Trên đường tiễn Tống Như ra sân bay, Chị Hy hơi lo lắng, không biết sau khi Đại Thiên công khai tin tức thì các phóng viên có còn bám lấy chuyện này không tha hay không.
Thấy Tống Như hơi đau đầu vì say rượu, thở dài:
“Em đó, biết rõ là uống không được nhiều mà vẫn cậy mạnh!”
Chị Hy đỗ xe vào bãi đậu xe sân bay, lấy một viên thuốc giải rượu cho Tống Như, vừa đỡ cô đến sảnh sân bay.
Tống Như ho khan hai tiếng, nhận lấy thuốc: “Sau này em sẽ không như vậy.”
Nhưng mà cô lại thấy Chị Hy không đùa vui như bình thường mà nghiêm túc nói: “Vậy cũng không phải là không tốt, ít nhất chị đã thấy được em của ngày xưa.”
“Sao cơ?”
“Sống thoải mái hơn.” Chị Hy nhét ly giấy mà Tống Như vừa uống xong nhét vào thùng rác: “Từ khi em và Bùi Lạc Phong chia tay, em đã không còn vui vẻ và nhiệt tình với bất kỳ ai, em vẫn luôn đề phòng…”
“Trừ Dương Gia Cửu ra, em không chịu mở lòng với bất kỳ ai khác.”
“Giống như là em bảo vệ bản thân rất tốt, nhưng mà chị không muốn em biến thành một Tống Như lạnh lùng.”
Tống Như nhìn Chị Hy, nở một nụ cười nhàn nhạt, không phải cô cố ý muốn làm vậy, nhưng mà cô đã đủ dũng cảm để đối mặt với những điều này là bởi vì bây giờ địa vị của cô đã khác, cô có đủ năng lực để vào Đại Thiên, cũng có thể thật lòng đối xử với người mình yêu, cảm giác an toàn này khiến cô càng tự tin hơn.
“Người đại diện vẫn chưa liên lạc với chị sao?”
“Rick nói người đại diện đã đến trụ sở chính của UNIC tại Pháp, ngày mai sẽ chờ chúng ta ở đó.” Chị Hy nhớ đến lời Rick nói lúc đó: “Anh ta cũng đã ở đó được một thời gian.”
Tống Như gật đầu đáp lại, nhờ có Đại Thiên đảm bảo cho Tống Như nên sau khi hai người đến sân bay cũng không có phóng viên nào làm phiền, không có bất kì ai có can đảm đối đầu với Đại Thiên.
Trong lúc hai người vừa vào phòng VIP đợi máy bay, có một đám người cách đó không xa đang giơ máy ảnh và mic bao vây một nghệ sĩ không ngừng phỏng vấn.
“Cô Y Lâm!”
Trương Y Lâm!?
Tống Như mở to hai mắt vốn đang nhắm ra, là bà hoàng có tỷ lệ lượt xem cao nhất Long Đằng, Trương Y Lâm!
Cô thấy Trương Y Lâm chen giữa một nhóm phóng viên và người hâm mộ đi đến, sau đó Trương Y Lâm cũng nhìn thấy cô, nhưng cũng chỉ hơi bất ngờ và bối rối, sau đó Trương Y Lâm vội vàng dời mắt.
Đúng là ngôi sao lớn của Long Đằng có khác, trước sau có người đại diện, trợ lý, thợ trang điểm…. Tổng cộng tám người. Hoàn toàn trái ngược với hai người các cô, trong mắt các cô ấy thì dù Tống Như có ký hợp đồng với Đại Thiên cũng chỉ là một người không được chú ý đến mà tôi.
Nói thế nào đi nữa thì năm đó Tống Như bị đuổi khỏi Long Đằng thì cũng thu hút được sự quan tâm không nhỏ, bây giờ cô đã là nghệ sĩ của Đại Thiên, cũng không thể nào thay đổi ánh nhìn của Long Đằng.
“Xem ra Long Đằng cũng rất xem trọng việc hợp tác với UNIC.”
“Có lẽ vậy!.”
Chị Hy nhìn Tống Như nở nụ cười nhạt, có vẻ cũng không để chuyện này trong lòng, vô cùng tự tin.
