Thường Lâm mang theo nụ cười bước đến trước mặt Tiêu Nhất Phi: “Tổng giám đốc Tiêu, không nghĩ đến cũng có ngày Cửu Khúc rơi vào tay tôi. Lúc đó cô và cậu Trần đây khiến cho Lâm Thượng Văn chỉnh tôi chắc cũng chẳng nghĩ đến chính mình sẽ nhận quả báo hôm nay đâu nhỉ!”
Tiêu Nhất Phi thản nhiên đáp: “Ông Thường, ông dám nói những lời mang lập trường cá nhân thế này sao? Tôi có thể kiện ông tội lạm dụng tư quyền, lấy việc công báo thù tư!”
Thường Lâm bật cười: “Tổng giám đốc Tiêu ơi là tổng giám đốc Tiêu! Tôi vẫn cảm thấy con người cô có chút thông minh nhưng nghe xong những gì cô vừa nói thì mới biết, cô cũng chỉ đến thế mà thôi. Bày trận lớn thế này, cô cho rằng Cửu Khúc còn có cơ hội sống tạm bợ sao? Đúng là mơ mộng hão huyền! Người khác tuyên bố muốn chấn chỉnh Cửu Khúc, tôi chỉ nhẹ nhàng nói hai câu, ai còn dám ở lại? Còn nữa, đây chính là lệnh niêm phong!”
Sau khi nói xong, Thường Lâm đưa lệnh niêm phong ra.
Thấy lệnh niêm phong, sắc mặt Tiêu Nhất Phi càng khó coi hơn nữa.
Lệnh niêm phong này là thật, thời gian ký phát chính là hôm nay. Nói cách khác, thời điểm tin tức về Cửu Khúc được truyền ra thì lệnh niêm phong này cũng đã ở trên đường rồi. Một chút cơ hội cũng không chừa lại cho Cửu Khúc!
Sau đó, Thường Lâm cười tủm tỉm nhìn về phía Trần Hạo: “Cậu Trần, tôi biết anh có quan hệ rất tốt với ông Lâm, nhưng mà đáng tiếc hiện tại người quản lý ngành dược phẩm của Hải Dương chính là lãnh đạo Dương mới đến, Dương Phàm. Hơn nữa, chuyện này cho dù là Lâm Thượng Văn cũng không thể nhúng tay vào được!”
Trần Hạo cười lạnh không trả lời, nhưng Thường Lâm lại xem sự im lặng của Trần Hạo là lừa đen rụt cổ.
“Ối chà, chẳng phải cậu Trần đây rất có năng lực sao? Thế nào, chỉ có chút tài mọn này thôi à! Xem ra tôi đánh giá anh quá cao rồi, thật khiến tôi thất vọng!”, Thường Lâm thở dài nói.
Tiêu Nhất Phi đáp: “Các ông dựa vào cái gì mà dám niêm phong Cửu Khúc?”
Thường Lâm cười đáp: “Tổng giám đốc Tiêu, sau sự cố đầu tiên xảy ra tối hôm qua, phát hiện được Cửu Khúc có vấn đề thì chúng tôi đã đột ngột tiến hành kiểm tra nhà máy dược phẩm Cửu Khúc, hiện tại đã có được chứng cứ vô cùng xác thực. Tình huống của người bệnh trong bệnh viện chính xác là do thuốc chữa viêm gan B của Cửu Khúc gây ra!”
“Tôi muốn hỏi ông Thường một chút, nếu như các người kiểm tra đột xuất, đáng lẽ ra phải thông báo trước cho chúng tôi để công ty phối hợp chứ? Các người kiểm tra nhà xưởng sản xuất thuốc trong tình huống Cửu Khúc không hề biết gì, sau đó lại còn nói là tìm được chứng cứ đến đây để niêm phong, toàn bộ quá trình Cửu Khúc không hề biết, có phải là tôi nên nghi ngờ cục quản lý dược phẩm có hành động gì đó mờ ám hay không?”, Tiêu Nhất Phi nói.
Thường Lâm cười ha ha nói: “Tổng giám đốc Tiêu, tôi biết là các người sẽ nói như vậy mà, nhưng hành động lần này là nhiều bộ phận phối hợp với nhau, do mấy vị lãnh đạo cấp nhà nước chỉ đạo, về phần tại sao không thông báo cho Cửu Khúc, là vì sợ Cửu Khúc sẽ tiêu huỷ chứng cứ, lúc nãy có ba người là chuyên gia cấp quốc gia mang theo người tới đây! Dẫn đầu là chuyên gia dược học nổi tiếng của nước Hoa, ông La Khải Thân.
Đoàn chuyên gia đã đưa ra kết quả chứng minh, nguyên nhân khiến cho người bệnh xuất hiện tình trạng như vậy là do sai sót của thuốc! Nếu như cô Tiêu vẫn còn hoài nghi thì có thể trực tiếp đi đến cục của chúng tôi để kiểm tra độ thật giả của bản ghi chép, chúng tôi đã quay lại video và làm biên bản chi tiết!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!