Dường như mỗi quyển tạp chí đều là sản phẩm Tống Như làm đại ngôn, hoặc là có bài phỏng vấn cô, đây lại là việc cô không nghĩ đến.
Qua nửa tiếng, Nhan Nhu mới xuất hiện với chiếc ví cao cấp, so với khí thế cao ngạo vô cùng thì khí chất của Tống Như lạnh lùng có chút yếu đuối.
Tống Như mặc váy liền màu đen xanh, thân trên mặc áo khoác lông chồn màu trắng, mái tóc xoăn màu nâu xõa trên vai, trang điểm môi đỏ diễm lệ trên mặt lại đừog tục không rõ, cả người cô đều tỏa ra vẻ đẹp có tính xâm chiếm.
Sau khi nhìn thấy Tống Như, cô thẳng thắn đi qua đó, sau đó bỏ kính đen ngồi đối diện với Tống Như, từ trong túi lấy ra hợp đồng chuyển nhượng: “Đây là một công ty nhà đất dưới tên tôi, tôi sẽ đem cổ phiếu vô điều kiện chuyển nhượng cho cô, công ty kinh doanh rất tốt, cô không cần phí sức cũng có thể kiếm lời”.
Trên trời cũng có món rớt món bánh ngon như này sao?
Tống Như lạnh lùng nhếch miệng và không có nhìn hợp đồng kia, mà là châm biếm nhìn Nhan Nhu.
“Tôi biết cô bây giờ qua lại rất gần với một ông chủ lớn trong giới showbiz, nhưng người đàn ông đó đối với cô thật lòng sao? Xe mà cô lái đến tôi đã thấy rồi, anh ta cũng không giống như trên tin tức nói, thích cô như vậy? Với lại hai người cũng không có quan hệ chính thức, không có danh có lợi mà tiếp tục như vậy, cô cái gì cũng không có được, không bằng bây giwof kí một chữ cũng có thể giữ cho mình một vật bảo hộ”.
Tống Như bê cốc cà phê, ngữ khí vô cùng bình đạm: “Cô hẹn gặp tôi, chỉ muốn nói cái này”?
“Cô cho rằng tôi muốn đến? Mấy hôm trước, ông ở nhà nhắc đến cô”.
“Cô lo tôi sẽ trở về Tống gia”? Tống Như quan sát ý của Nhan Nhu, ngữ khí trở nên nghiêm nghị: “Nếu không phải cô chủ động gọi điện thoại cho tôi, tôi có thể quên luôn sự tồn tại của Tống gia, cầm đi bố thí của cô, tôi không cần chỉ cần các người đừng xuất hiện trước mặt tôi, làm phiền cuộc sống của tôi, tôi sẽ không về Tống gia”.
“Cô hiểu nhầm rồi, ý của tôi là hy vọng cô rời khỏi giới showbiz”. Nhan Nhu ngẩng mắt nhìn Tống Như, ngữ khí không tốt: “Cô bây giờ kí hợp đồng với công ty mới, danh tiếng ngày một lớn, sẽ luôn có người mang liên hệ của cô và Tống gia đặt cùng nhau, tôi không hy vọng tên Tống gia xuất hiện trên báo chí truyền thông.
“Cô có thể không quan tâm những lời đó, nhưng tiếng tăm của Tống gia không thể để bất kì ai làm nhục”.
Tống Như nhàn nhạt lộ ra nụ cười: “Tôi đi đến ngày hôm nay không có dựa vào Tống gia, cô dựa vào cái gì mà đối với việc của tôi mà khua chân múa tay? Tôi cảnh cáo cô, cách xa tôi một chút, tôi có trở về Tống gia hay không là việc của tôi, tôi không nợ chị cái gì”.
“Đừng lôi cái dáng vẻ xử lí thỏa đáng ra để ra lệnh cho tôi”.
“Tôi không phải người hầu nhà Tống gia”.
Nhan Nhu bị mấy câu này chất vấn lại, khiến cô không nghĩ đến là mấy năm ngắn ngủi, Tống Như vậy mà lại có tính cách này….Vậy mà dám cãi lại cô!
“Lời của tôi mong cô nghe rõ, cũng hy vọng cô cũng đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, nghe nói quan hệ của cô với Bà gia gần đây cũng không quá hòa hợp, trước khi quản chuyện người khác đầu tiên nên quản tốt chuyện mình đã”.
Tống Như nói xong, trực tiếp đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Lúc này thân người cao to của Dương Gia Cửu đi đến trước mặt cô, hỏi Tống Như: “Kết thúc rồi sao”?
“Vâng…Nhan Nhu khá hào phóng, chuẩn bị tặng em một công ty, em từ chối rồi”. Tống Như gật đầu nói.
Dương Gia Cửu kéo Tống Như, quét qua hợp đồng chuyển nhượng trên bàn một cái, cười nhẹ nói: “Tống tiểu thư có phải quá tự tin không? Cô là người Tống gia, Tống Như là người Dương gia, thế lực của hai nhà mà nói, Tống Như không cần đem lời cảnh cáo của cô đặt trong mắt….”
“Đừng có lại làm phiền Tống Như nữa, không thì sau khi tôi ra tay, sự việc không có dễ giải quyết như vậy đâu”!
Nhan Nhu chấn động nhìn hai người cùng nhau rời khỏi, tức đến nỗi răng nghiến vào nhau.
Được anh ôm vào trong lòng, trong lòng Tống Như thấy ấm áp vô cùng, đây chính là người đàn ông cô chọn, trong mắt lóe lên ý cười giảo hoạt, bĩu môi cáo trạng với Dương Gia Cửu: “Vừa nãy cô ấy còn châm biếm em đi xe không tốt”.
“Là em không thích nói toạc ra”.
Tống Như cười cầm lấy tay anh, cùng lúc ngồi vào chiếc xe Maybach bản giới hạn mà Dương Gia Cửu lái đến.
Trên lầu Nhan Nhu ngồi ở gần cửa sổ đem một màn này thu hết vào đáy mắt, trực tiếp đập cái cốc trong tay: “Được lắm Tống Như, cô cho rằng cô đắc ý được bao lâu? Sớm muốn gì Dương Gia Cửu sẽ cưới vợ sinh con, Dương gia làm sao có thể cho phép con dâu có loại xuất thân diễn viên vào cửa chứ”!
Trên đường về nhà, tâm trạng không vui của Tống Như đã một hơi tan biến.
“Việc công ty xử lí xong chưa”?
“Ừ…”Dương Gia Cửu vừa lái xe, vừa nói với Tống Như: “Có anh đây, ai cũng không thể bắt nạt được em”.
“Yên tâm đi, em đã không phải Tống Như nhịn nhục mọi thứ như trước nữa rồi, cho dù hôm nay em cũng nhịn rồi, cũng là để về sau công kích bọn họ”. Tống Như kiên định nói, trong lòng bổ sung một câu, em cũng sẽ không để bất kì ai bắt nạt anh.
Tuần sau chính là lễ công bố khai máy (Hồi ức vỡ vụn), em có muốn đi cùng anh không”?
Thật ra lịch trình này không có quan hệ gì với Tống Như.
Nhưng mà…cô nhanh chóng gật đầu: “Được, đi cùng nhau đi”.
Trong ánh mắt Dương Gia Cửu tràn đầy sủng nhược, cùng Tống Như đi về nhà.
Hôm đó bên Pari truyển đến tin tức chuẩn xác, Tống Như đã được khán giả toàn cầu bình chọn là hai mươi gương mặt đẹp nhất, ảnh của cô trên tạp chí quốc tế LUCIS được bán chạy nhất, với lại cũng có kí giả tạp chí đặc biệt đến phỏng vấn Tống Như.
Có được thành tích bình chọn lần này, Tống Như nhận được giải thưởng quốc tế trong tầm tay.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!