Tống Như nhớ rõ buổi tối đó Thượng Quan Lệ nói với cô rằng Đại Thiên chưa từng thất bại, bây giờ cô đã là nghệ sĩ ký hợp đồng với Đại Thiên, tất nhiên sẽ không để chuyện đó xảy ra.
Hơn nữa cô và Long Đằng còn rất nhiều chuyện cần tính sổ mà.
Lúc đầu người của Long Đằng muốn đến châm chọc Tống Như vài câu để cô biết điều rời khỏi cuộc thi, nhưng không đợi bọn họ hành động thì bốn vệ sĩ riêng của Tống Như đi đến đứng sau lưng Tống Như.
Dáng đứng của vệ sĩ cao cấp không giống với người bình thường, Tống Như bình tĩnh khiêm tốn cúi đầu đọc báo, cơ bản không thèm để mấy người đó vào mắt.
Trương Y Lâm nháy mắt với trợ lý, nếu như Tống Như đã có người chống lưng thì bọn họ cũng sẽ không ở chỗ này làm chuyện dư thừa.
Bàn về thực lực thì Long Đằng không bằng Đại Thiên, nhưng mà công ty này luôn lấy ngôi sao điện ảnh làm mũi nhọn phát triển, những diễn viên điện ảnh đứng đầu đều đến từ Phong Đằng hoặc là đều từng ký hợp đồng với Long Đằng.
Nhiều năm trước, Tống Như cũng lấy việc vào Phong Đằng làm mục tiêu phấn đấu.
Bây giờ cô có thể kiêu hãnh nhìn họ, chứng minh cho họ thấy thực lực của mình càng là mục tiêu mà cô hướng đến hơn so với việc vào Long Đằng.
Trong lúc này Dương Gia Cửu cũng chuẩn bị đi Pháp.
Nhưng lúc anh đang chuẩn bị ra sân bay thì Trần Viễn vội vàng chạy vào phòng làm việc của anh: “Tổng giám đốc, văn kiện hợp tác với công ty điện ảnh Đường thị xảy ra vấn đề, tổng Giám đốc Đường hy vọng có thể bàn bạc với anh.”
Đường thị là một trong những đối tác quan trọng của Đại Thiên, năm tới giữa họ sẽ hợp tác ba hạng mục quốc tế quan trọng, không thể để xảy ra vấn đề.
Anh nhìn đồng hồ, cân nhắc trong chốc lát sau đó nói với Tần Vũ: “Bảo Rick lập tức bay sang Pháp, giúp đỡ Tống Như giành được vị trí người đại diện lần này và diễn viên chính trong phim của đạo diễn Trương Tạ.”
“Nhưng mà bên phía UNIC thấy chỉ có Rick, liệu có thể…”
Dù sao UNCN rất có sức ảnh hưởng đối với quốc tế, đây là trận đầu sau khi Tống Như ký hợp đồng với Đại Thiên, nếu như thất bại thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với con đường sau này của cô ấy.
Chuyện lần này Dương Gia Cửu không thể ở bên cạnh Tống Như, anh chỉ có thể giải quyết rắc rối trước mắt trước…
“Nếu như gặp phiền phức thì bảo anh ta gọi điện cho tôi.”
Trần Viễn nhận được lệnh thì lập tức đi làm, Rick cũng bắt chuyến bay sớm nhất đầu tiên đến Pháp.
Sau khi Tống Như đến Pháp thì tâm trạng rất vui vẻ, đã lâu không có một chuyến đi thư thái như vậy.
Đợi khi đến khách sạn mà công ty sắp xếp, Chị Hy liên lạc với Trần Viễn hỏi bước sắp xếp công việc tiếp theo, lúc này Dương Gia Cửu đang họp khẩn cấp với đại diện tập đoàn Đường thị.
“Lịch trình cụ thể tôi đã gửi đến hòm thư của chị, người đại diện cũng sẽ nhanh chóng đến tìm hai người.”
“Tổng Giám đốc đang họp, tôi phải vào trong, có gì thì gửi tin nhắn.”
Chị Hy đặt điện thoại xuống, hơi lo lắng, đã sắp phải gặp đạo diễn nổi tiếng bên phía thương hiệu rồi mà bây giờ vẫn chưa biết người đại diện là ai…
Tống Như vừa mới thay một bộ đồ thoải mái, thấy vẻ mặt Chị Hy không tốt, cười hỏi: “Sao thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!