Ngay thời điểm tài xế tuyệt vọng, cho rằng sẽ phải chết chung với cô chủ của mình thì đột nhiên có một tiếng "rầm" thật lớn truyền đến, cửa kính hàng ghế sau bị vỡ, cửa xe lập tức được kéo ra.
Tài xế điên cuồng hét: "Cứu mạng!"
"Ừng ực...", trong nháy mắt, nước tràn vào ngập cả buồng xe, ông ta vừa la lên đã uống một ngụm nước.
Trần Hạo bơi nhịp nhàng như cá vào hàng ghế sau, ôm lấy cô gái rồi ra phía trước mở cửa xe.
Tài xế nhanh chóng bơi ra khỏi ghế lái, vội vã bơi lên trên.
Anh vừa kéo cô gái vừa bơi lên, nhưng lại phát hiện ra tình trạng của cô ấy rất kém.
Nếu không xử lý kịp thời thì cô gái này sẽ chết vì thiếu dưỡng khí trước khi kịp nổi lên trên mặt nước.
Trần Hạo nắm lấy mạch môn của cô ấy, truyền một nguồn sức mạnh dữ dội vào cơ thể đối phương.
Sau đó, cô gái run lên, hoảng sợ mở mắt ra.
"Khụ khụ!", vì đã tỉnh lại nên cô gái vô thức muốn hô hấp, nhưng rồi bị sặc nước.
Nếu cứ để tình trạng này tiếp tục diễn ra thì cô gái không chết chìm cũng chết vì ngạt nước.
Bất đắc dĩ, Trần Hạo hôn mạnh lên môi cô gái.
Cô ấy giật mình mở to hai mắt, liều mạng vùng vẫy.
Anh nắm chặt eo cô ấy để không giãy giụa quá dữ dội.
Sau khi được Trần Hạo truyền khí, cô gái không còn bị sặc nước nên cũng bình tĩnh lại, biết anh đang cứu mình, không vùng vẫy nữa.
Bấy giờ Trần Hạo mới mang cô gái bơi lên trên.
Không lâu sau, hai người nổi lên trên mặt nước, vội vàng hít thở.
Đột nhiên Trần Hạo có cảm giác cô gái này ôm chặt lấy mình như một con rắn nước, tư thế cực kỳ mập mờ.
Anh không dám suy nghĩ lung tung, cô gái này có dáng người rất nóng bỏng, Trần Hạo chỉ cần phân tâm chút thôi là cảm thấy người nóng lên ngay.
Trần Hạo đành vận chuyển Âm Dương Cửu Thiên Quyết để làm ngọn lửa trong cơ thể lắng xuống.
Sau đó, anh nhận ra người cô gái đang run lên. Trời thu ở Hải Dương khá lạnh, lại thêm bị rơi vào nước sông lạnh lẽo nên thân nhiệt của cô ấy giảm đi rất nhanh.
"Ôm chặt tôi đi, sẽ ấm hơn đấy!", Trần Hạo khuyên.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái đỏ bừng vì thẹn thùng, không biết làm sao.
"Bây giờ không phải lúc để quan tâm đến mấy cái đó đâu!", anh biết cô ấy bận tâm đến điều gì bèn giải thích.
Cô gái này cũng không phải người bình thường, nghe vậy liền ôm chặt cơ thể Trần Hạo, thế mới cảm thấy ấm áp hơn chút ít.
Một chiếc cano rẽ sóng chạy tới, vớt Trần Hạo và cô gái lên.
Người trên cano đưa cho hai người chiếc áo thật dày để sưởi ấm.
Trần Hạo không sao, nhưng cô gái thì run cầm cập.
"Cảm ơn..."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!