lặng xử lý, biết điều mà nghe lời tôi đi! Tôi có rất nhiều cách để cho cậu xuống vực, em vợ tôi là cục trưởng cục cảnh sát Lâm Thành đấy!", ông ta sắc bén nói. 

Trần Hạo hờ hững đáp: "Rồi sao?" 

"Rồi sao? Ha ha, tôi biết Cửu Khúc các cậu có thể mở nhà máy dược phẩm và buôn bán rất đắt thì cũng có con đường riêng của mình, nhưng cậu cho rằng chỉ dựa vào đó là có thể lên mặt với tôi à?", Lưu Quân chế giễu. 

Trần Hạo híp mắt cười: "Xem ra chỗ dựa của viện trưởng Lưu không chỉ có em vợ mình đâu nhỉ!" 

Lưu Quân cười phá lên: "Đương nhiên rồi, tôi bốn mươi tuổi đã ngồi trên cái ghế viện trưởng bệnh viện số một Lâm Thành, đến nay đã được mười lăm năm, nhiều người muốn có được vị trí béo bở này lắm nhưng có ai động vào tôi được đâu? Cậu tưởng tôi chỉ dựa vào cái thân này thôi à?" 

"Biết sao không, năm nào tôi cũng biếu một số tiền lớn cho người bên trên, cậu động vào tôi không khác nào động vào lợi ích của người đó, Cửu Khúc các cậu dám cắt con đường kiếm tiền của người đó sao? Cậu đã nghĩ đến hậu quả chưa?" 

Nói xong lời này, Lưu Quân càng huênh hoang hơn. 

Vương Tường lên tiếng: "Ai không biết viện trưởng Lưu rất được chào đón ở Lâm Thành chứ? Cửu Khúc không biết, đừng nói là Lâm Thành, toàn bộ Hải Dương một câu của viện trưởng Lưu cũng có thể khiến các cậu mất xác.  

Trần Hạo khinh thường nhìn hai người, giơ tay tát bay ông ta! 

"Mất xác? Ông đang nhắc tôi phải giết ông trước đấy à?" 

Đột nhiên ngã sõng soài xuống đất, Vương Tường bị ánh mắt lạnh lùng của Trần Hạo nhìn chằm chằm thì có cảm giác như đang bị một con dã thú khát máu theo dõi, suýt thì tiểu ra quần, tức khắc ngậm miệng lại. 

Lưu Quân sắc bén mặt đối mặt với anh: "Xem ra cậu muốn uống rượu phạt chứ gì? Có biết người đứng sau tôi là ai không?" 

Trần Hạo cười phá lên: "Xin lỗi, hôm nay ai đến cũng không cứu được ông đâu!" 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận