Đây là điều Bạch Phi Nhi không muốn nhìn thấy.
Cơ Thanh Phó tươi cười: “Tôi trả lời mấy câu lúc nãy của cô nhé, tôi tin cô có năng lực đợi thời trở lại, hơn nữa cũng biết đến tài năng kinh doanh của cô. Nhưng lần này cô có thể lật kèo được hay không, chỉ dựa vào những thứ này thì không đủ!”
Cơ Thanh Phó nói đến đây, rồi nhẹ nhàng đan hai bàn tay vào nhau, khe khẽ bẻ ngón tay vang lên vài tiếng răng rắc.
“Tôi đây nhé, thời gian tôi làm bà chủ gia đình không ngắn, sỡ dĩ bản thân luôn không đoái hoài đến chuyện của nhà họ Du, không phải là vì tôi không có tài, mà là vì tôi lười sử dụng đầu óc, nguyên nhân là không có đối thủ nào xứng tầm khơi gợi hứng thú trong lòng tôi. Nhưng nếu cô không đồng ý yêu cầu của tôi, vậy thì tôi phải làm gì đó thôi, ví dụ như dán mắt vào cô và tân Bạch Thị của cô, cô làm gì tôi làm nấy chẳng hạn!”
Đối mặt với sự đe doạ trần trụi của Cơ Thanh Phó, Bạch Phi Nhi vẫn không tỏ ra yếu mềm: “Bà cho là làm thế có thể đè đầu cưỡi cổ tôi sao?”
“Không hề, nhưng tôi thật lòng muốn nói cho cô biết về con đường bằng phẳng hơn, cô là thương nhân mà, mắc gì tự tìm phiền phức cho bản thân chứ? Đồng ý điều kiện của tôi, hợp tác với tôi không phải sẽ đỡ được bao chuyện à?”, Cơ Thanh Phó ôn tồn khuyên nhủ.
Bạch Phi Nhi còn đang định đáp trả thì Trần Hạo ngăn cô lại.
“Bà nói thử xem. bà muốn chơi trò chơi gì?”, Trần Hạo cân nhắc hỏi.
“Là một trò chơi trưởng thành thôi, tôi vừa mới nói đấy, tuy con trai tôi rất xuất sắc, nhưng tiếc là sinh hoạt trong một gia đình như vậy, cuộc đời của nó quá thuận buồm xuôi gió, nếu cứ mãi như vậy, nó sẽ rất khó trở thành một người lãnh đạo tốt tự mình đảm đương một phương, vì vậy, tôi cho rằng lựa chọn một đối thủ thích hợp cho nó là tốt nhất, mà cậu Trần đây chính là người phù hợp nhất!”, Cơ Thanh Phó cười nói.
Bạch Phi Nhi khiếp sợ đến ngẩn người khi nghe bà ta đối xử với con trai mình như vậy.
Người phụ nữ này bị điên sao?
Trần Hạo cười đáp: “Bà Du, lựa chọn của bà không ổn lắm, tôi không phải là một đối thủ tốt, sẽ có án mạng đấy!”
Cơ Thành Phó cười khanh khách: “Cậu đang uy hiếp tôi sao? Cậu Trần, đây không phải là cách làm của kẻ thông minh đâu!”
Bạch Phi Nhi giờ mới hiểu ý, rồi hùa theo Trần Hạo: “Bà Du, bà làm những việc này nãy giờ là đang nổi điên, chúng tôi không tính toán chi li với bà nữa!”
Cơ Thanh Phó nói: “Tôi không hề bị điên, đợi đến khi cô và cậu trần có con, hai vị sẽ thấu hiểu tấm lòng người mẹ, vì con trai mình, mẹ có thể làm tất cả, bất cứ chuyện gì tôi làm cũng chỉ vì tốt cho nó thôi!”
Trần Hạo nói: “Bây giờ tôi đã biết tại sao con trai bà lại căm ghét bà đến vậy!”
“Ồ! Cậu Trần nói không sai, lúc này Tử Uyên đang trong thời kỳ phản nghịch, nên thích chống đối tôi, nhưng sau khi nó biết rõ nỗi khổ tâm của tôi thì sẽ thay đổi hẳn. Cậu Trần, cậu đồng ý yêu cầu của tôi được không?”, Cơ Thanh Phó tự tin hỏi.
Bạch Phi Nhi bảo bà ta: “Bà bị điên rồi, chúng tôi sẽ không đồng ý!”
Cơ Thanh Phó cười bảo: “Cô Bạch, cô nói đúng rồi, tôi bị điên, nhưng cô là phụ nữ cô biết rõ là một người đàn bà điên sẽ đáng sợ như thế nào. Không đồng ý với tôi, cô sẽ bỏ một cái giá rất đắt, thậm chí nó còn lớn đến mức cô không thể chấp nhận. Ví dụ như ông nội cô chết già trong trại giam này!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!