Chi đến nhà mẹ đón Bon, thằng bé ngồi trên xe cứ như con sâu đo, mồm mép thì cứ nhảy loạn lên.
- Tối qua cả ba và mẹ đều quên đón con. Hai người rủ nhau đi chơi không cho Bon đi.
Chi như người làm chuyện xấu, mặt đỏ lên không nhìn con trai mà chuyên tâm lái xe.
- Ba mẹ đều bận về muộn nên gửi con nhà ông bà thôi mà.
- Vậy chiều mẹ nói ba Tùng đi đón con được không?
- Để mẹ xem ba có về được sớm không đã chứ? Công việc của ba nhiều hơn mẹ nữa.
Bon gật gù như hiểu chuyện, nó nghĩ ngợi cái gì một lúc rồi nhớ ra.
- Mẹ ơi, hôm qua bà Thoa hàng xóm nhà bà ngoại hỏi bao giờ ba mẹ mới lấy nhau?
Chi chưa biết trả lời con thế nào thì nó lại nhanh nhảu.
- Tại sao lại phải lấy nhau hả mẹ? Mà sao các bạn con ở lớp thì ba mẹ đều ở cùng nhau còn ba mẹ lại không ở cùng nhau?
Đúng lúc đến cổng trường, cô giáo thấy Bon đã giúp Chi mở cửa xe nhưng thằng bé còn cứ níu tay Chi.
- Mẹ chưa trả lời Bon.
- Con vào học đi, chiều về mẹ sẽ trả lời.
- Mẹ nhớ đấy nhé! Con chào mẹ.
Bon theo cô giáo vào lớp mà vừa đi vừa ngoái lại nhìn mẹ. Cái đầu mì tôm, khuôn mặt mũm mĩm cứ lắc lư toe toét cười. Càng lớn nó càng giống Tùng, từ nết ăn đến cách nói chuyện.
Chi khẽ thở dài, người lớn xung quanh đúng là cứ hỏi trẻ con những câu khiến ba mẹ khó trả lời. Cô biết trả lời con thế nào đây?
Nhìn con Chi chợt nhớ ra chuyện quan trọng phải làm, đi qua hiệu thuốc liền dừng xe vào mua thuốc tránh thai. Cô không biết hôm qua anh ta có phòng vệ không nhưng như lần đầu thì có luôn cục cưng kia nên lần này cô phải chủ động phòng tránh.
Buổi trưa đang mải làm việc, Hà thò mặt vào hồ hởi.
- Chị, sếp Tùng nhắn mời chị đi ăn cơm trưa ạ.
- Bảo anh ấy là chị không ăn.
Chi giật mình khi nó quay mặt ra bên ngoài nói.
- Sếp ơi, chị ấy bảo không ăn.
Chẳng lẽ Tùng đang đứng ngoài rồi? Chi còn đang bất ngờ thì Hà cười cười rồi mở toang cửa ra cho Tùng vào.
- Em không ăn thì anh gọi người ta mang đồ đến đây ăn.
- Tôi đang bận.
- Vậy anh đút cho em ăn.
Chi biết mình không thể gan lì khi anh đã đến tận đây nên đành đứng dậy lấy túi xách.
- Vậy thì ra ngoài ăn, hôm nay sao anh lại rảnh rỗi vậy?
- Anh đang tranh thủ để thoát ế, chẳng phải em chê anh già rồi mà vẫn ế vợ sao?
- Hôm nay anh có vẻ vui nhỉ?
- Do em đấy.
Tự dưng một cơn gió vèo qua khiến Chi rùng mình. Ánh nhìn của Tùng đã tố cáo lí do mà anh ta lại vui vẻ thế. Vào thang máy, Chi còn nhìn thấy cái Hà nháy mắt tinh quái, nói vọng theo.
- Chúc hai sếp buổi trưa vui vẻ ạ.
Hai người sóng vai nhau vào nhà hàng, Chi chọn qua loa vài món vì cũng không có thời gian ăn lâu. Tùng thì không hay chọn món, đó là thói quen từ ngày quen Chi, đến bây giờ anh vẫn luôn như vậy.
- Chi này, cuối tuần này anh đưa em và con đi chơi nhé!
Ban đầu Chi định từ chối như mọi lần, ba người họ chưa từng cùng nhau đi chơi. Chỉ có Tùng hoặc cô sẽ đưa con đi chơi. Đó là điều thiệt thòi của Bon mà thằng bé chưa cảm nhận được. Vậy nên lần này cô muốn cho con niềm vui, cũng là muốn cho mình một cơ hội hòa nhập với Tùng.
- Vâng
- Em muốn đi đâu?
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!